Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 628 - Chương 3274 - Bị Ma Thú Để Mắt Tới, Đuổi Bắt Trên Không Trung

Chương 3274 - Bị Ma Thú Để Mắt Tới, Đuổi Bắt Trên Không Trung
Chương 3274 - Bị Ma Thú Để Mắt Tới, Đuổi Bắt Trên Không Trung

Lan Đế nhìn miếng thịt thăn trong khay, sau đó gắp lên cắn mạnh một miếng, giống như là đang phát tiết bất mãn trong lòng.

Hai người bần thần, một lúc lâu sau mới ăn xong đồ ăn, vẻ mặt khó chịu rời khỏi nhà ăn, đi ra ngoài thành La Thịnh.

Lan Đế vừa đi vừa hỏi:

- Hổ Tây, ngươi biết đi Thiên Quốc như thế nào không?

- Thiên Quốc ở phía đông, cứ bay về phía đông là được.

Hổ Tây thuận miệng đáp, chờ đến lúc đó sẽ dò xét tình báo cụ thể.

- Cũng đúng.

Lan Đế lên tiếng.

Hai người rời khỏi thành La Thịnh rồi tìm một rừng cây không người, đôi mắt của cô gái tóc nâu dựng đứng, trên người mọc ra lông vũ màu nâu rậm rạp, chẳng mấy chốc đã biến thành chim to, chở cô gái tóc màu quýt bay lên trời cao.

Vù vù vù ~~~

Hổ Tây thoải mái nằm xuống, trong miệng khẽ ngân nga, không giống như đi chấp hành nhiệm vụ, mà giống như đi du lịch hơn.

- Ngươi đừng hát, quá khó nghe.

Lan Đế tức giận nói.

-.....

Khóe miệng của Hổ Tây co giật, thức thời im lặng, nếu như chọc giận Lan Đế thì bị cô ấy từ trên trời ném xuống, như vậy sẽ rất thảm, cô nói sang vấn đề khác:

- Với tốc độ của ngươi, đi đến Thiên Quốc phỏng chừng cũng phải mất ba, bốn ngày nữa.

- Chắc là vậy, nếu như có Cửa Không Gian Truyền Tống thì tốt rồi.

Lan Đế nói với giọng điệu đáng tiếc.

Hổ Tây ngáp một cái, nói:

- Chờ chúng ta đến bên kia, lại tìm một nơi nào đó lắp đặt Cửa Không Gian Truyền Tống là được rồi, đến lúc đó trở về vương quốc Huyền Vũ cũng dễ dàng hơn.

- Cũng tốt.

Lan Đế lên tiếng, dùng sức vỗ cánh đón gió bay về phía trước.

Vù vù vù ~~~

Hổ Tây híp mắt lại, xa xa hình như có một bóng đen lớn, cô nhìn thấy trong đám mây có vật gì đang tới gần hai người.

- Phía trước chúng ta hình như có cái gì đó phải không?

Cô hỏi với giọng điệu không xác định.

Lan Đế nghe vậy thì ngẩng đầu lên, mắt ưng lóe sáng, bóng đen trong tầng mây dần dần trở nên rõ ràng.

Vù vù vù ~~~

Tầng mây vừa dày vừa nặng bị gió to thổi tan, lộ ra một con ma thú phi hành có hình thể khổng lồ, cả người nó là màu xám đậm, ngoại hình giống như Ngốc Thứu không có lông chim, cả người đầy vảy xám lạnh, còn có bốn móng vuốt sắc bén.

- Ma thú cấp 8!

Hổ Tây hét lên một tiếng.

- Sao ta lại xui xẻo như vậy chứ.

Lan Đế thét chói tai, dùng sức vỗ cánh bay về phía trước, cố gắng tránh né công kích của ma thú phi hành cấp 8.

Hai người đã trở thành con mồi của ma thú phi hành cấp 8, hai người một thú trình diễn màn truy đuổi đùa giỡn trên không trung.

- Lan Đế, bay nhanh hơn một chút đi, đừng để nó đuổi kịp!

Hổ Tây thét chói tai liên tục, nhìn miệng của ma thú phi hành cấp 8 càng ngày càng gần mình.

Lan Đế tức giận hô:

- Ta đã dùng hết toàn lực rồi!!

Ma thú phi hành cấp 8 gầm gừ liên tục, mỗi lần vỗ cánh lại kéo gần khoảng cách với hai người, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng mấy chốc nó sẽ đuổi kịp các cô.

- Cứu mạng với!

Hổ Tây lại thét chói tai lần nữa.

Lông vũ của Lan Đế dựng đứng như sắp nổ tung, thét to:

- Ngươi mau nghĩ cách đi!

Hổ Tây run rẩy nói:

- Ta đang suy nghĩ...

Linh quang của cô lóe lên, lấy ra đạn nổ từ trong ma cụ không gian chứa đựng rồi ném mạnh về phía sau.

