Đôi mắt đẹp của Lăng Hương chớp chớp, nói:
- Cha, ta sẽ không tiễn ngươi, ta phải đi tập lái xe, nếu chậm trễ nữa sẽ muộn mất.
-.....
Tề Nhĩ Nạp hít một hơi thật sâu, càng cảm thấy nuôi con gái không bằng nuôi một cây củ cải.
Hắn hận sắt không thành thép khoát mà xua tay, không nói lời nào xoay người rời đi.
- Cha, phải chú ý an toàn đó!
Lăng Hương vung tay lên, nhìn theo Tề Nhĩ Nạp đi vào Thang Vận Chuyển.
Cùm cụp ~ ~ ~
Cửa phòng cách vách bị đẩy ra, Linh Vận thò đầu ra hỏi:
- Cha của ngươi đi rồi à?
- Cha của ngươi cũng đi à?
Lăng Hương cười hỏi.
Hai người nhìn nhau rồi gật đầu.
- Hì hì, mau thu dọn đồ đạc một chút, chúng ta đi học lái xe.
Linh Vận cười tươi như hoa nói.
Ước Mỗ cũng mua xe hơi, nếu muốn một tháng sau lái xe, như vậy cần bằng lái, nhưng mà hắn phải trở về vương quốc Tề Nhĩ Vô bận rộn, như vậy chuyện học lái xe chỉ có thể giao cho con gái làm.
- Được.
Lăng Hương vội vàng gật đầu, xoay người trở về phòng thay quần áo.
Nửa giờ sau, hai người đều chuẩn bị sẵn sàng, tay nắm tay rời khỏi Trung tâm Huyền Vũ.
Cùng nhau rời đi còn có hai người hộ vệ tùy tùng.
Hai người đi lên hai chiếc xe thú đợi ở trước cửa Trung tâm Huyền Vũ, đi đến trường đào tạo lái xe ở khu thành Đông.
Trường đào tạo lái xe hơi ở khu thành Đông mới được xây dựng vào tháng trước, muốn học lái xe thì mỗi tháng cần phải thanh toán học phí năm ngàn đồng Huyền Vũ, nếu sau một tháng không có bằng lái xe hơi thì tháng sau vẫn phải tiếp tục giao nộp phí dụng mới có thể học lái xe.
Mục tiêu của Linh Vận và Lăng Hương chính là trong một tháng phải thi đậu bằng lái xe hơi, một tháng sau mới có thể đi cửa hàng xe hơi lấy xe.
Nửa giờ sau, xe thú dừng ở bên ngoài trường đào tạo lái xe khu thành Đông.
Sau khi Linh Vận và Lăng Hương trả tiền thì mới xuống xe, đi về phía cửa chính trường đào tạo lái xe.
Bảo vệ ngăn mấy người lại, lên tiếng dò hỏi:
- Mấy vị đều là tới học lái xe à?
- Đúng vậy.
Linh Vận gật đầu một cái.
Hộ vệ của cô cũng đến đây để học lái xe, sau này mới có thể làm tài xế, đồng thời cũng là lý do an toàn, miễn cho bản thân không học được trong một tháng, vậy còn có hộ vệ có thể đi lấy xe.
- Các vị đã báo danh trước chưa?
Bảo vệ lại hỏi.
- Báo danh rồi, đây là biên lai thu phí.
Linh Vận và Lăng Hương đều lấy ra biên lai thu phí báo danh.
Bảo vệ thẩm tra đối chiếu, sau khi xác định không có vấn đề gì mới lấy ra bản đăng ký.
- Được rồi, mời mấy vị tiến vào, đi thẳng đến tầng hai của toà nhà để đưa tin.
Bảo vệ cửa giơ tay ra hiệu.
- Vâng.
Lăng Hương đáp một tiếng, kéo tay của Linh Vận đi vào trường đào tạo lái xe.
Trường đào tạo lái xe hơi quá lớn, có thể nhìn thấy cách đó không xa là bãi tập lái xe quanh co khúc khuỷu, đã có người đang tập thực hành lái xe ở trên đó, chỉ là tốc độ di chuyển còn chậm hơn so với người đi đường.
Linh Vận khẽ cau mày nói:
- Thoạt nhìn có vẻ rất khó.
Lăng Hương lo lắng nói:
- Ta có chút lo lắng không biết mình có thể học xong trong một tháng hay không?
- Không thử một chút thì sao biết được chứ.
Linh Vận lên tinh thần nói.
Cô nghĩ đến chiếc xe hơi mà nhà mình đặt, lập tức hưng phấn không thôi, hứng thú học lái xe tăng vọt.
Vẻ mặt của Lăng Hương nghiêm túc nói:
- Cũng đúng, dù sao thì cũng phải thử một chút, ta thông minh như vậy, nhất định có thể học được lái xe.
