Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 676 - Chương 3322 - Nguyệt Thấm Lan Có Thai

Chương 3322 - Nguyệt Thấm Lan Có Thai
Chương 3322 - Nguyệt Thấm Lan Có Thai

Rắn Vong Linh Bốn Cánh vòng qua hai cây cột đá trước đó, thấy được con quái vật đang gào thét.

Đó là một con quái vật giống như thiềm thừ, trên người đầy bướu thịt có lớn có nhỏ, bốn chân là móng vuốt dài sắc bén có thể cố định ở trên trụ đá không sợ rơi xuống, giúp nó dễ dàng di chuyển trong khu vực rừng trụ đá.

Dưới bướu thịt có Ma Linh đang nhúc nhích, rất giống với Slime mà Mục Lương biết ở kiếp trước.

- Thật xấu quá.

Hổ Tây bĩu môi lộ ra vẻ mặt chán ghét.

- Hít hà ~ ~ ~

Rắn Vong Linh Bốn Cánh lắc lư cái đuôi, muốn phát động tấn công quái vật.

- Hưu ~~~

Ngay sau đó, Y Lộ Lộ buông dây cung và đuôi tên ra, mũi tên bay ra ngoài, tinh chuẩn đánh trúng đầu quái vật.

Ly Nguyệt kinh ngạc nhìn về phía cô gái tinh linh, trong lòng cảm thán thiên phú bách phát bách trúng của tộc Tinh Linh.

- Hống hống hống ~~~

Quái vật bị chọc giận, há miệng phun ra mảng lớn dịch nhờn màu đen bao trùm về phía đám người.

Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, nhẹ nhàng vung tay lên, triển khai Bức Tường Vô Hình, toàn bộ dịch nhờn màu đen đều bị ngăn cản ở bên ngoài.

Y Lộ Lộ lại giương cung cài tên, sau đó buông tay bắn tên ra, toàn bộ quá trình nước chảy mây trôi.

- Hưu ~~~

Mũi tên xuyên qua dịch nhờn màu đen, tốc độ không giảm tiếp tục bắn về phía quái vật, lại một lần nữa đánh trúng đầu của nó.

- Phốc ~~~

Mũi tên sắc nhọn cắm thật sâu vào đầu của quái vật, làm cho hành động của nó trở nên chậm chạp, đồng thời còn khiến nó càng thêm phẫn nộ.

- Tên tốt.

Đôi mắt đẹp của Y Lộ Lộ sáng ngời, mũi tên bình thường không thể xuyên thủng cơ thể của quái vật cấp 7 được.

- Để ta.

Ly Nguyệt lạnh nhạt mở miệng.

Cô lấy ra trường cung thường dùng, rút một mũi tên từ trong bao đựng tên của tinh linh nữ tử, giương cung cài tên lưu loát.

- Hưu ~~~

Mũi tên bắn ra, đầu quái vật bị xuyên thủng, nửa cái đầu nổ tung.

Y Lộ Lộ há to miệng, đáy mắt hiện lên vẻ khiếp sợ rất rõ ràng.

Cô nhìn ra cô gái tóc trắng không phải là tinh linh, nhưng kỹ thuật bắn cung lại còn mạnh hơn cô, đây mới là điều khiến trong lòng cô chấn động.

Mục Lương giơ tay lên, vung ra một đoàn lửa màu xanh lục, bao vây cơ thể của quái vật lại, đốt cháy Ma Linh ký sinh ở trên.

Ngọn lửa mà hắn dùng không bình thường, mà là ngọn lửa giàu có nguyên tố Sinh Mệnh, là khắc tinh đối với Ma Linh.

- Giải quyết xong rồi.

Giọng nói của Cổ Tư Mỹ nhẹ nhàng vang lên.

Tâm trạng của Y Lộ Lộ thấp xuống, nhỏ giọng nói:

- Ta quá yếu, giết nó không chết.

Ly Nguyệt thu hồi trường cung, giọng điệu nghiêm túc nói:

- Ngươi đã rất lợi hại, chỉ cần sau này nguyện ý trả giá nỗ lực, trở nên mạnh hơn chỉ là vấn đề thời gian thôi.

- Ta sẽ cố gắng.

Y Lộ Lộ đáp với thần sắc nghiêm túc.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Ta sẽ lập ra kế hoạch huấn luyện cho ngươi, hy vọng đến lúc đó ngươi không cần kêu mệt kêu khổ.

- Không đâu, dù khổ mệt thế nào thì cũng tốt hơn so với ở Thiên Quốc.

Vẻ mặt Y Lộ Lộ nghiêm túc nói.

Cô đã cẩn thận sống ở Thiên Quốc hơn ba trăm năm, ăn đủ loại đắng cay, cơ thể và tinh thần bị dằn vặt làm cho cô không cách nào quên được.

Ly Nguyệt bình tĩnh nói:

- Điều này cũng đúng, nhưng huấn luyện sẽ càng ngày càng khổ cực, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng.

- Vâng.

Y Lộ Lộ gật đầu thật mạnh.

