Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 654 - Chương 3300 - Xây Dựng Trại Chăn Nuôi Ma Thú (1)

Chương 3300 - Xây Dựng Trại Chăn Nuôi Ma Thú (1)
Chương 3300 - Xây Dựng Trại Chăn Nuôi Ma Thú (1)

Từ khi Tân Tây đến đây, mỗi đại quý tộc đều sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, đánh lại đánh không lại, còn có thể làm gì được chứ?

Trong những người này, người thảm nhất chính là Đại Tế Ty, Đại Tế Ty đã từng có địa vị cao quý, nhưng bây giờ chỉ là hầu gái của Tân Tây.

Lúc này cô biệt khuất cúi đầu, đứng ở bên cạnh Tân Tây không hé răng nói lời nào.

Bích Sa ngước mắt lên gằn từng chữ:

- Nếu không có dị nghị thì luật pháp mới sẽ được chính thức phổ biến, hy vọng các vị có thể phối hợp, không cần làm ra chuyện bằng mặt không bằng lòng.

- Vâng.

Đám người Kỵ Sĩ Trưởng đồng thanh đáp lại.

Trong lòng những người này đều có dị nghị, nhưng mà ngại với thủ đoạn lôi đình của Tân Tây, lúc này cũng chỉ có thể đánh nát răng nuốt vào trong bụng.

- Nếu không thành vấn đề, vậy thì giải tán đi.

Bích Sa đạm mạc nói.

- Vâng.

Đám người Kỵ Sĩ Trưởng thi lễ một cái, muốn đứng dậy chuẩn bị rời đi.

- Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Tiếng bước chân vội vã vang lên, mộtthị vệ chạy vào đại điện.

- Bệ hạ, quốc vương vương quốc Huyền Vũ tới.

Thị vệ cung kính cao giọng hô.

- Quốc vương vương quốc Huyền Vũ?

Bích Sa sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía lão bà.

Tân Tây lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng mà không nói gì thêm.

Bích Sa đứng lên nói:

- Mau, mời hắn vào.

- Vâng.

Thị vệ cung kính đáp một tiếng, xoay người nhanh chóng rời khỏi đại điện.

Đám người Kỵ Sĩ Trưởng thấy thế đều dừng bước, muốn nhìn xem quốc vương Huyền Vũ tới đây làm cái gì.

- Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Tiếng bước chân nhanh chóng truyền đến, Mục Lương, Ly Nguyệt và Cổ Tư Mỹ theo thị vệ đi vào đại điện.

Bích Sa nhìn thấy Mục Lương, đôi mắt lập tức sáng ngời:

- Huyền Vũ các hạ, lại gặp mặt rồi.

Tân Tây đứng dậy hành lễ:

- Bệ hạ vạn an.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ta đi ngang qua, thuận tiện đến xem.

Tầm mắt của mọi người trong đại điện đều rơi xuống người hắn, có tò mò cũng có căm thù.

Mục Lương biết những ánh mắt căm thù này đến từ ai, cho nên cũng không thèm để ý đến chuyện này, đây chỉ là một vụ giao dịch mà thôi.

- Huyền Vũ các hạ, mời theo ta đến điện tiếp khách.

Bích Sa giơ tay ra hiệu.

- Ừm.

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.

Bích Sa liếc nhìn đám người Kỵ Sĩ Trưởng.

- Các người còn chưa đi à?

- Chúng ta đi ngay.

Trong lòng đám người Kỵ Sĩ Trưởng rùng mình, xoay người rời khỏi đại điện.

Đám người Mục Lương đi theo Bích Sa đến điện tiếp khách, Tân Tây cũng đi theo bên cạnh.

Ly Nguyệt nhìn về phía lão bà, hỏi:

- Đại Quốc Sư, cuộc sống lúc này thế nào?

Tân Tây liếc nhìn cô gái tóc trắng, ôn hòa nói:

- Một đoạn thời gian không gặp, ngươi còn học được cách trêu ghẹo ta à?

- Tân Tây nãi nãi, ta rất nhớ ngươi.

Khóe môi của Ly Nguyệt cong lên, từ trong ma cụ không gian chứa đựng lấy ra một thùng rượu.

Đôi mắt của Tân Tây lập tức sáng ngời, bất động thanh sắc lấy rượu đi, hài lòng nói:

- Ta cũng nhớ ngươi.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt hiện ra ý cười, biết lão bà rất nhớ thương rượu của vương quốc Huyền Vũ, cho nên cố ý lấy ra một thùng.

Mục Lương nhìn về phía hai người đó, rõ ràng các cô đang làm chuyện mờ ám gì, đôi môi hơi nhếch lên.

Trong điện tiếp khách của vương cung, Bích Sa ra lệnh người hầu pha loại trà ngon nhất rồi bảo mọi người lui ra.

