Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 566 - Chương 3212 - Ăn Chua Là Con Trai, Ăn Cay Là Con Gái

Chương 3212 - Ăn Chua Là Con Trai, Ăn Cay Là Con Gái
Chương 3212 - Ăn Chua Là Con Trai, Ăn Cay Là Con Gái

- Ăn đi.

Mục Lương ngồi xuống, gắp lên một cái sủi cảo nhân thịt dưa chua cho vào miệng.

Dưa chua kết hợp nhân thịt non mềm tạo thành nhiều tầng vị giác phong phú, vị chua còn có thể kích thích đầu lưỡi muốn ăn hơn.

Đôi mắt thâm thúy của hắn sáng lên:

- Ăn ngon.

- Thật sự rất ngon!

Nguyệt Phi Nhan đồng dạng nếm sủi cảo nhân thịt dưa chua, vừa cho vào miệng thì nước sốt bên trong lập tức bùng nổ khắp khoang miệng.

- Món tê cay trộn này cũng ăn quá ngon rồi!

Nguyệt Phi Nhan thán phục, giống như là tám trăm năm chưa ăn qua thứ tốt.

Hồ Tiên ăn một cái sủi cảo nhân thịt dưa chua, so sánh với tê cay trộn thì hiển nhiên cô thích sủi cảo hơn.

- Ngươi thích ăn chua à?

Mục Lương nhướng mày hỏi.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Không biết vì sao dạo gần đây ta lại rất thích ăn chua.

- Như vậy rất tốt, rất tốt.

Đôi mắt của Mục Lương hiện ra ý cười.

- Có chuyện gì vậy?

Khuôn mặt của Hồ Tiên lộ ra thần sắc nghi ngờ, luôn cảm thấy câu nói của Mục Lương có hàm ý khác.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Không biết ngươi từng nghe câu ăn chua là con trai ăn cay là con gái chưa?

- Ăn chua là con trai ăn cay là con gái?

Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên chớp chớp.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Vậy nghĩa là nếu thai phụ thích ăn chua thì có khả năng cao là sinh con trai à?

- Đây chỉ là thuyết pháp phong tục tập quán dân tộc thôi, độ tin cậy không cao.

Mục Lương cười lắc đầu.

Hồ Tiên như suy nghĩ gì đó, vươn đũa gắp một quả ớt đưa vào trong miệng.

Mục Lương khuyên nhủ:

- Ngươi ăn cay ít thôi, sẽ nóng người.

- Không sao, biết đâu ta ăn ớt nhiều một chút là có thể sinh con gái thì sao.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Xem ra ngươi thích con gái hơn.

Nguyệt Thấm Lan trêu ghẹo.

- Ha ha ha ~~~

Hồ Tiên cười quyến rũ, yên lặng buông quả ớt xuống, tiếp tục thưởng thức sủi cảo nhân thịt dưa chua.

Nguyệt Phi Nhan cảm thán nói:

- Ngôn Băng và Cổ Tư Mỹ đi làm nhiệm vụ thật không đúng lúc, không thể ăn được chầu cơm này.

- Sớm biết vậy ta đã bảo ngươi đi rồi.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Không muốn, ta còn phải lo bên Không Quân nữa!

Nguyệt Phi Nhan lập tức lắc đầu từ chối không chút nghĩ ngợi.

Không Quân vừa bắt đầu một vòng mới trưng binh, lần này mục tiêu là ba ngàn người.

Không chỉ riêng Không Quân, Lục Quân và Hải Quân cũng đang trong quá trình tiến hành trưng binh, hơn nữa nhân số còn nhiều hơn Không Quân.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Giờ này hẳn là Ngôn Băng và Cổ Tư Mỹ đã đến vương quốc Ai Nhĩ Văn rồi phải không?

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Ừm, bọn họ vừa đến nơi tối hôm nay, đang suốt đêm chạy tới khu vực phát hiện Hư Quỷ.

- Ừ, hy vọng có thể mau chóng truyền về tin tức tốt.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

- Ta có một tin tức tốt đây, ngươi muốn nghe sao?

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên lên tiếng.

- Là tin gì?

Trong mắt Mục Lương hiện ra ý cười ý nhìn về phía cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Phòng ở khu đông thành đã bán đi hơn phân nửa rồi.

- Nhanh như vậy sao?

Mục Lương kinh ngạc nói.

Nhà ở khu đông thành đều là mới xây, bán đi một nửa nghĩa là kéo theo các loại ngành nghề như lắp đặt thiết bị, đồ dùng trong nhà và ăn uống phát triển cao tốc.

Nhà ở mới bán ra, nghĩa là phải tiến hành trang hoàng, vậy sẽ phải mời người của Xưởng Trang Trí, do đó kéo theo giao dịch tài liệu lắp đặt thiết bị.