Hai người liếc nhìn nhau, bước nhanh hơn đi đến lầu hai.
Mấy người vừa đi vào lầu một thì đã có nhân viên đi tới nghênh đón.
Nhân viên mỉm cười nói:
- Mấy vị tới học lái xe à, vậy trước tiên hãy đi theo ta làm đăng ký, sau đó nhận tư liệu.
- Được.
Lăng Hương đáp một tiếng, theo nhân viên phục vụ đi đến căn phòng bên trái.
Sau khi mấy người hoàn thành điền thông tin cơ sở, mỗi người đều nhận được một phần tư liệu thật dày, mặt trên viết về pháp quy giao thông của vương quốc Huyền Vũ.
Nhân viên nhắc nhở:
- Mấy vị phải nhớ kỹ những quy định giao thông này, sau năm ngày sẽ tiến hành khảo hạch thi viết, đạt 100 điểm mới có thể đi thực hành luyện tập lái xe.
- Còn muốn sát hạch nữa à?
Đôi mắt đẹp của Lăng Hương và Linh Vận đều trừng lớn.
Nhân viên này kiên trì giải thích:
- Đương nhiên, trước tiên cần phải nhớ kỹ pháp quy giao thông mới có thể đi thực hành lái xe, nếu không cho dù các vị học xong lái xe, nếu như vi phạm pháp quy giao thông nghiêm trọng thì bằng lái cũng sẽ bị thu hồi.
- Thì ra là như vậy.
Lăng Hương chậm rãi gật đầu.
Nhân viên nhắc nhở:
- Bằng lái rất quan trọng, khi lái xe phải luôn mang theo trên người, nếu như bị tra không có bằng lái thì hậu quả cũng rất nghiêm trọng.
- Ta hiểu rồi.
Linh Vận đáp một tiếng, ghi tạc lời nói của nhân viên phục vụ trong lòng.
Nhân viên này mỉm cười nói:
- Được rồi, mấy vị có thể đi về, năm ngày nữa vào đúng mười giờ sáng đến đây sát hạch.
- Ta biết rồi.
Lăng Hương và Linh Vận gật đầu, ôm lấy tư liệu thật dày rời khỏi phòng.
Bên trong xe thú đi về phía Trung tâm Huyền Vũ, hai người lật tài liệu ra xem, đập vào mắt là từng hàng chữ nhỏ rậm rạp, lập tức làm cho hai người đau đầu.
Linh Vận nhẹ nhàng lẩm nhẩm:
- Đèn đỏ thì dừng lại, gặp phải lằn vôi sang đường thì phải giảm tốc độ, nhường đường cho người đi bộ...
Lăng Hương gãi đầu nói:
- Đèn vàng chạy chậm, rẽ trái hay rẽ phải thì phải có đèn báo hiệu, tiến vào đường hầm cần mở đèn xe, đồng thời nghiêm cấm đột ngột thay đổi hướng đi...
- Những thứ này đều phải nhớ kỹ, năm ngày đủ không?
Linh Vận nói với vẻ mặt hoài nghi cuộc sống.
- Xem ra mấy ngày này chúng ta không thể ra ngoài chơi rồi.
Lăng Hương ai thán một tiếng, nhưng vì có thể lái xe, lại miễn cưỡng lên tinh thần.
……..
Buổi tối, bên trong cung điện.
Trong nhà ăn, hương thơm của thức ăn ngon bay ra khắp nơi, Nguyệt Thấm Lan và những người khác ngồi vây quanh một chỗ, chuẩn bị thưởng thức bữa tối ngày hôm nay.
Tối nay bữa ăn rất phong phú, có thịt chiên, lẩu, xiên que, đầy đủ mọi thứ, chúc mừng đại hôn của Mục Lương và Hồ Tiên.
Nguyệt Phi Nhan đi vào nhà ăn, đôi mắt sáng lên, nói:
- Nhiều món ăn ngon như vậy, cái bàn này cũng sắp không bày được nữa rồi.
- Mau ngồi đi, tất cả mọi người chờ ngươi đấy.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
- Tới ngay!
Nguyệt Phi Nhan cười vui vẻ, kéo ghế ra ngồi xuống.
Mục Lương ngồi ở chủ vị, Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên chia ra ngồi hai bên trái phải, trong nhà ăn chỉ có một người đàn ông.
- Ăn cơm thôi.
Mục Lương cười cầm đũa lên, bắt đầu thưởng thức bữa ăn tối hôm nay.
Các cô gái nhìn thấy Mục Lương di chuyển đũa thì đều dồn dập cầm đũa lên.
Mễ Nặc tò mò hỏi:
- Mục Lương, chị Hồ Tiên, ngày mai được nghỉ phép kết hôn, các ngươi muốn đi đâu?
Mục Lương nghe vậy nhìn về phía cô gái đuôi hồ ly, ánh mắt mang theo thần sắc dò hỏi.