Cô mở rương gỗ khác ra, bên trong đều là tinh thạch ma thú, cấp thấp nhất cũng là cấp 4.
- Mang đi toàn bộ.
Đôi tay nhỏ của Lan Đế vung lên, thu toàn bộ tinh thạch ma thú vào trong ma cụ không gian chứa đựng.
Cô ngắm nhìn xung quanh một vòng, xác định không có gì có thể mang đi mới thu tay lại.
- Những tinh thạch ma thú này đủ để thanh toán phí dụng tình báo rồi.
Lan Đế vô cùng hài lòng.
Hai người tốn một trăm hai mươi ngàn đồng Huyền Vũ mới mua được tình báo của mộ huyệt, chờ rời khỏi nơi này còn phải đi tìm Đồ Tư Lệ Na.
Hổ Tây vỗ vỗ trụ đá trước mặt, nói:
- Thoạt nhìn mấy cây cột này cũng không tệ.
- Mấy cây cột mục nát, ngươi muốn nó làm gì chứ?
Lan Đế cạn lời.
Hổ Tây ngây thơ nói:
- Ta thấy còn tốt nha, nếu như bệ hạ ở đây thì khẳng định sẽ mang mấy cây cột này.
Lan Đế nhắc nhở:
- Ma cụ không gian chứa đựng của chúng ta không lớn, nếu như ngươi mang đi mấy cây cột này thì không thể mang theo mấy thứ phía sau.
- Cũng đúng ha, vậy quên đi.
Hổ Tây lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
- Đi nhanh đi, tới nhìn xem.
Lan Đế thúc giục.
- Ta biết rồi.
Hổ Tây bĩu môi, đi về phía cửa đá đối diện.
Cửa đá rất nặng nề, hai người dùng sức đẩy lại phát hiện không có chút sứt mẻ nào, mặt trên còn có hoa văn kỳ quái.
- Ngươi biết những hoa văn này không?
Đôi mắt của Lan Đế chớp chớp hỏi.
Hổ Tây lắc đầu, ánh mắt mờ mịt đáp:
- Có lẽ là nó nhận thức ta, nhưng mà ta không quen biết nó.
- Vậy phải làm thế nào đây, phá cửa à?
Lan Đế cau mày.
- Nếu không còn cách nào khác, vậy thì đập thôi.
Hổ Tây gật đầu đồng ý.
- Được.
Lan Đế đáp lời, sau đó lấy ra đạn nổ, nhét vào bên dưới cửa đá.
Hổ Tây thấy thế vội vàng xoay người bỏ chạy, trốn vào trong lối đi lúc trước.
Ầm ầm ~~~
Mấy giây sau, đạn nổ thành công nổ tung, hành lang lắc lư, một lượng lớn bụi bặm từ trên đỉnh đầu rơi xuống.
Hổ Tây khẩn trương nói:
- Nơi đây sẽ không sập chứ?
Lan Đế cũng rất khẩn trương, qua hơn mười giây thì chấn động mới ngừng lại.
- Hình như không có chuyện gì.
Hổ Tây chậm rãi thở dài, đối diện với cô gái tóc nâu đang ở phía sau, hai người đi về phía mộ thất.
Sau khi trở lại mộ thất, các cô mới nhìn thấy cửa đá đã bị nổ nát vụn, lộ ra lối đi phía sau.
- Mở rồi.
Đôi mắt đẹp của Lan Đế sáng lên, bước nhanh đi ra trước.
- Cẩn thận một chút.
Hổ Tây nhắc nhở một câu, vội vã cất bước đuổi theo cô gái tóc nâu.
Hai người cẩn thận đi vào trong thông đạo sau cửa đá, có thể nhìn thấy phía cuối là một ngôi mộ khác.
Cộp cộp cộp ~ ~ ~
Hai người đi về trước, chẳng mấy chốc đã đến một mộ thất khác, ngôi mộ này lớn hơn nhiều so với ngôi mộ trước đó, đồ vật chất đống ở trên mặt đất cũng nhiều hơn vài lần.
- Lại có những cái rương giống bên ngoài, không phải đều là ma thú tinh thạch chứ?
Đôi mắt đẹp của Hổ Tây sáng lên.
Cô tiến lên mở rương gỗ ra, lộ ra xương thú bên trong.
Lan Đế kinh ngạc thốt lên:
- Là tài liệu ma thú!
- Cũng không tệ, mang về đi.
Hổ Tây không chút khách khí mà phất tay, thu hồi toàn bộ tài liệu ma thú vào trong ma cụ không gian chứa đựng.
Lan Đế mở ra một rương khác, bên trong là kim loại hiếm xếp thành từng khối.
- Trong rương này còn có cả kim loại.
- Mang tất cả đi.