Sau khi phòng ở được trang hoàng xong xuôi thì lại cần mua gia cụ, linh khí sinh hoạt, tranh vẽ và vật bày trí.

Phòng ở được trang hoàng xong thì có thể vào ở, vậy phải giải quyết mỗi ngày ba bữa cơm, đi ra ngoài ăn hoặc là mua nguyên liệu nấu ăn trở về tự nấu nướng đều có thể kéo doanh thu mua sắm và các loại cửa hàng ăn uống lên cao.

Từ đó có thể kéo động phát triển kinh tế toàn phương diện, cũng có thể gia tăng thêm nhiều việc làm.

- Đúng vậy, điều này cũng khiến ta rất bất ngờ.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán.

Ánh mắt của Mục Lương lấp loé, khóe môi cong lên, nói:

- Cứ theo đà này thì cũng nên bắt tay vào xây dựng khu bắc thành rồi.

Phòng ở khu đông thành bán đi một nửa, vậy coi như là xây dựng khu vực mới thành công, chờ đến khi Phố Buôn Bán, phố mỹ thực khu đông thành phát triển, đến lúc đó sẽ hấp dẫn nhiều người hơn nữa tới khu đông thành định cư.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Chờ kết thúc hội đấu giá thì lại bàn chuyện này, không gấp gáp.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ta biết, chỉ là có dự định mà thôi, nếu thật sự muốn xây dựng khu bắc thành thì cũng phải chờ hai, ba tháng sau.

Hắn còn muốn bán thêm chút phòng ở khu đông thành, lại hấp thu kinh nghiệm tốt và xấu, sau này xây dựng khu bắc thành mới có thể tránh đi tệ đoan.

Ngoại trừ khu bắc thành thì còn có khu tây thành, khu nam thành đang chờ được xây dựng.

Mục Lương dự định là bốn mảnh khu vực Ngoại Thành Đông Nam Tây Bắc này đều phải có đặc sắc riêng, giống như là mười hai toà Vệ Thành.

Hắn dự tính dùng hai năm để hoàn thành việc xây dựng bốn khu vực Ngoại Thành.

- Ăn no quá đi.

Hi Bối Kỳ ợ một cái, một mâm hai mươi chiếc sủi cảo đều bị cô xử lý.

- Ta cũng no rồi.

Nguyệt Phi Nhan thỏa mãn vỗ bụng một cái.

Vương quốc Ai Nhĩ Văn.

Màn đêm buông xuống, một chiếc phi thuyền vận chuyển loại nhỏ đang phi hành ở tầng trời thấp.

Ngôn Băng phụ trách khống chế phương hướng vận chuyển của phi thuyền, Cổ Tư Mỹ thì đang nghỉ ngơi bên trong khoang thuyền.

- Còn chưa tới nơi sao?

Cổ Tư Mỹ ngáp một cái.

- Chưa đâu.

Ngôn Băng thanh lãnh đáp lại, thuận tiện liếc nhìn kim chỉ nam rồi điều chỉnh phương hướng đi tới của phi thuyền vận chuyển lần nữa.

Bầu trời ở đại lục mới có tháp truyền phát tín hiệu mà Mục Lương lắp đặt trước đó, tương đương với vệ tinh, có thể truyền phát tin tức vị trí.

Ngôn Băng thông qua tin tức do tháp truyền phát tín hiệu cung cấp để điều khiển hướng đi của phi thuyền vận chuyển.

Cô nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Không biết lúc nào tháp truyền phát tín hiệu có thể hoàn toàn thăng cấp thành vệ tinh đây.

Kế hoạch của Mục Lương là thăng cấp toàn bộ tháp truyền phát tín hiệu thành vệ tinh, đến lúc đó lợi dụng máy móc Ma Huyễn Thủ là có thể thực hiện công năng định vị, còn có thể tiến thêm một bước đề cao độ chính xác của vũ khí thẩm phán.

Trừ cái đó ra thì Mục Lương còn dự định gia tăng thêm số lượng vệ tinh, lại phối hợp máy móc Ma Huyễn Thủ, có thể thực hiện nhiều công năng hơn.

Thăng cấp tháp truyền phát tín hiệu đã và đang trong quá trình tiến hành, hiện nay chỉ mới hoàn thành được phân nửa, có thể cung cấp định vị mục tiêu đả kích cho vũ khí thẩm phán, cái này đã hoàn thành trước khi xảy ra đại chiến với Hư Tộc.

- Ngôn Băng, ta đói bụng rồi.

Cổ Tư Mỹ không nhịn được nói.

Ngôn Băng hỏi mà không quay đầu lại:

- Ngươi không mang theo thức ăn à?

Cổ Tư Mỹ nhỏ giọng đáp:

- Ta quên mất...

- ....

Bình Luận (0)
Comment