Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 608 - Chương 3254 - Phát Sinh Quan Hệ Vượt Qua Hữu Nghị

Chương 3254 - Phát Sinh Quan Hệ Vượt Qua Hữu Nghị
Chương 3254 - Phát Sinh Quan Hệ Vượt Qua Hữu Nghị

Thanh Vụ gật đầu nói:

- Đúng vậy, nếu không phải bệ hạ nói tiểu thư không sao thì tất cả mọi người sẽ lo lắng gần chết.

Đôi mắt đẹp của Hi Bối Kỳ chớp chớp, lẩm bẩm:

- Ta cũng quá tham ngủ...

Tiểu Tử mềm mại nói:

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ ngủ lâu như vậy chắc chắn là đã đói bụng, ta đi chuẩn bị một chút đồ ăn.

- Ta không có đói….

Hi Bối Kỳ còn chưa dứt lời thì cái bụng đã kêu thành tiếng, tỏ vẻ kháng nghị.

Rột rột rột ~ ~ ~

Âm thanh vang dội làm cho mặt của cô gái Ma Cà Rồng đỏ lên, xua tay để cho tiểu hầu gái đi chuẩn bị đồ ăn.

Hi Bối Kỳ nhìn về phía Thanh Vụ, hỏi:

- Bệ hạ đâu rồi?

Thanh Vụ giải thích:

- Bệ hạ đang ở trong thư phòng, tiểu thư Hi Bối Kỳ muốn đi tìm bệ hạ à?

Tay của Hi Bối Kỳ run một cái, vừa nhắc tới Mục Lương, dù chỉ là cái tên thì cũng làm cho tim cô đập nhanh hơn, hai gò má nhanh chóng trở nên đỏ bừng.

Trong lòng của cô hiện ra một khát vọng, muốn lập tức nhìn thấy Mục Lương.

Cổ họng của Hi Bối Kỳ lăn lăn, khàn khàn nói:

- Không phải, ta không vội, chờ ta ăn no rồi đi tìm bệ hạ sau.

Cô không còn cách nào khác để trốn tránh, huống hồ tránh lần này cũng không tránh được một đời, Mục Lương giúp cô nhiều như vậy, phải đi nói lời cảm ơn mới được.

- Tốt.

Thanh Vụ ngoan ngoãn gật đầu.

Mọi người tản ra đi bận rộn công việc của mình, Hi Bối Kỳ thì ngồi xuống ghế sô pha trong chính sảnh, quay đầu nhìn về phương hướng thư phòng.

Cô có loại dự cảm, sau khi nhìn thấy Mục Lương thì cô sẽ không khống chế được mình nữa.

Hi Bối Kỳ xoa khuôn mặt, nhỏ giọng tự lẩm bẩm:

- Không được, ngươi phải khắc chế bản thân chứ.

Không bao lâu sau, tiểu hầu gái nấu xong một tô mì lớn, dời đi tâm tư của cô gái Ma Cà Rồng.

Đợi đến khi cô ăn uống no đủ thì đã là nửa giờ sau.

Tiểu Mật thanh thúy nói:

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ, ta vừa mới đi đưa trà tới thư phòng, bệ hạ vừa vặn làm xong việc, bây giờ muốn đi tìm bệ hạ nói chuyện được rồi đấy.

Ánh mắt của Hi Bối Kỳ lóe lên, chột dạ nhìn về phía thư phòng

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ?

Tiểu Mật hơi nghiêng đầu.

- Đã biết, bây giờ ta sẽ đi tìm bệ hạ.

Cơ thể của Hi Bối Kỳ cứng đờ, chần chờ một hồi mới bước chân đi về phía thư phòng.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Cô đi tới trước cửa thư phòng, có chút do dự.

Nơi này có khí tức của Mục Lương, làm cho hô hấp của cô gái Ma Cà Rồng trở nên gấp gáp, tim đập nhanh hơn lúc bình thường một phần ba.

- Phải đi vào thật sao?

Hi Bối Kỳ lại chần chờ không tiến lên.

Cô lấy tay đặt lên ngực, cảm nhận tốc độ tim đập dồn dập, trong đầu hiện lên khuôn mặt của Mục Lương.

Lúc này, cô gái Ma Cà Rồng có chút phát điên, đi qua đi lại ở trước cửa thư phòng, thỉnh thoảng lòng tràn đầy buồn bực vò đầu một chút.

Cô cứ như vậy bồi hồi ở ngoài cửa hơn mười phút, từ đầu đến cuối không dám gõ cửa thư phòng.

- Ngươi còn muốn đứng ở cửa bao lâu nữa?

Trong thư phòng truyền ra giọng nói của Mục Lương.

Cơ thể của Hi Bối Kỳ lại run lên, khuôn mặt xinh đẹp nhanh chóng đỏ bừng, ấp úng nói:

- Ta, ta lập tức tiến vào ngay.

- Phù, phù ~~~

Cô vội vàng hít sâu mấy hơi, vươn tay đẩy cửa thư phòng ra.