Hổ Tây nhếch miệng cười, cảm giác có thể nhặt được bảo vật ở khắp mọi nơi, thật sự là quá sung sướng.
Không trong chốc lát, đồ vật của gian mộ thất này đều bị dời đi hết.
- Phía sau còn có mộ thất.
Lan Đế thấy được một cánh cửa đá khác, nó còn lớn hơn cánh cửa đá vừa rồi.
…
Cốc cốc ~ ~ ~
Lan Đế vỗ vỗ cửa đá, chớp đôi mắt nói:
- Cánh cửa đá này lớn và vững chắc hơn, đạn nổ không thể làm hỏng được.
Hổ Tây thanh thúy nói:
- Vậy phải thử mới biết được, một viên không được thì hai viên, nếu không được thì dùng ba viên.
- Vậy dùng ba viên đi, một lần hẳn là được.
Lan Đế gật đầu nói.
- Cũng tốt.
Hổ Tây lên tiếng, lấy ra ba viên đạn nổ từ trong ma cụ không gian chứa đựng.
Lan Đế nhìn thoáng qua, xoay người lui về phía ngôi mộ thứ nhất.
Cô gái tóc màu quýt khởi động đạn nổ, sau đó xoay người vội vàng rời đi.
Hai người trốn ở lối vào mộ thất, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì mới có thể đào thoát trước.
Sau mấy hơi thở, tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Ầm ầm ầm ~ ~ ~
Toàn bộ mộ thất đều chấn động kịch liệt, cát bụi từ trên đầu rơi xuống càng nhiều hơn, đá xanh hai bên lối đi run lên vài cái rồi khôi phục bình thường.
- Hình như không có việc gì rồi.
Lan Đế buông hai tay che lỗ tai xuống, nhìn màn bụi mù đang cuồn cuộn ở phía trước.
- Khụ khụ ~~~
Hổ Tây che miệng ho khan vài tiếng, phất tay một cái xua tan tro bụi bay tới, cảnh giác cất bước đi về phía trước.
Lan Đế nhắc nhở:
- Cẩn thận một chút, Đồ Tư Lệ Na đã dặn dò bên trong có ma thú, không biết hiện tại nó đang trốn ở đâu.
- Biết rồi.
Hổ Tây lên tiếng đáp lại.
Cô quay đầu lại nói:
- Ngươi đừng cách ta quá xa, bằng không thì gặp phải nguy hiểm ta không kịp mang ngươi rời đi.
- Ta biết rồi.
Lan Đế nghiêm túc gật đầu.
Hai người xuyên qua ngôi mộ thứ nhất đi tới ngôi mộ thứ hai, sau khi khói bụi tản đi có thể nhìn thấy cửa đá vốn vừa dày vừa nặng đã bị nổ nát vụn, phía sau mộ thất là một mảnh đen nhánh không thấy rõ.
- Cẩn thận một chút.
Lan Đế nhắc nhở lần nữa.
- Được.
Vẻ mặt của Hổ Tây nghiêm túc, trở tay lấy ra một thanh trường đao đặt trước người, cảnh giác đi về lối vào ngôi mộ thứ ba.
Cộp cộp cộp ~ ~ ~
Tiếng bước chân vang lên rõ ràng trong không gian bị bịt kín, hai người cảnh giác đi vào ngôi mộ thứ ba, Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng bay tới trước, phát ra ánh sáng chiếu rọi hơn phân nửa ngôi mộ.
Gian mộ thất thứ ba cực kỳ lớn, còn lớn hơn gấp đôi so với hai ngôi mộ trước đó cộng lại.
Đồ vật trong ngôi mộ này cũng nhiều hơn gấp mấy lần, tinh thạch ma thú và xương cốt ma thú được xếp chồng chất ở bên vách tường cùng với mấy cái rương gỗ, ngoài ra nơi này còn có mười tám cây cột đá chống đỡ mộ thất.
Làm người khác chú ý nhất là một chiếc quan tài gỗ vừa dày vừa nặng được đặt trên đài cao sáu mét ở giữa mộ thất
- Oa ~ ~ ~
Hổ Tây và Lan Đế đều há hốc mồm, không khỏi ngắm nhìn bốn phía.
- Gian mộ thất này thật lớn, không biết ma thú trốn ở chỗ nào.
Lan Đế vội vã hoàn hồn lại, cảnh giác nắm chặt vũ khí trong tay.
- Theo sát ta.
Hổ Tây cũng hoàn hồn lại, nắm trường đao đi về phía rương gỗ ở bên tường.
Cọt kẹt ~ ~ ~
Cô thận trọng mở rương gỗ ra, bên trong là từng quyển sách da thú, cho dù là cất giấu sâu dưới lòng đất mấy ngàn năm thì thoạt nhìn những cuốn sách da thú này vẫn còn rất mới.