Đôi môi đỏ mọng của Hồ Tiên khẽ nhếch, quyến rũ nói:
- Chuyện này ngươi nên hỏi Mục Lương, anh ấy sẽ sắp xếp tốt.
-.....
Miệng của Mục Lương giật giật, anh đang khổ não chuyện này, không ngờ cô gái đuôi hồ ly lại ném nan đề trở lại cho anh.
- Mục Lương?
Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc chớp chớp, đôi tai thỏ lông xù nhẹ nhàng rung động trên đỉnh đầu.
- Đây là bí mật, ngày mai sẽ biết.
Mục Lương nghiêm túc nói.
Nguyệt Thấm Lan cười khẽ một tiếng, dùng ánh mắt nhìn thấu tất cả nhìn về phía Mục Lương, cô biết hai người còn chưa nghĩ ra được nên đi đâu trong thời gian nghỉ kết hôn.
- Thần thần bí bí.
Đám người Hi Bối Kỳ nói thầm, chẳng mấy chốc đã không rảnh quan tâm, bởi vì thịt trong lẩu đã chín.
Sau hơn một giờ, mọi người ăn uống no đủ, trên bàn chỉ còn lại nước canh và chén bát không.
Mục Lương ôn hòa hỏi:
- Mọi người ăn no chưa?
- Ăn no rồi, ta không muốn nói chuyện nữa.
Nguyệt Phi Nhan nói xong thì ợ một cái.
Ngải Lỵ Na nhìn về phía anh, hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi còn chưa ăn no à?
Mục Lương cười nói:
- Dựa vào sức ăn bây giờ của ta, đồ ăn trên bàn vừa rồi đều không đủ để lấp đầy bụng.
Thực lực của anh trở nên mạnh mẽ, lượng cơm ăn cũng biến lớn, chẳng mấy chốc đồ ăn sẽ bị tiêu hoá hấp thu.
Với thực lực của Mục Lương bây giờ, nửa năm không ăn uống cũng không hề hấn gì, hiện tại ăn cái gì chỉ là vì ham muốn ăn uống, mượn thời gian ba bữa cơm bồi dưỡng tình cảm với chúng nữ mà thôi.
- ….Mục Lương, ngươi là Thao Thiết chuyển thế à?
Ngải Lỵ Na hỏi với giọng điệu chăm chú.
Những người còn lại cũng líu lưỡi, tất cả mọi người ăn rất no.
Mục Lương cười một tiếng, ôn hòa nói:
- Nếu như ta là Thao Thiết thì toàn bộ vương quốc sẽ bị ta ăn sụp đổ.
- Không sợ, ta nuôi ngươi.
Mễ Nặc vỗ ngực đảm bảo.
- Còn ta nữa.
Hi Bối Kỳ giơ tay lên.
Mục Lương buồn cười hỏi:
- Ngươi làm thế nào để nuôi ta hả?
- Ta đi vương quốc còn lại giúp ngươi đánh cướp nha.
Hi Bối Kỳ thanh thúy nói.
Ny Cát Sa nghiêm trang nói:
- Ta cũng vậy, nghe nói lần này Hổ Tây và Lan Đế ra ngoài thu hoạch rất lớn, ta cũng có thể đi trộm mộ nuôi ngươi.
Mục Lương nghe vậy lập tức dở khóc dở cười, nghe các cô gái nói chuyện phiếm ngươi một câu ta một lời, cảm thấy cuộc sống như thế cũng rất tốt.
Mọi người vui đùa một hồi, sau đó đứng dậy tản ra rời đi nghỉ ngơi.
Hồ Tiên đi theo bên cạnh Mục Lương trở về thư phòng.
- Tối nay, ngươi còn phải bận việc à?
Hồ Tiên quyến rũ hỏi.
- Ta sẽ ở bên cạnh ngươi.
Mục Lương ôn hòa đáp.
Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên hiện ra ý cười, quyến rũ nói:
- Vậy ngươi phải đàng hoàng một chút, ta còn đang mang thai đấy.
Mục Lương giơ ngón tay lên, cong lại bắn trán cô gái đuôi hồ ly, cười nói:
- Ta chỉ ôm ngươi ngủ thôi.
- Cái này thì được, nhưng ngươi không thể đè lên đuôi của ta.
Hồ Tiên cảnh cáo.
- Được.
Mục Lương cười gật đầu.
- Ngươi muốn ngủ à?
Hồ Tiên hơi quay đầu, đôi mắt đỏ rực như bảo thạch sáng ngời, thoạt nhìn không có chút buồn ngủ nào.
- Không vội, xem danh sách lễ vật trước đã.
Mục Lương ngồi xuống, lấy ra danh sách đăng ký quà mà Ny Cát Sa đưa cho hắn.
Hồ Tiên nghe vậy cũng ngồi xuống, hai người cùng nhau lật xem danh sách quà tặng.
Đôi mắt đẹp của cô đảo qua, có rất nhiều tên mà cô thuộc nằm lòng, đều là người có giao dịch lui tới với vương quốc Huyền Vũ.
