Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 549 - Chương 3195 - Hôn Lễ (2)

Chương 3195 - Hôn Lễ (2)
Chương 3195 - Hôn Lễ (2)

Hai chị em Hi Phù Ni kiểm tra, xác định không thành vấn đề mới tránh sang một bên, nói:

- Mời mấy vị vào trong.

Lăng Hương hất cằm lên, lộ ra vẻ mặt coi như ngươi thức thời sau đó cất bước đi vào Đại Hội Trường .

Đám người vừa đi vào thì có nhân viên phục vụ tiến lên nghênh tiếp, dẫn bọn hắn đi đến chỗ ngồi đã an bài tốt.

Đại Hội Trường được bố trí rất có không khí vui mừng, mấy trăm chiếc lồng đèn màu đỏ sậm treo trên cao, các dải lụa màu đỏ và màu vàng kim treo ở xung quanh trên cây cột.

Trên đài cao Đại Hội Trường treo màn chiếu phim khổng lồ, phía trước màn chiếu phim là hàng cổng vòm làm từ hoa tươi kéo dài đến khu ghế ngồi của khách mời, mặt đất được trải thảm màu đỏ sậm, không khí vui mừng lập tức đập vào mặt.

- Bố trí thật xinh đẹp.

Lăng Hương há to mồm, kinh ngạc cảm thán quan sát Đại Hội Trường .

Bạch Sương mím môi, sắc mặt cô càng thêm tái nhợt, hết thảy đều có thể nhìn ra Mục Lương cực kỳ trân trọng hôn lễ này.

………

Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Bên trong Đại Hội Đường.

Nguyệt Thấm Lan và Nguyệt Thấm Di đợi ở phía sau sân khấu, đang xem lại lịch trình của hôn lễ.

Vệ Ấu Lan cầm cuốn sổ lật xem một chút, nói:

- Đại nhân, hôn lễ sẽ bắt đầu lúc mười giờ, mở màn sẽ có biểu diễn nhảy múa, kế tiếp là phát video phim ngắn, sau đó là bệ hạ và đại nhân lên đài.

- Ta biết rồi ~

Nguyệt Thấm Lan gật đầu.

Vệ Ấu Lan tiếp tục nói:

- Sau khi bệ hạ và ngài lên sân khấu, yến hội hôn lễ coi như chính thức bắt đầu rồi, đến lúc đó cả hai sẽ đọc diễn văn.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu lần nữa, trâm cài tóc trên đầu lắc tới lắc lui.

Vệ Ấu Lan lật cuốn sổ, thanh thúy nói:

- Sau khi đọc diễn văn kết thúc, ngài phải trở về thay quần áo, sau đó trở về tiếp thu chúc phúc của khách mời.

Nguyệt Thấm Di chọc chọc tay em gái, dịu dàng hỏi:

- Ngươi nhớ kỹ chưa?

- Đương nhiên rồi, chỉ có chút nội dung như vậy, ta nghe một lần là có thể nhớ kỹ rồi.

Nguyệt Thấm Lan cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ đáp.

- Đây là hôn lễ của ngươi, để ý một chút, ngàn vạn lần không thể phạm sai lầm.

Nguyệt Thấm Di dặn dò.

- Ừ ừ, ta biết mà.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu lần nữa, nhìn về phía Vệ Ấu Lan, hỏi thăm:

- Cục Quản Lý không cần ngươi nhìn chằm chằm à?

- Đại nhân Kim Phượng đã ở bên kia rồi ạ.

Vệ Ấu Lan giải thích.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán nói:

- Được rồi, vất vả cho ngươi, phải lo liệu cả hai đầu.

Vệ Ấu Lan đã bận rộn việc hôn lễ thật lâu, bình thường còn phải xử lý chuyện bên Cục Quản Lý, lo liệu hai đầu không nhẹ nhàng hơn lúc Nguyệt Thấm Lan làm việc được bao nhiêu.

Vệ Ấu Lan nghe vậy lập tức lắc đầu, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Không đâu ạ, ta rất vui có thể phụ trách hôn lễ của bệ hạ và ngài.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, dịu dàng nói:

- Nếu như ngươi có người thích thì nhớ nói với ta, đến lúc đó ta ra một phần gả lễ cho ngươi.

- Đại nhân, ta không có thích ai nha.

Vệ Ấu Lan đỏ mặt nói.

- Sớm muộn gì sẽ có thôi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

Vệ Ấu Lan đỏ mặt, tiếp tục xem lại lịch trình hôn lễ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân truyền đến, Ly Nguyệt đi vào hậu đài.

Hôm nay, cô mặc một bộ váy trắng, bên trên có gắn trang sức nơ con bướm màu đỏ, phù hợp với không khí vui mừng của hôn lễ.

- Chị Thấm Lan, các khách mời đã tới đông đủ.

Ly Nguyệt dịu dàng nói..

