Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 620 - Chương 3266 - Cái Này Cũng Quá Sảng Khoái Rồi (2)

Chương 3266 - Cái Này Cũng Quá Sảng Khoái Rồi (2)
Chương 3266 - Cái Này Cũng Quá Sảng Khoái Rồi (2)

Hồ Tiên phóng khoáng nói:

- Ngươi cứ đi làm việc trước đi, chờ tới lúc nghỉ phép kết hôn cũng không muộn.

Mấy ngày nay, cô cũng không cần vội vàng, chuyện làm ăn cứ giao cho Tố Cẩm xử lý, không biết hôm nay có phải cô ấy thật sự vội vàng hay không mà không có tới dự hôn lễ của cô.

- Được.

Mục Lương mỉm cười, xoay người trở về thư phòng.

Hi Đức Vưu Kỳ theo An Kỳ đi vào cung điện, vẻ mặt bình tĩnh không gì sánh được, trong lòng lại tràn đầy chờ mong, hắn sắp có được huyết dịch của cường giả Đế cấp, điều này có thể làm cho hắn trở nên mạnh mẽ cỡ nào?

Hắn dừng bước, thấy Hồ Tiên đang ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi, há miệng muốn nói cái gì đó.

- Hồ Tiên nương nương.

An Kỳ có nhãn lực lên tiếng chào hỏi trước.

Yết hầu của Hi Đức Vưu Kỳ khẽ động, khàn khàn mở miệng:

- Gặp qua Hồ Tiên nương nương.

- Ừm, bệ hạ đang chờ ngươi đấy.

Hồ Tiên miễn cưỡng nhấc tầm mắt lên nhìn lão tổ Ma cà rồng.

Hi Đức Vưu Kỳ vội vàng gật đầu, chỉ là hắn gọi một tiếng Hồ Tiên nương nương này rất không quen.

Hắn theo tiểu hầu gái đi về phía thư phòng, cửa phòng bị gõ.

Cộc cộc cộc ~ ~ ~

An Kỳ cung kính nói:

- Bệ hạ, Hi Đức Vưu Kỳ các hạ tới rồi.

- Vào đi.

Trong thư phòng truyền ra giọng nói của Mục Lương.

Cọt kẹt ~ ~ ~

An Kỳ đẩy cửa thư phòng ra, nghiêng người sang một bên ý bảo lão tổ Quỷ Hút Máu đi vào.

Hi Đức Vưu Kỳ lấy lại bình tĩnh, bước vào thư phòng, liếc mắt một cái đã nhìn thấy nam nhân ngồi ở trên ghế.

- Bệ hạ, ta đã trở về rồi.

Hi Đức Vưu Kỳ cung kính hành lễ.

Hắn đã biết được vị trí của mình, nguyện ý làm thuộc hạ của Mục Lương, một lời bệ hạ này không có chút nào là không tình nguyện.

- Ừm, vất vả cho ngươi rồi.

Mục Lương lạnh nhạt mở miệng.

Hi Đức Vưu Kỳ đứng thẳng người, bắt đầu báo cáo công việc lần này, đồng thời lấy ra vật phẩm tịch thu được từ bên trong viện nghiên cứu Trường Sinh.

- Bệ hạ, những thứ có thể mang về đều ở đây.

Lão cung kính mở miệng.

Mục Lương nhìn lướt qua, ngoại trừ ma thú tinh thạch tương đối hấp dẫn ra thì còn lại đều là ma thú tài liệu và tài liệu nghiên cứu, nhìn về phía tiểu hầu gái, bình thản nói:

- Ừm, sửa sang xong rồi thu vào kho hàng đi.

- Vâng ạ.

An Kỳ ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Cô thu hồi đồ đạc mà lão tổ Ma Ca Rồng lấy ra vào trong ma cụ không gian, sau đó xoay người rời thư phòng đi đến kho hàng.

Hi Đức Vưu Kỳ dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Mục Lương, môi giật giật không nói chuyện.

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía lão tổ Ma Cà Rồng, lạnh nhạt hỏi:

- Lão muốn huyết dịch ngay bây giờ sao?

Đôi mắt màu vàng óng của lão tổ Hi Đức Vưu Kỳ càng thêm sáng ngời, vội vàng gật đầu nói:

- Nếu như bây giờ thuận tiện thì cũng có thể.

Mục Lương liếc nhìn đối phương, vươn tay hơi chuyển động suy nghĩ, đầu ngón trỏ hội tụ ánh sáng màu vàng, huyết khí nồng nặc lan ra.

Sau mấy hơi thở, một giọt máu màu vàng kim xuất hiện ở đầu ngón tay của anh, tản ra ánh sáng nhàn nhạt, cực kỳ giống như trân châu màu vàng kim.

- Giọt máu này đủ để ngươi sử dụng.

Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.

Huyết dịch mà hắn ngưng tụ ra chỉ to cỡ hạt đậu, năng lượng bên trong cũng rất lớn, đã đủ để lão tổ Ma Cà Rồng no căng.