- Thú vị, những người này cũng khá hào phóng đấy.
Hồ Tiên kinh ngạc nói.
Ý niệm trong đầu của Mục Lương khẽ động, ôn hòa nói:
- Đây là sợ đắc tội với ngươi, lo lắng ảnh hưởng đến hợp tác.
- Ta có hẹp hòi như vậy à?
Hồ Tiên hơi nhướng mày.
Khóe môi của Mục Lương hiện ra ý cười, ôm eo cô gái đuôi hồ ly, nói :
- Đối với người mình thì không, đối với những người khác thì khó mà nói được.
Hồ Tiên trợn trắng mắt, mặt đẹp ửng đỏ nói:
- Ta rất rộng rãi.
- Đúng vậy, ngươi rất rộng rãi.
Mục Lương gật đầu khẳng định.
Lúc này, Hồ Tiên mới thoả mãn, tiếp tục lật xem danh sách quà tặng.
Ánh mắt của cô chợt dừng lại, ngón tay nhỏ nhắn nâng lên rơi vào trên một hàng chữ, thì thầm:
- Cửa hàng Nạp Lạc đưa tới một rương tinh thạch ma thú cấp 4.
- Chỉ có một rương tinh thạch ma thú cấp 4 thôi à?
Mục Lương cũng cảm thấy kinh ngạc.
Ánh mắt của Hồ Tiên lóe lên, bình tĩnh nói:
- Cửa hàng Nạp Lạc, ta nhớ là đó cửa hàng xếp hạng bốn trong vương quốc Tây Hoa.
Mục Lương nhìn về phía cô gái đuôi hồ ly, đáy mắt hiện lên ý cười, biết cô có thành kiến đối với chuyện này.
Là cửa hàng xếp hạng bốn trong vương quốc Tây Hoa, thế mà đưa tới quà mừng chỉ có một rương tinh thạch ma thú cấp 4, chuyện này nói ra chỉ sợ mọi người đều cho là trò cười.
Mục Lương hỏi:
- Vương quốc của chúng ta có giao dịch với cửa hàng Nạp Lạc không?
- Đương nhiên là có.
Hồ Tiên gật đầu một cái.
Mục Lương bình thản nói:
- Vậy thì giảm bớt hợp tác với bọn họ đi, hoặc sau này không giao dịch với cửa hàng của bọn họ nữa.
Hồ Tiên vừa định đồng ý một tiếng, nhưng nghĩ đến lời nói lúc nãy, lại sửa lời nói:
- Không sao, ta cũng không tức giận.
Mục Lương cười nói:
- Nhưng ta keo kiệt, bọn họ làm như vậy là khinh thường vương quốc Huyền Vũ của chúng ta.
Hồ Tiên dịu dàng trấn an nói:
- Không cần thiết vì một chút việc nhỏ như vậy mà ảnh hưởng đến đơn đặt hàng giao dịch, có thể kiếm không ít tinh thạch ma thú đâu.
- Đây không phải là chuyện nhỏ, phải làm cho ngươi vui vẻ.
Mục Lương xoa xoa đầu của cô gái đuôi hồ ly.
- Ta không có không vui.
Hồ Tiên liếc nhìn người đàn ông.Hồ Tiên liếc nhìn nam nhân.
- Thật vậy chăng?
Mục Lương lộ ra vẻ mặt không tin.
- Đương nhiên là thật.
Hồ Tiên nhấn mạnh từng chữ từng chữ.
Mục Lương nhướng mày nói:
- Đó chính là thật.
- Vốn chính là thật sự...
Hồ Tiên nghiến răng nghiến lợi.
- Ha ha ha ha ~ ~ ~
Mục Lương nhếch miệng cười, trấn an nói:
- Được rồi, chúng ta không làm ăn với cửa hàng Nạp Lạc nữa, lại không kém đơn đặt hàng của bọn họ.
Hồ Tiên chậm rãi gật đầu nói:
- Cũng đúng, vốn dĩ đơn đặt hàng cũng quá nhiều, sản năng sắp không theo kịp, ít đơn đặt hàng cũng tốt.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Ừm, chúng ta có thể giao dịch với cửa hàng đối thủ của bọn hắn.
Hồ Tiên cười nói:
- Như vậy bọn họ sẽ rất khó chịu.
Hàng hoá vương quốc Huyền Vũ chất lượng cỡ nào, chỉ cần người tiếp xúc qua đều biết, thiếu đơn đặt hàng của vương quốc Huyền Vũ, thu nhập của cửa hàng Nạp Lạc sẽ giảm đi hai phần ba.
- Không quan trọng.
Vẻ mặt của Mục Lương không thèm để ý, tiếp tục lật xem danh sách quà tặng còn lại, thông qua hạ lễ hắn có thể biết được các loại thâm ý giao tiếp, cũng đại biểu cho một loại thân thiết và thái độ phụ thuộc.