- Những chuyện này chờ sau khi trở về vương quốc Huyền Vũ lại sắp xếp.

Mục Lương bình thản nói.

- Được.

Ly Nguyệt lên tiếng.

Mục Lương nhìn về phía trước đó, trong phạm vi cảm ứng của hắn xuất hiện mấy sinh mệnh thể.

Hắn lạnh nhạt mở miệng:

- Kế tiếp để ta ra tay, đừng lãng phí thời gian ở đây.

- Được.

Đám người Ly Nguyệt lập tức đáp lời.

Mấy phút sau, dị thú còn lại trong rừng trụ đá xuất hiện, bọn nó đều bị Ma Linh ký sinh, trở nên khát máu và bạo ngược.

Ánh mắt của Mục Lương bình tĩnh, giơ tay lên cách không bắt một cái, trên bầu trời đánh xuống từng đạo lôi phạt màu vàng, toàn bộ dị thú trong phạm vi tầm mắt đều bị kích sát.

Đôi môi của Y Lộ Lộ mở to, bị thủ đoạn của Mục Lương làm cho chấn động.

- Thật là lợi hại.

Cô không tiếng động lẩm bẩm.

Hổ Tây chắp hai tay trước người, ngạo nghễ nói:

- Lúc này chỉ mới là khai vị thôi, ngươi còn chưa thấy dáng vẻ của bệ hạ khi đối phó với Hư Quỷ Hoàng Đế cấp, dùng thiên băng địa liệt để hình dung cũng không đủ.

Lan Đế ngây thơ nói:

- Đúng vậy, thực lực của bệ hạ sâu không lường được, sau này ngươi sẽ biết.

Hai mắt của Y Lộ Lộ sáng ngời nghe hai cô gái thổi phồng, dùng ánh mắt mong đợi nhìn về phía Mục Lương.

…..

- Đông đông đông ~~~

Sáng sớm.

Tiếng Chuông Huyền Vũ du dương vang lên, báo hiệu một ngày mới lại tới trên vương quốc Huyền Vũ.

Trong cung điện, Nguyệt Thấm Lan rửa mặt xong đi ra khỏi Thiên Điện, hôm nay cô mặc váy đầm dài màu trắng được may bằng loại vải vóc mềm mại nhất, trên chân mang giày đế bằng, dịu dàng nói:

- Tiểu Tử, rót cho ta ly nước trái cây.

Tiểu Tử ngoan ngoãn đáp một tiếng:

- Vâng, vương hậu nương nương.

Ba Phù đi lên trước, quan tâm hỏi:

- Vương hậu nương nương, cơ thể ngài có chỗ nào không thoải mái không?

- Không có, vì sao lại hỏi như vậy?

Nguyệt Thấm Lan liếc mắt nhìn tiểu hầu gái.

- Vương hậu nương nương mang thai, phải chú ý nhiều hơn mới được.

Ba Phù giải thích.

Nguyệt Thấm Lan buồn cười nói:

- Ngươi không cần phải khẩn trương như vậy, lúc này ta vừa mới mang thai mà thôi.

Giọng điệu của Ba Phù nghiêm túc nói:

- Không được, chính là vừa mới mang thai nên mới cần phải cẩn thận hơn.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan bất đắc dĩ cười một tiếng, biết tiểu hầu gái là đang lo lắng cho mình.

Lúc này, Hồ Tiên từ trong Thiên Điện đi ra, trên người cũng mặc đầm dài rộng thùng thình, như vậy sẽ không ép bụng.

- Hôm nay, tỷ tỷ dậy sớm như vậy à?

Cô quyến rũ chào hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ngủ đủ rồi dĩ nhiên là tỉnh.

Hồ Tiên vuốt bụng, cảm khái nói:

- Lúc ta vừa mới có thai đều là ngủ thêm một lát, vẫn là tỷ tỷ lợi hại.

Nguyệt Thấm Lan còn muốn nói điều gì đó, cảm giác buồn nôn chợt xông lên đầu, vội vã che miệng đi nhanh về phía buồng vệ sinh.

-......

Hồ Tiên sửng sốt, si không biết còn tưởng rằng là mình làm cho Nguyệt Thấm Lan nôn mửa.

- Hoa lạp lạp ~~~

Nguyệt Thấm Lan nôn xong trở về chính sảnh cung điện, tinh thần thoạt nhìn có chút không tốt.

Hồ Tiên đi lên trước quan tâm hỏi:

- Tỷ tỷ không sao chứ?

- Không sao đâu.

Nguyệt Thấm Lan xua tay đáp.

Cô nhìn về phía cô gái đuôi hồ ly, tò mò hỏi:

- Lúc ngươi mới có thai hình như cũng không nôn nhiều như ta.

- Mục Lương nói thể chất của mỗi người không giống nhau, chuyện này là rất bình thường.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan thở dài một tiếng, mấy ngày nay cô luôn bất chợt muốn nôn, điều này làm cho cô buổi tối không thể ngủ ngon được.

Bình Luận (0)
Comment