Phanh ~ ~ ~

Chẳng mấy chốc đạn phát nổ, bụi mù tan đi nhưng ma thú cấp 8 không hề bị thương chút nào, ngược lại chọc giận nó.

A... A... A... ~ ~ ~

Sắc mặt của Hổ Tây trắng bệch, hô:

- Đạn nổ cũng vô dụng, chẳng lẽ phải dùng vũ khí tiêu diệt à?

- Trên không trung thì dùng như thế nào chứ?

Lan Đế tức giận nói.

Hổ Tây nghĩ tới cái gì, đột nhiên đôi mắt sáng lên, vội vã lấy ra Phú Năng Trân Châu, hô to:

- Suýt nữa đã quên rồi, ngươi mau há miệng!

Lan Đế nghe vậy quay đầu lại rồi há miệng ra, một viên Phú Năng Trân Châu bị quăng vào trong miệng.

- Cô lỗ ~ ~ ~

Phú Năng Trân Châu tan ra, biến thành dòng nước ấm lan tỏa khắp cơ thể.

- Có sức mạnh.

Đôi mắt của Lan Đế sáng lên, đột nhiên tốc độ phi hành tăng gấp mười lần, trong chớp mắt đã bỏ xa ma thú phi hành cấp 8.

- Làm ta sợ muốn chết.

Hổ Tây nhìn chăm chú vào ma thú phi hành cấp 8 phía sau càng ngày càng xa, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một hơi.

………

Vương quốc Huyền Vũ, trên con đường chính đi từ Nội Thành đến khu thành Đông, xe thú chạy băng băng trên đường lớn rộng rãi.

Bên trong buồng xe, Lăng Hương và Linh Vận ngồi cạnh nhau, trên tay còn đang cầm tư liệu thật dày lật xem.

- Linh Vận, ngươi có nắm chắc bài kiểm tra sẽ được một trăm điểm không?

Lăng Hương ngước mắt hỏi.

Linh Vận nói với giọng điệu kiên định:

- Đương nhiên là có, ta đã xem tài liệu này năm ngày rồi, nếu kiểm tra mà không được một trăm điểm, năm ngày này thật sự phí công.

Khuôn mặt của Lăng Hương lo lắng nói:

- A, tư liệu ta cũng xem năm ngày, nhưng ta luôn cảm thấy không có nắm chắc...

Linh Vận thanh thúy nói:

- Sợ cái gì, lần này không được, vậy sau năm ngày lại đến một lần nữa là được.

Đôi mắt đẹp của Lăng Hương chớp chớp, suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ngươi nói cũng đúng.

- Thả lỏng tinh thần nào, càng khẩn trương thì càng dễ dàng sai lầm.

Linh Vận lên tiếng trấn an.

- Được.

Lăng Hương gật đầu một cái.

Xe thú lái vào khu thành Đông, chạy về hướng trường đào tạo lái xe.

Không lâu sau đó, xe thú đã tới trường đào tạo lái xe, Lăng Hương và Linh Vận xuống xe, đi theo hộ vệ đi vào trong.

- Học viên nào tới dự thi xin hãy qua bên này đăng ký trước.

Nhân viên gọi ở trước cửa nhà lầu.

Lăng Hương và Linh Vận nghe vậy, đi nhanh lên, lấy ra chứng minh dự thi đưa cho nhân viên, thuận lợi hoàn thành đăng ký mới đi vào trường thi.

Trường thi được thiết lập ở lầu một, từng cái bàn xếp chỉnh tề, mỗi bàn đều cách nhau hai mét, đây là ngăn ngừa ăn gian và nhìn lén bài người khác.

- Ta là số 3.

Linh Vận nhìn trang giấy trên tay, là dãy số được cấp cho sau khi hoàn thành đăng ký, cũng là chỗ ngồi trong trường thi.

- Ta là số 12.

Đôi mắt đẹp của Lăng Hương chớp chớp, bắt đầu tìm chỗ ngồi trong trường thi.

Giám khảo đi vào trường thi, cao giọng nói:

- Mọi người tìm được chỗ ngồi của mình, sát hạch sẽ bắt đầu sau mười phút nữa.

Nghe được lời này, đám người đều tản ra, tìm được vị trí của mình rồi ngoan ngoãn ngồi xuống, chờ đợi hướng dẫn tiếp theo.

Nơi này ngoại trừ nhân viên giám sát ra thì phần lớn đều là quý tộc và phú thương, đều là mua xe hơi ở cửa hàng xe hơi trước đó.

Nhân viên giám sát thấy trường thi đã ngồi đầy, cũng biết người dự thi đều tới, vì vậy chuẩn bị tuyên đọc quy tắc của trường thi.

Giọng nói của nhân viên giám sát trở nên nghiêm túc, đọc từng chữ một:

- Trong lúc sát hạch, cấm nói chuyện và đi lại xung quanh, cũng không cho phép giao lưu với những người khác, cấm nhìn lén người khác làm bài, trước khi sát hạch kết thúc thì không cho phép rời khỏi trường thi...

Bình Luận (0)
Comment