Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 629 - Chương 3275 - Sát Hạch Bằng Lái Mới Lạ.

Chương 3275 - Sát Hạch Bằng Lái Mới Lạ.
Chương 3275 - Sát Hạch Bằng Lái Mới Lạ.

- Cấm dùng các phương thức ăn gian như ma pháp, năng lực thức tỉnh, tất cả đều không được phép sử dụng.

Nhân viên tiếp tục nói.

- Thật nghiêm khắc.

Lăng Hương nhỏ giọng thầm thì.

Lần đầu tiên, cô đối mặt với sát hạch bằng lái mới lạ như vậy.

Nhân viên giám sát tốn năm phút mới đọc xong quy tắc của trường thi.

- Được rồi, mọi người chuẩn bị một chút, chẳng mấy chốc sát hạch sẽ bắt đầu.

Nhân viên phục vụ nhắc nhở.

- Được.

Mọi người lên tiếng.

Mấy phút sau, nhân viên bắt đầu phát giấy làm bài thi, bút máy và các dụng cụ khác.

Lăng Hương nhìn đề thi đều là chữ nhỏ rậm rạp, lập tức cảm thấy đau đầu.

- Sau khi bắt được đề thi, trước tiên hãy viết tên và chỗ ngồi ở trước mặt, chữ viết phải rõ ràng.

Nhân viên giám sát nhắc nhở.

Nghe vậy, Lăng Hương cầm lấy bút máy bắt đầu viết ra chỗ ngồi và tên, mỗi một nét đều viết rất nghiêm túc.

Giám khảo nói:

- Thời gian thi là một giờ, bây giờ có thể bắt đầu trả lời rồi.

Mọi người nghe vậy đều xốc lên tinh thần, cầm bút bắt đầu làm bài thi.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Ngay lúc đó, sáu vị giám khảo đi vào trường thi, bắt đầu dò xét từng ngóc ngách, điều này làm cho đám người đang làm bài thi có cảm thấy khẩn trương không nói nên lời.

- Ta lại không ăn gian, khẩn trương cái gì chứ?

Lăng Hương hít một hơi thật sâu, tự an ủi mình trong lòng.

Cô đọc trang đầu tiên của đề thi là năm mươi đề trắc nghiệm, mỗi đề đều có bốn lựa chọn.

- Đề thứ nhất, lúc đang lái xe bình thường trên đường, nếu gặp phải người đi đường thì phải làm gì?

Lăng Hương lẩm nhẩm đọc đề, nhìn về phía bốn lựa chọn:

- Một là tăng tốc độ, hai là va chạm, ba là dừng lại chờ người đi đường rời đi, bốn là nhấn kèn nhắc nhở người đi đường.

-.....

Cô cau mày, do dự lựa chọn câu đúng trong bốn hạng mục.

Ánh mắt của Lăng Hương dần trở nên kiên định:

- Va chạm chắn chắc là không đúng, tăng tốc độ cũng không đúng, đang chạy xe trên đường cũng không thể tùy ý dừng lại…

Loạt soạt loạt soạt ~~~

Trong trường thi rất yên tĩnh, chỉ có tiếng bút máy ma sát trên mặt giấy, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng thở dài.

Giám khảo phụ trách chắp tay sau lưng, ánh mắt sắc bén lưu ý các thí sinh xung quanh.

- Không cần làm việc mờ ám, chúng ta có thể nhìn thấy rõ ràng.

Một vị giám thị khác lên tiếng nhắc nhở, làm cho những người có ý xấu trở nên khẩn trương.

Lăng Hương và Linh Vận vùi đầu làm bài, mỗi câu đều đáp rất nghiêm túc.

Thời gian trôi qua, trong bầu không khí khẩn trương, chẳng mấy chốc đã là nửa giờ.

- Thời gian đã trôi qua hơn phân nửa, còn có nửa giờ nữa.

Nhân viên giám thị lên tiếng nhắc nhở.

Tinh thần của Lăng Hương run lên, thời gian trôi qua nhanh như vậy?

Linh Vận cũng khẩn trương không thôi, cô đã làm xong phân nửa đề thi, nghe vậy vội vàng tranh thủ thời gian làm bài.

Loạt soạt loạt soạt ~~~

Tốc độ viết bút máy trong trường thi trở nên nhanh hơn, mọi người đều cảm thấy khẩn trương.

Thời gian lại trôi qua lần nữa, nhân viên phục vụ lên tiếng nhắc nhở:

- Còn mười phút nữa.

Lăng Hương thở dài một hơi, buông bút máy trong tay xuống, nàng đã viết xong toàn bộ đáp án.

