Bạch Sương giơ tay lên quơ qua lại trước mắt cha, nghi ngờ lên tiếng:
- Cha?
- Không có việc gì, đi thôi.
Quốc vương Hải Đinh phục hồi tinh thần lại, đè xuống nghi ngờ trong lòng.
Ánh mắt của Bạch Sương lóe lên, cô biết cha đang lo lắng cho mình, vì vậy biểu hiện trên mặt rất bình tĩnh, kì thực trong lòng vẫn còn rất khó chịu.
- Tốt.
Hai người rời đi Trung tâm Huyền Vũ.
Bên ngoài Trung tâm Huyền Vũ, Kỵ Sĩ hộ tống đã thuê xe thú chờ sẵn gần đó.
Quốc vương Hải Đinh và Bạch Sương lên xe, bọn Kỵ Sĩ ngồi ở hai bên trái phải xa phu, xe thú lăn bánh chạy về phía khu đông thành.
Bên trong buồng xe, Bạch Sương tò mò hỏi:
- Cha, cửa hàng mới mở kia tên là gì vậy?
- Tên là gì à… hình như gọi là Quán Trà thì phải.
Quốc vương Hải Đinh ôn hòa trả lời.
- Quán trà? Cái tên rất phổ thông.
Đáy mắt của Bạch Sương hiện lên vẻ mong đợi.
Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh đường phố cấp tốc lui về phía sau, chẳng mấy chốc xe thú lái vào đường chính Chủ Thành, thẳng tiến đến khu đông thành.
- Nơi đây biến hóa thật nhiều.
Quốc vương Hải Đinh cảm thán một câu.
- Đúng vậy.
Bạch Sương lên tiếng.
Trong đầu thiếu nữ hiện lên hình ảnh lần đầu tiên nhìn thấy Mục Lương, khi đó vương quốc Huyền Vũ còn gọi là thành Huyền Vũ, cũng không có lớn như bây giờ, cô lại nghĩ đến hôn lễ của Mục Lương ngày hôm qua, lập tức trong tim đau đớn, hô hấp có chút khó khăn.
Bạch Sương cắn chặt môi dưới, đáy mắt hiện lên hơi nước, cuối cùng bị cưỡng chế biến mất.
Cô quay đầu hỏi:
- Cha, khi nào chúng ta trở về vậy?
- Không vội, hẳn là mười ngày sau.
Quốc vương Hải Đinh bình tĩnh đáp.
Mục Lương mới kết hôn, phải đợi thời gian nghỉ tân hôn của đối phương kết thúc mới lại đi đàm luận sự tình xây lại thành Tát Luận, trừ cái đó ra còn có hội đấu giá, thời gian được định ở chín ngày sau.
Yết hầu của Bạch Sương nhấp nhô, xem ra dự định may chóng rời khỏi nơi thương tâm này đã rơi vào khoảng không rồi.
- Sao đột nhiên ngươi lại hỏi chuyện này?
Quốc vương Hải Đinh quan tâm nhìn về phía con gái.
- Không có việc gì đâu, ta chỉ là muốn hỏi một chút thôi.
Bạch Sương mạnh mẽ nặn ra một nụ cười.
Đôi mắt của Quốc vương Hải Đinh lộ ra vẻ mong đợi, nói:
- Lần này có hội đấu giá, không thể bỏ qua được.
Bạch Sương chậm rãi gật đầu, ánh mắt dừng lại bên ngoài cửa sổ, không nói tiếp.
Xe thú đi đến khu đông thành rất ít, cho nên đường đi thông suốt, sau hai mươi phút, xe thú đã dừng ở trước Phố Buôn Bán lớn nhất khu đông thành.
- Bệ hạ, công chúa điện hạ, chúng ta đến nơi rồi.
Kỵ Sĩ gõ cửa khoang xe.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa thùng xe bị đẩy ra, quốc vương Hải Đinh và Bạch Sương lần lượt xuống xe, trước mặt chính là Quán Trà mới mở không lâu.
- Thật là nhiều người.
Bạch Sương kinh ngạc thốt lên.
Quán Trà có tổng cộng sáu tầng, vậy mà lúc này trước cửa đã có dòng người xếp hàng, đều là khách chờ đi vào ăn.
Quốc vương Hải Đinh cau mày nói:
- Người cũng quá nhiều rồi.
- Có thể là bởi vì thức ăn ngon cho nên người tới ăn mới rất nhiều như vậy.
Bạch Sương phân tích.
Cô ngước mắt nhìn quét qua, kinh ngạc nói:
- Ta thấy được người của vương quốc Tây Hoa và vương quốc Tề Nhĩ Vô.
Bên trong dòng người xếp hàng, Tề Nhĩ Nạp, Lăng Hương, Ước Mỗ, Linh Tịch và Linh Vận đều ở đây.
Không chỉ riêng bọn họ, lúc này phần lớn khách đang xếp hàng đều là quý tộc của mỗi vương quốc lớn.
- Thật là trùng hợp.
Ánh mắt của Quốc vương Hải Đinh lóe lên.