Cọt kẹt ~ ~ ~

Cửa phòng vang lên một tiếng két, cô gái Ma Cà Rồng thấy được nam nhân ngồi ở sau bàn làm việc.

- Mục… Mục Lương.

Giọng nói của Hi Bối Kỳ run rẩy, đôi mắt màu vàng kim nhìn chằm chằm vào nam nhân, không muốn dời mắt sang nơi khác.

- Vào đi.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng, đồng thời quan sát trạng thái của cô gái Ma Cà Rồng, thấy cô khôi phục không tệ mới yên lòng.

Hi Bối Kỳ cứng ngắc đi vào thư phòng, thành thật đi về phía Mục Lương, chẳng mấy chốc quanh người đã lượn lờ hơi thở của nam nhân.

- Làm sao vậy?

Mục Lương hơi nhướng mày, nhìn chăm chú vào thiếu nữ đang đi tới gần.

Không chờ hắn hỏi rõ ràng, cô gái Ma Cà Rồng đã nhào tới, một ngụm cắn chặt bờ môi của hắn.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương trừng lớn hơn một vòng, vẻ mặt sửng sốt một chút, trước mũi đều là khí tức của thiếu nữ.

- Ngô ngô ngô ~ ~ ~

Hi Bối Kỳ gặm cắn lung tung không có bài bản gì cả, đôi mắt màu vàng kim xinh đẹp hàm chứa hơi nước, đáy mắt còn có màu đỏ nhàn nhạt.

Lúc này ý thức của cô không còn tỉnh táo, hoàn toàn làm việc theo bản năng của cơ thể, cô đã không thể khống chế bản thân nữa.

- Ngươi thanh tỉnh một chút.

Mục Lương vươn tay muốn đẩy cô gái Ma Cà Rồng ra, hắn không hy vọng ở tình huống như vậy xảy ra quan hệ vượt qua hữu nghị với đối phương, giữ gìn gia đình hài hoà cũng không thể tùy tính.

Hai tay của Hi Bối Kỳ vòng về phía trước ôm lấy cổ của nam nhân, hô hấp càng gấp gáp hơn.

Mục Lương có chút đau đầu, biết cô gái Ma Cà Rồng không khống chế được bản thân.

Không chờ hắn tiến hành bước tiếp theo, cô gái Ma Cà Rồng giống như là lấy lại tinh thần, kinh hoảng buông tay ra, cơ thể mềm nhũn rơi xuống từ trên người hắn.

- Ta, ta...

Đôi mắt của Hi Bối Kỳ rưng rưng, tay chân luống cuống, ấp úng muốn giải thích.

- Thả lỏng đi nào.

Mục Lương vỗ tay một cái, phóng thích năng lực làm cho cô gái Ma Cà Rồng trở nên thanh tỉnh.

Hi Bối Kỳ hoàn toàn lấy lại tinh thần, chẳng mấy chốc tim đập khôi phục bình thường, cũng không còn si mê nam nhân trước mắt nữa.

Trong lòng cô hiểu rõ, tiếp xúc thân mật có thể tạm hoãn tác dụng phụ sau khi hấp thu máu của Mục Lương.

Mục Lương cũng rõ ràng điểm này, có chút đau đầu đè lên huyệt thái dương.

- Mục Lương, xin lỗi, ta không cố ý.

Hi Bối Kỳ xấu hổ cúi đầu, cảm giác mình quá mất mặt.

Mục Lương ôn hòa mở miệng:

- Không sao, ngươi thả lỏng đi.

Giọng nói của hắn giống như có ma lực thần kỳ, nhanh chóng làm cho tâm tình của cô gái Ma Cà Rồng ổn định lại, chỉ là vẫn không dám nhìn vào mắt của hắn, sợ xảy ra sơ suất lần nữa.

Hi Bối Kỳ cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt của Mục Lương.

Mục Lương hơi nhướng mày, hỏi:

- Bây giờ còn không muốn nhìn ta à?

- Không phải, không phải...

Hi Bối Kỳ lắp bắp nói.

Cô do dự một chút, cuối cùng vẫn ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, trái tim không tự chủ được đập mấy cái, nhưng lần này không tiếp tục mất tự chủ mà nhào tới nữa.

Mục Lương nhấp môi một cái, dư vị kiều diễm vừa rồi làm đôi mắt hắn thâm thúy hơn mấy lần.

Hắn giơ tay gõ lên trán của cô gái Ma Cà Rồng, tức giận nói:

- Lần sau nhớ lên tiếng trước, đột nhiên nhào lên như vậy, ta sợ phản xạ một cước đá ngươi ra xa.

- A a, tốt.

Vẻ mặt của Hi Bối Kỳ ngơ ngác.

Trong đầu cô vang vọng lời nói của Mục Lương, lần sau nhớ phải lên tiếng kêu trước, còn có lần sau à?

Bình Luận (0)
Comment