- Ngươi vất vả rồi, mấy ngày nay đều chạy trước chạy sau bận việc.

Nguyệt Thấm Lan kéo tay của cô gái tóc trắng.

- Đều là người một nhà, ngươi không cần phải nói những thứ này.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Ngươi yên tâm, đến lúc hôn lễ của ngươi và Mục Lương thì ta sẽ sắp xếp tốt.

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Di chớp chớp, dấu hỏi đầu đầy.

Ly Nguyệt nghe được lời này, khuôn mặt của cô lập tức đỏ lên, thấp giọng nói:

- Chị Thấm Lan đừng nói lung tung.

- Ta hiểu mà.

Nguyệt Thấm Lan cho cô một ánh mắt ngươi yên tâm, lộ ra biểu cảm ta đều hiểu.

- ... Ta đi trước đài cao xem thế nào rồi.

Vành tai của Ly Nguyệt ửng đỏ, vội vã bỏ lại một câu rồi nhanh chóng rời đi.

Chờ cô gái tóc trắng đi rồi, Nguyệt Thấm Di không nhịn được hỏi:

- Mục Lương còn có thể cưới Ly Nguyệt sao?

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, bình tĩnh trả lời:

- Không chỉ có riêng cô ấy đâu.

- ....

Môi của Nguyệt Thấm Di khẽ nhếch.

- Còn có Hồ Tiên và Mễ Nặc.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng nói.

Nguyệt Thấm Di hít hà một hơi, tiêu hóa lời nói của em gái.

Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới điều gì đó, ôm cánh tay của chị, cười giảo hoạt nói:

- Chị, hay ngươi gả cho Mục Lương đi, nếu không thì ngươi gả cho nam nhân khác ta sẽ lo lắng.

- Ngươi, ngươi đang nói bậy bạ cái gì đó?

Khuôn mặt của Nguyệt Thấm Di đỏ rần, ngay cả lời nói cũng trở nên cà lăm.

- Ha ha ha ~~~

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói:

- Ta nói nghiêm túc, chị cũng thích Mục Lương mà, phải không?

- Ta, ta không có!

Nguyệt Thấm Di có chút chột dạ nhìn khắp nơi, chỉ là không dám nhìn vào đôi mắt của em gái.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu lo lắng:

- Chị à, lúc nói dối thì phải nhìn chằm chằm vào ánh mắt của người kia, như vậy mới có sức thuyết phục.

- ....

Nguyệt Thấm Di liếc nhìn em gái, tức giận nói:

- Đây là hôn lễ của ngươi, đừng nói mấy thứ kỳ kỳ quái quái nữa.

- A, ta có nói gì kỳ quái à?

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười.

- .....

Nguyệt Thấm Di hít sâu mấy hơi, đè xuống sự rung động trong lòng.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười nói:

- Chị suy nghĩ một chút, ta có thể giúp ngươi thổi gió bên gối nha.

- ...Ngươi bớt xem phim truyền hình lại đi.

Sắc mặt của Nguyệt Thấm Di cứng đờ.

- Ha ha ha ~~~

Nguyệt Thấm Lan cười càng vui vẻ hơn, biên độ lay động của trâm cài tóc trên đầu biến lớn.

Nguyệt Thấm Di đè lại bả vai của em gái, tức giận nói:

- Được rồi, ngươi khắc chế một chút, một hồi nữa đi ra ngoài đừng làm động tác quá lớn, là Vương Hậu phải đoan trang, ưu nhã mới được.

- Ta biết rồi, loại việc như giả vờ ưu nhã thì ta rất thành thạo.

Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm, trâm cài tóc trên đỉnh đầu lập tức không lay động.

Cô phất nhẹ ống tay áo rộng lớn, mặt trên được thêu hoa văn tinh tế.

- Mục Lương đâu rồi, hắn tới chưa?

Nguyệt Thấm Di hỏi.

Vệ Ấu Lan nhẹ giọng đáp:

- Vẫn chưa ạ, bệ hạ tới nơi sẽ đi thẳng lên sân khấu, sẽ không vào đây.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Di chậm rãi gật đầu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ba Phù vội vã đi vào hậu đài, hỏi:

- Đại nhân, còn nửa giờ nữa hôn lễ mới bắt đầu, ngươi có muốn ăn một chút gì lót dạ không?

- Không cần đâu.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, tay hơi dùng sức nắm bắt ống tay áo.

Nguyệt Thấm Di trấn an:

- Chớ khẩn trương, sau ngày hôm nay ngươi chính là Vương Hậu của Quốc vương Vương quốc Huyền Vũ.

- Chị, đây là lần đầu tiên ta kết hôn, hơn nữa vẫn là trở thành Vương Hậu, sao lại không khẩn trương cho được?

Nguyệt Thấm Lan hít sâu mấy hơi.

Bình Luận (0)
Comment