- Mục Lương các hạ, mời ngồi.

Bích Sa giơ tay ra hiệu, nhường ra chủ vị.

Mục Lương không khách khí, đi tới ngồi ở chủ vị trong điện tiếp khách.

Mấy người Ly Nguyệt và Cổ Tư Mỹ cũng ngồi xuống, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Bích Sa.

Tân Tây ngồi ở bên cạnh, đứng phía sau là Đại Tế Ty, cô cúi đầu thấp xuống không dám nhìn Mục Lương.

Bích Sa chớp đôi mắt đẹp như ngọc bích, hỏi:

- Mục Lương các hạ đột nhiên tới chơi là vì chuyện Trại Chăn Nuôi à?

- Ừm, cư dân bình nguyên Khải Tát đã dời đi chưa?

Mục Lương nhàn nhạt hỏi.

Bích Sa gật đầu nói:

- Đã dời đi hết rồi, Mục Lương các hạ có thể bắt đầu xây dựng Trại Chăn Nuôi bất cứ lúc nào.

- Rất tốt, tối nay ta sẽ đi xem thử.

Mục Lương bình thản nói.

- Ta đi cùng các hạ.

Đôi mắt đẹp của Bích Sa sáng lên nói.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, bình tĩnh nói:

- Được rồi, ta cần biết biên giới của đất cho thuê ở đâu.

- Ta biết.

Bích Sa vội vàng nói.

Lúc này cô không giống như là quốc vương, càng giống như là người sùng bái Mục Lương, cũng giống như là em gái nhà bên, trên mặt hiện lên nụ cười xán lạn.

Đại Tế Ty âm thầm bĩu môi, trong lòng oán thầm không ngớt.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Trong khoảng thời gian Tân Tây tới đây có trợ giúp gì cho ngươi không?

Bích Sa gật đầu thật mạnh, hưng phấn nói:

- Có, ít nhiều nhờ có Đại Quốc Sư mà người phía dưới nghe lời rất nhiều, ta cũng có thể từng bước nắm thực quyền.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Vậy là tốt rồi, thực lực của bản thân ngươi cũng phải nhanh chóng tăng lên, sau này cần phải dựa vào chính bản thân ngươi.

Đây chỉ là một vụ giao dịch giữa hắn và Bích Sa, sau này Tân Tây còn phải trở về vương quốc Huyền Vũ.

- Vâng, ta hiểu rồi.

Bích Sa nghiêm túc gật đầu.

Mỗi khi trời tối cô đều sẽ tu luyện, ban ngày phải xử lý quốc sự, một ngày thời gian ngủ không quá ba giờ, nếu như không phải nhờ uống trà tinh thần, lâu dần cô cũng sẽ không chịu nổi.

Mục Lương vừa nhìn về phía Tân Tây, hỏi:

- Trong khoảng thời gian này đã quen thuộc nơi đây chưa?

Tân Tây chậm rãi nói:

- Nơi đây vô cùng tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể uống rượu.

Khóe mắt của Mục Lương nhảy lên, bình tĩnh nói:

- Ly Nguyệt đưa rượu cho ngươi đủ để ngươi uống một đoạn thời gian.

- Bệ hạ, ta biết rồi.

Tân Tây nói với vẻ mặt không thay đổi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Uống rượu thì được, nhưng mà không được uống đến mức hỏng việc, bằng không ta sẽ cấm ngươi uống rượu.

- Ta biết rồi.

Tân Tây nghiêm mặt gật đầu.

Bích Sa thành khẩn nói:

- Ta không thể tới tân hôn của Mục Lương các hạ, thật sự xin lỗi.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Không ngại, ta đã nhận được lễ vật rồi.

Bích Sa chớp đôi mắt đẹp, hỏi:

- Vậy các hạ có thích không?

- Rất thích.

Mục Lương mỉm cười.

- Vậy là tốt rồi.

Trên mặt Bích Sa nở một nụ cười.

Mục Lương đứng lên nói:

- Nếu không có chuyện gì khác, chúng ta đi tới bình nguyên Khải Tát xem một chút đi.

Bích Sa đứng dậy nói:

- Được rồi, ta sẽ cho người đi an bài xe thú ra ngoài.

- Không cần, ngồi phi thuyền vận chuyển đi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Bích Sa sửng sốt một chút, nhanh chóng hiểu được, đám người Mục Lương là ngồi phi thuyền vận chuyển tới đây.

- Vâng.

Cô nhoẻn miệng cười.

Đám người rời khỏi điện tiếp khách đi ra ngoài, Ly Nguyệt đi tới vị trí trống trải rồi lấy ra phi thuyền vận chuyển.

Bình Luận (0)
Comment