Một ít tính chất đặc biệt siêu phàm, tin tức gen, tính chất di truyền đặc biệt có trong đó đều bị tiêu trừ sạch sẽ, chỉ còn lại năng lượng và sinh mệnh lực đơn thuần.

………..

Hi Đức Vưu Kỳ nhìn chăm chú vào giọt máu màu vàng kim trên đầu ngón tay của Mục Lương, bên trong đôi mắt màu vàng óng tràn đầy khát vọng và khẩn cấp.

Mục Lương ngước mắt liếc nhìn nam nhân, bình tĩnh nói:

- Há miệng.

- Ừm.

Hi Đức Vưu Kỳ nghe vậy thì vô ý thức há miệng ra.

Mục Lương cong ngón tay búng ra, huyết dịch màu vàng kim bay tới rơi vào trong miệng lão tổ Ma Cà Rồng, trong nháy mắt hóa thành nhiệt lưu nóng bỏng lan khắp người.

Vẻ mặt của Hi Đức Vưu Kỳ biến đổi, vội vã tập trung ý chí nỗ lực khống chế năng lượng đang hỗn loạn trong cơ thể.

Mục Lương lạnh nhạt mở miệng:

- Lão nhẫn nhịn được là có thể tiến thêm một bước, nếu không thì sẽ chết.

Hi Đức Vưu Kỳ cắn chặt hàm răng nhắm mắt lại, hiện tại sắc mặt của lão mắt trần có thể thấy được đang chuyển trắng, chỉ mới qua mấy hơi thở mà khí tức đã trở nên uể oải, nhưng chẳng mấy chốc lại bị chữa trị bằng sinh mệnh lực nồng nặc trong máu.

- A... A... A... ~ ~ ~

Lão đau đớn kêu thành tiếng, máu từ khóe miệng chảy ra, cơ thể run rẩy kịch liệt.

Ánh mắt của Mục Lương bình tĩnh, lấy thực lực của lão tổ Ma Cà Rồng, chút thống khổ này với lão cũng không tính là cái gì.

Thời gian trôi qua, da dẻ của lão tổ Ma Cà Rồng nứt toác, cơ thể bị máu tươi làm cho ướt đẫm, thoạt nhìn giống như một người toàn máu.

Cơ thể của lão ngừng run lên, hô hấp cũng trở nên nhỏ đến không thể nghe được, nhịp tim đập hạc xuống mỗi phút mười lần.

Đông đông đông ~ ~ ~

Mục Lương hơi nhướng mày, giơ tay lên ngưng tụ ra một đoàn nguyên tố Sinh Mệnh, vừa định giúp lão tổ Ma Cà Rồng một phen thì nghe được trái tim vốn đang yên tĩnh lại đập mạnh lần nữa, còn vang dội hơn lần trước.

- Thật đúng là cố nén qua được.

Khóe môi của anh chậm rãi nhếch lên.

- Khụ khụ ~ ~ ~

Hi Đức Vưu Kỳ ho khan kịch liệt, vết máu trên người bắt đầu tróc ra, lộ ra da dẻ đã khép lại, nhưng thoạt nhìn trạng thái đã tốt hơn trước kia rất nhiều.

Đồng thời khí thế của lão bắt đầu tăng lên nhanh chóng, rất nhanh đã đột phá trở thành cường giả cấp Vương.

- Phù ~~~

Hi Đức Vưu Kỳ chậm rãi mở mắt ra, phun ra một ngụm trọc khí, vẻ mặt thoạt nhìn hồng hào có thần thái, nhìn về phía Mục Lương, trịnh trọng khom lưng hành lễ:

- Cảm ơn Huyền Vũ bệ hạ.

- Đây là thứ mà lão nên được.

Mục Lương nói không chút để ý.

Vẻ mặt của Hi Đức Vưu Kỳ nghiêm túc lắc đầu, sau khi thực lực tấn thăng, hắn càng hiểu thêm sự cường đại của Mục Lương, đó là sự tồn tại cao không thể chạm tới.

Mục Lương bình tĩnh ra lệnh đuổi khách:

- Nếu không có chuyện gì khác thì lão trở về đi.

Hi Đức Vưu Kỳ há miệng, lúc này lão mới nhớ đến một chuyện, phải dùng giọt máu kia chia một ít cho đám người Áo Lợi Ba.

- Còn có vấn đề gì nữa?

Ánh mắt của Mục Lương không hề bận tâm nhìn chăm chú vào lão tổ Ma cà rồng.

- Không, không có...

Trong lòng của Hi Đức Vưu Kỳ run lên, cung kính thi lễ một cái, sau đó mới xoay người rời khỏi thư phòng.

Còn về việc cấp máu cho Áo Lợi Ba, hắn định bù đắp từ chỗ khác, miễn cho lưu lại ấn tượng nói không giữ lời.

Mục Lương nhìn chăm chú vào cửa thư phòng đóng lại, biết lão tổ Ma cà rồng còn có lời muốn nói, chỉ là trong lòng không thèm để ý, đây chỉ là một khoản giao dịch, mà hiện tại giao dịch đã kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment