Cơ thể của Mã Nhi và Thụy Tinh run lên, vội vàng lên tiếng tỏ thái độ:
- Vâng, chúng ta sẽ không làm như vậy.
- Tốt nhất là thế.
Mục Lương liếc nhìn hai anh em, giơ tay lên ý bảo cả hai đi lên trước.
Mới hù dọa một chút đã trở thành người của mình.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mã Nhi và Thụy Tinh khẩn trương đi lên trước, cung kính cúi đầu.
Mục Lương giơ tay lên, hơi chuyển động suy nghĩ, hai đạo phù văn vô hình rơi vào trong cơ thể của hai người, đây là Khế Ước Ong Chúa bản nâng cấp, in vào sâu trong linh hồn của hai người.
Cơ thể của Mã Nhi và Thụy Tinh run lên, hai người rất mẫn cảm đối với sự biến hóa của hồn thể, lúc này cảm nhận được bên trong hồn thể xuất hiện thêm một thứ, nhưng không biết đó cái gì.
Mục Lương suy nghĩ một chút, lấy ra hai quả Tinh Thần đưa cho hai người, bình thản nói:
- Xem như quà gặp mặt.
- Cảm ơn bệ hạ.
Mã Nhi và Thụy Tinh vội vã vươn tay tiếp nhận, cảm kích hành lễ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân lần nữa, lần này tiếng bước chân vui mừng hơn rất nhiều.
- Bệ hạ, ngươi tìm ta sao?
Giọng nói của Cổ Tư Mỹ vang lên, ngay sau đó đi vào bên trong phòng tiếp khách.
Cô bé vừa đi vào phòng tiếp khách, ánh mắt nhanh chóng rơi vào trên người của Mã Nhi và Thụy Tinh.
Mục Lương nhàn nhạt nói:
- Hai vị này là Ma Pháp Sư Vong Linh, không phải ngươi muốn học tập toàn hệ ma pháp sao, có gì không biết thì hãy hỏi bọn họ.
- Ma pháp toàn hệ?
Nghe được lời này, Mã Nhi và Thụy Tinh không khỏi sửng sốt.
- Ma pháp Vong Linh sao? Đây là lần đầu tiên ta gặp phải bọn họ đấy, thật tốt quá!
Đôi mắt đẹp của Cổ Tư Mỹ sáng ngời.
Mục Lương ôm Sa Già đứng lên, bình thản nói:
- Các ngươi nói chuyện phiếm đi, có việc không giải quyết được thì lại tới tìm ta.
- Vâng, cung tiễn bệ hạ.
Mã Nhi và Thụy Tinh vội vàng hành lễ.
Mục Lương cất bước rời đi phòng tiếp khách, lưu lại ba người đưa mắt nhìn nhau.
- Các ngươi thật là Ma Pháp Sư Vong Linh?
Cổ Tư Mỹ không khỏi hỏi lại lần nữa.
- Đúng vậy.
Mã Nhi gật đầu.
Mục Lương vừa đi, cô và anh trai trầm tĩnh lại, cảm giác khẩn trương thẳng tắp giảm xuống.
Cổ Tư Mỹ kích động nói:
- Vậy thì tốt quá, ta có rất nhiều vấn đề về ma pháp Vong Linh cần các ngươi hỗ trợ giải đáp.
- Ngươi cũng là Ma Pháp Sư Vong Linh à?
Thụy Tinh không khỏi hỏi.
- Coi là vậy đi.
Cổ Tư Mỹ thuận miệng đáp một tiếng, lôi kéo tay của Mã Nhi đi ra bên ngoài, nói:
- Sổ ghi chép của ta ở trong phòng, ngươi theo ta đi xem đi.
- A?
Mã Nhi hô một tiếng, quay đầu nhìn anh trai tìm giúp đỡ.
Đôi mắt của Thụy Tinh chớp chớp, không màng tới ánh mắt xin giúp đỡ của em gái, hắn cho rằng đây là cơ hội rất tốt để dung nhập vương quốc Huyền Vũ, vì vậy nhiệt tình đi theo.
- ....
Khóe miệng của Mã Nhi co giật, tại sao anh trai lại lộ ra vẻ mặt vừa hưng phấn vừa mong đợi như vậy chứ?
Thụy Tinh giơ nắm tay lên tỏ vẻ khích lệ.
Mã Nhi im lặng thở dài một tiếng, chấp nhận đi theo Cổ Tư Mỹ.
Ba người đi vào trong Thiên Điện của Cổ Tư Mỹ, hai anh em dè dặt đứng chung một chỗ, Cổ Tư Mỹ thì đi tìm kiếm bút ký mình viết trước đây.
Mã Nhi quan sát gian phòng, giường lớn mềm mại rộng lớn, tủ quần áo lưu ly tinh xảo, bàn trang điểm, cái gương, v.v… tất cả đều hiện ra hai người không hợp nơi đây.
- Các ngươi ngồi ở đâu cũng được.
Cổ Tư Mỹ nói một tiếng mà không quay đầu lại.
- Vâng.
Mã Nhi lên tiếng, ngồi xuống ghế dựa.
- Tìm được rồi!
Cổ Tư Mỹ vui mừng reo lên, cầm cuốn sổ ngồi xuống bên cạnh Mã Nhi.
- Loạt soạt loạt soạt ~~~
Cô thuận tay mở ra hai trang, lộ ra nội dung ghi chép bên trong.
- Ma pháp hệ lôi?
Mã Nhi lanh mắt thấy được mấy hàng nội dung.
Cổ Tư Mỹ giải thích:
- Ừ, ta cũng có vấn đề về ma pháp hệ lôi, nhưng các ngươi không biết, tối nay ta lại đi tìm Mục Lương hỏi một chút.
Thụy Tinh lại hỏi:
- Vậy ma pháp hệ ánh sáng thì sao?
- Ma pháp hệ ánh sáng à, ta cũng có chút vấn đề nha.
Cổ Tư Mỹ thuận miệng đáp.
Khóe miệng của Mã Nhi giật giật, không khỏi hỏi:
- Cổ Tư Mỹ tỷ tỷ, rốt cuộc ngươi biết được bao nhiêu loại ma pháp vậy?
- Toàn hệ nha, bệ hạ không nói cho các ngươi biết sao?
Cổ Tư Mỹ thanh thúy trả lời.
- Toàn hệ?
Mã Nhi và Thụy Tinh đồng thời kinh ngạc thốt lên, lộ ra vẻ mặt thấy quỷ.
- Có vấn đề gì à?
Đôi mắt của Cổ Tư Mỹ trợn trắng, có gì mà phải ngạc nhiên như vậy chứ.
Cô hắng giọng một cái, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Đừng hỏi những vấn đề không liên quan, mau giúp ta nhìn xem vấn đề về ma pháp Vong Linh đi.
- Ồ ồ, tốt.
Mã Nhi đè sự khiếp sợ trong lòng xuống, tiếp nhận cuốn sổ mà Cổ Tư Mỹ đưa tới.
Yết hầu của Thụy Tinh lăn lộn, Ma Pháp Sư toàn hệ, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói tới và cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nếu như bị thế nhân biết được, Cổ Tư Mỹ sẽ nổi tiếng toàn bộ đại lục.
Chẳng mấy chốc thì ba người không có thời gian nghĩ về chuyện khác, tất cả đều tập trung thảo luận về vấn đề ma pháp Vong Linh.
…….
- Cộc cộc cộc ~~~
Trong cung điện.
Ở bên ngoài Thiên Điện của Nguyệt Thấm Lan, Tiểu Mật giơ tay lên gõ cửa phòng. Cô thử thăm dò hỏi:
- Đại nhân Thấm Lan đã tỉnh chưa ạ?
- ...
Trong Thiên Điện rất an tĩnh, không có âm thanh truyền tới.
Tiểu Mật hít một hơi thật sâu, gõ cửa với lực lớn hơn.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cô cất cao giọng:
- Đại nhân, đã năm giờ rồi, nên thức dậy bắt đầu rửa mặt, thay đồ thôi.
Khoảng cách hừng đông chỉ còn có một giờ, cách hôn lễ còn có năm tiếng đồng hồ, hiện tại cần phải bắt đầu trang điểm và sửa sang y phục, sau đó dành thời gian để làm điều chỉnh sau cùng.
Lại một lát sau, bên trong Thiên Điện mới vang lên một giọng nói bất đắc dĩ:
- Ta biết rồi.
- Đại nhân đứng lên trước đi, ta sợ ngươi lại đang ngủ.
Tiểu Mật kiên trì nói.
- .... Ừm!
Bên trong Thiên Điện truyền ra tiếng thở dài của Nguyệt Thấm Lan lần nữa.
Bên trong Thiên Điện, Nguyệt Thấm Lan nằm nghiêng người trên giường lớn, đôi mắt màu xanh nước biển hơi hé mở, cả người tản ra khí tức u oán.
Cô lại nằm hai phút rồi mới chậm rì rì ngồi dậy, mái tóc dài màu xanh nước biển rối tung sau lưng.
- Đại nhân mau mở cửa.
Bên ngoài Thiên Điện vang lên giọng nói của Tiểu Mật lần nữa.
- Cửa không có khóa.
Nguyệt Thấm Lan hữu khí vô lực lên tiếng.
- Cọt kẹt ~~~
Ngay sau đó cửa phòng bị đẩy ra, Tiểu Mật đi nhanh vào trong Thiên Điện, nửa đẩy nửa kéo Nguyệt Thấm Lan vào phòng tắm.