Hai người đi về trước đó, chạm mặt đám người Tề Nhĩ Nạp.
Lăng Hương ngây thơ hỏi:
- A, Bạch Sương tỷ tỷ cũng tới Quán Trà ăn sáng sao?
- Đúng vậy.
Bạch Sương dịu dàng đáp lại.
Lăng Hương nhướng mày, nói:
- Các ngươi tới chậm rồi, sẽ phải đợi rất lâu.
Hai ngày trước các cô đã tới đây ăn thử, biết nơi đây rất đông phải xếp hàng, cho nên hôm nay mới tới sớm giành chỗ.
Linh Tịch ưu nhã nói:
- Sắp đến phiên chúng ta rồi, nếu hai người không ngại thì có thể ăn chung với chúng ta.
- Có thể chứ?
Đôi mắt đẹp của Bạch Sương sáng lên.
- Đương nhiên là có thể.
Linh Tịch mỉm cười, không hề nhìn tới ánh mắt bất mãn của Ước Mỗ.
- Cảm ơn.
Quốc vương Hải Đinh lên tiếng.
Linh Tịch mỉm cười không chút để ý, tiếp tục nói chuyện phiếm với mọi người, chẳng mấy chốc lại bàn tới việc mua nhà, lúc này mới biết được hoá ra tất cả mọi người đều có ý định mua phòng ốc tại khu đông thành, vì vậy quyết định sau khi cơm nước xong thì cùng nhau đi xem phòng ở.
…
Ở lầu bốn của Quán trà, đám người Tề Nhĩ Nạp ngồi trong phòng riêng cạnh cửa sổ.
Nhân viên bán hàng đi vào trong rồi bày thực đơn bằng giấy trên bàn, mỉm cười nói:
- Các vị muốn ăn món gì thì cứ dùng bút máy đánh dấu móc ở phía trên là được.
- Tốt.
Linh Tịch lên tiếng.
Trước lạ sau quen, cô đã tới đây lần thứ hai, biết rõ nên ăn cái gì.
Cô cầm lấy bút máy, nhanh chóng đánh dấu vào món mà mình thích, thoáng cái đã chọn xong hơn mười món ăn.
- Được rồi, ta đã chọn xong món mình muốn ăn, các ngươi chọn đi.
Linh Tịch nói rồi đưa thực đơn và bút máy cho người bên cạnh.
Tề Nhĩ Nạp tiếp nhận bút máy rồi lựa chọn bảy, tám món, sau đó truyền thực đơn và bút máy cho người khác.
Bạch Sương không khỏi hỏi:
- Mỗi người đều gọi nhiều như vậy, có thể ăn hết không?
- Yên tâm, số lượng mỗi một phần không nhiều, ta còn sợ không đủ ăn đâu.
Lăng Hương ngây thơ trả lời.
Bạch Sương chậm rãi gật đầu:
- Hoá ra là vậy....
Chẳng mấy chốc thực đơn được đưa đến trước mặt nàng, mặt trên đã rậm rạp rất nhiều dấu móc câu, món được đánh dấu nhiều nhất là sủi cảo tôm thủy tinh.
- Sủi cảo tôm thủy tinh à, vừa nghe tên đã cảm thấy rất muốn ăn rồi.
Cô do dự một chút rồi cầm bút đánh dấu thêm một phần sủi cảo tôm thủy tinh mình.
Quốc vương Hải Đinh thăm dò liếc nhìn sang, nhẹ giọng đọc lên tên món ăn:
- Cánh gà da hổ, bánh bao rau dại, mì hấp….
- Mấy món mà ngươi đọc đều ăn rất ngon.
Ước Mỗ nhàn nhạt nói.
- Vậy mỗi món tới một phần đi.
Quốc vương Hải Đinh nói rồi nhìn về phía con gái.
Bạch Sương hiểu ý, dùng bút máy đánh dấu móc phía sau tên món ăn.
Cô tiếp tục nhìn rồi lại chọn thêm mấy phần đồ ăn, sau đó đưa trả thực đơn và bút máy cho nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng nhìn lướt qua dấu móc rậm rạp chằng chịt trong thực đơn, âm thầm chắt lưỡi không thôi, trên mặt hiện ra ý cười, hỏi:
- Mấy vị muốn uống trà gì?
- A, nơi đây còn có thể uống trà sao?
Bạch Sương kinh ngạc hỏi.
Nhân viên bán hàng cười giải thích:
- Đây là Quán Trà nha, tự nhiên là vừa uống trà vừa thưởng thức món ăn ngon rồi.
- Ở đây có trà gì?
Quốc vương Hải Đinh buột miệng hỏi.
- Hiện tại của tiệm của chúng ta có ba loại trà, theo thứ tự là trà tinh thần, Trà Hoa Ngôi Sao và trà trần.
Nhân viên bán hàng giới thiệu:
- Trà tinh thần và Trà Hoa Ngôi Sao được chia thành nhiều loại cấp bậc, bình thường nhất là cấp 9, tốt nhất là cấp 1, giá cả mỗi cấp không giống nhau.