Không bao lâu sau, mấy người Linh Vận cũng buông bút máy xuống, nhìn bài thi viết tràn đầy, rất có cảm giác thành tựu.

Nhân viên chắp tay sau lưng nhắc nhở:

- Vẫn còn thời gian, các vị có thể kiểm tra đáp án một chút xem đã chính xác hay chưa?

Lăng Hương và Linh Vận nghe vậy, đều cầm lấy đề thi nhìn xuống, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra một vài chỗ sai lầm, vội vã cầm bút tiến hành sửa chữa.

- Như vậy hẳn là ổn rồi?

Linh Vận nhỏ giọng lẩm bẩm.

- Đã đến giờ, mọi người dừng bút.

Nhân viên giám sát giơ tay lên ra hiệu.

- Hả, đã đến giờ rồi à?

Có người kinh ngạc thốt lên, hiển nhiên là còn chưa làm xong bài thi.

Nhân viên không nói thêm gì, tiến lên thu hồi đề thi.

Một nhân viên khác lên tiếng:

- Ngày mai sẽ có bảng điểm tích, ngày mai các vị lại tới kiểm tra thành tích.

Lăng Hương và Linh Vận cùng nhau đi ra khỏi trường thi, trên mặt đều mang theo vẻ lo lắng không nắm chắc.

- Bây giờ, ngươi còn có nắm chắc lấy được một trăm điểm không?

Lăng Hương quay đầu hỏi bạn tốt.

- Không có, có mấy đề ta không xác định được đáp án đúng hay sai…

Linh Vận cụp đầu nói.

Lăng Hương thở dài nói:

- Ta cũng vậy, chẳng lẽ thật sự phải thi lại một lần nữa à?

- Thật là khó mà.

Linh Vận bĩu môi.

Hai người tụ tập lại một chỗ bắt đầu đối chiếu đáp án, phát hiện đáp án đều không khác biệt nhau cho lắm, nhưng cũng có mấy chỗ không giống nhau, điều này làm cho tâm trạng của hai người càng thêm buồn bực.

Lăng Hương vò đầu nắm tóc nói:

- Mặc kệ, kiểm tra đã xong, ngày mai đến xem thành tích rồi nói sau.

- Cũng đúng, bây giờ chúng ta nên thả lỏng một chút mới đúng.

Linh Vận gật đầu đồng tình.

- Đi thôi, chúng ta đi ăn bánh cuốn và xiên nướng.

Lăng Hương đề nghị.

- Đi thôi, đi thôi.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận sáng lên.

Hai người tay nắm tay nhau rời khỏi trường đào tạo lái xe, đi về phía phố mỹ thực ở khu thành Đông, chuẩn bị ăn cơm no, sau đó thuận tiện đi xem tiến độ lắp đặt thiết bị nhà mới.

……

Thành Lợi Ân nằm ở trung bộ vương quốc Khang Phu Đặc ở đại lục mới, thuộc về một thành phố cỡ trung.

Dân số thường trú ở thành Lợi Ân khoảng tám mươi ngàn người, cộng thêm nhân khẩu lưu động, nhân khẩu của thành phố này cao tới một trăm hai mươi ngàn người.

Đường Ma Nhĩ là con đường phồn hoa nhất ở thành Lợi Ân, bởi vì ở gần cửa thành, ở bên cạnh có rất nhiều người bán hàng rong, còn có rất nhiều cửa hàng đa dạng.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Hai bóng người lẫn vào dòng người đi về phía trước, tuy trên đường nhiều người nhưng không ai có thể đến gần hai người.

- Người cũng thật nhiều.

Hồ Tiên bước đi mềm mại, lúc cất bước vòng eo vặn vẹo.

Mục Lương nắm chặt tay của cô gái đuôi hồ ly, ôn hòa nói:

- Vị trí địa lý của thành Lợi Ân rất đặc biệt, rất nhiều thương đội muốn đi những thành phố khác đều sẽ đi qua nơi này, đương nhiên là có nhiều người.

- Vậy trong này chắc có rất nhiều đồ ăn ngon.

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên hơi sáng lên.

Hai người rời khỏi vương quốc Huyền Vũ đã năm ngày, vốn ngày hôm nay nên trở về, nhưng Mục Lương nghĩ rất ít khi đi ra ngoài du lịch, sau khi cô gái đuôi hồ ly bụng to thì không thể chạy loạn nữa, thừa dịp bây giờ còn có thể đi lại, chơi nhiều hơn hai ngày rồi mới trở về.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Hy vọng sẽ không làm cho người ta thất vọng như mấy thành phố trước đó.

- Hy vọng là vậy.

Đôi môi đỏ mọng dưới khăn che mặt của Hồ Tiên hơi cong lên.

Bình Luận (0)
Comment