Ly Nguyệt lại nhìn về phía Cổ Tư Mỹ, hỏi:
- Sách mà bệ hạ cho ngươi đã xem xong rồi à?
- Đương nhiên, ta đã đọc làu làu rồi.
Cổ Tư Mỹ ngạo nghễ hất cằm lên.
- Được rồi, vậy ngươi đọc ngược từ đuôi tới đầu một lần ta nghe thử xem.
Ly Nguyệt gật đầu nói.
-......
Sắc mặt của Cổ Tư Mỹ cứng đờ.
Giọng nói của cô mang theo tia u oán:
- Ta chỉ ví von thôi, không phải thật sự biết đọc ngược từ đuôi tới đầu.
Ly Nguyệt bình tĩnh nói:
- Vậy thì ngươi tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng khi bệ hạ kiểm tra thì ngươi có thể trả lời toàn bộ vấn đề trên đó, nếu không thì sẽ bị phạt chép sách thêm mấy lần.
-......
Cổ Tư Mỹ nghe vậy quay đầu nhìn về phía Mục Lương cách đó không xa, nghĩ đến thần sắc của nam nhân khi bắt cô chép sách, hắn thật đúng là có thể làm ra loại chuyện này.
Cô yên lặng lấy ra hai quyển sách cổ kia, bắt đầu lật xem, quyết định lại củng cố trí nhớ một chút.
Ly Nguyệt lại nhìn về phía Hổ Tây và Lan Đế, lạnh nhạt nói:
- Hai người các ngươi, nội trong ngày hôm nay phải viết xong kiểm điểm cho ta, bằng không thì số lượng từ sẽ tăng gấp đôi.
- Tuân mệnh...
Thân thể của Hổ Tây và Lan Đế run lên, vội vã lấy ra bản kiểm điểm mới viết được một nửa.
- Ta thì sao, ta phải làm cái gì?
Y Lộ Lộ nhìn về phía cô gái tóc trắng với ánh mắt chờ mong.
Ly Nguyệt thanh thúy hỏi:
- Cổ Tư Mỹ dạy ngươi học chữ, hiện tại ngươi đã biết dùng chưa?
- Ừ ừ, cần ta viết lại một lần không?
Y Lộ Lộ cười hỏi.
Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:
- Không cần, ngươi xem hiến pháp đi.
Cô lấy ra sách hiến pháp dày bằng năm đốt ngón tay rồi đưa cho cô gái tinh linh, dặn dò:
- Sau này trở về vương quốc Huyền Vũ thì không thể vi phạm các điều lệ đó.
- Tốt.
Đôi mắt của Y Lộ Lộ sáng lên, đã bắt đầu chờ mong cuộc sống của vương quốc Huyền Vũ.
- Có chỗ nào khó hiểu thì hỏi ta.
Ly Nguyệt bình tĩnh nói.
- Vâng.
Y Lộ Lộ ngoan ngoãn gật đầu, ôm sách tới ghế rồi tập trung lật xem.
Kỳ Á nhỏ giọng hỏi:
- Còn ta thì sao?
Từ sau khi Mục Lương “nhập định”, mấy ngày đầu thì cô còn bất an lo sợ, nhưng mấy ngày sau thì đã hoàn toàn thích ứng, lúc này cô lại cảm thấy buồn chán vô cùng.
- Ngươi à...
Ly Nguyệt nhíu mày.
Kỳ Á lại hỏi:
- Ta có thể hỗ trợ cái gì không?
- Ngươi muốn ngủ một lát hay không?
Ly Nguyệt dò hỏi.
Cô và thiếu nữ không thân, bởi vì không phải người của vương quốc Huyền Vũ nên không thể để cho cô xem sách cổ, càng không thể đàm luận tin tức cơ mật của vương quốc Huyền Vũ.
- Ta không buồn ngủ.
Kỳ Á buồn bực nói.
Mấy ngày nay cô không phải ăn thì là ngủ, khuôn mặt vốn gầy gò của cô cũng trở nên tròn trịa.
Ly Nguyệt lại hỏi:
- Vậy ngươi có đói không?
- Không đói bụng.
Kỳ Á chớp chớp mắt, rõ ràng nửa giờ trước mới ăn no.
- Vậy... Ta đánh bài với ngươi?
Ly Nguyệt khẽ nhíu mày.
Đôi mắt đẹp của Kỳ Á sáng lên, hỏi:
- Sẽ không quấy rầy đến ngươi chứ?
- Chỉ chơi nửa giờ.
Ly Nguyệt nghiêm túc nói.
- Thế cũng tốt.
Kỳ Á gật đầu thật mạnh.
Ly Nguyệt thấy thế lấy ra bài Poker rồi thuần thục chia bài.
Mấy người Cổ Tư Mỹ và Hổ Tây lộ ra vẻ mặt ước ao, vì sao cô ấy có thể nhàn nhã giải trí, mà bản thân chỉ có thể đọc sách và viết giấy kiểm điểm.
Nhưng các cô vừa nghĩ tới mình là người của vương quốc Huyền Vũ thì trong lòng lại cân bằng.
Nửa giờ trôi qua rất nhanh, cô gái tóc trắng bỏ xuống lá bài cầm trong tay, nhẹ nhàng thu được thắng lợi.
Kỳ Á buồn bực không thôi, đánh năm ván, một lần cũng không thắng được.
- Không chơi nữa.
Cô thở dài một tiếng, bắt đầu thu dọn bài trên bàn.
Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, lấy ra một quyển sách đưa cho thiếu nữ, bình thản nói:
- Ngươi buồn chán có thể xem cái này.
Kỳ Á nhận lấy quyển sách, nhìn tựa đề trên bìa, lẩm bẩm:
- Nhật ký yêu đương của công chúa...
Cô lật hai trang, chẳng mấy chốc đã say mê với nội dung bên trong, trên mặt thỉnh thoảng treo lên nụ cười.
An bài xong cho chúng nữ, Ly Nguyệt lại nhìn về phía Mục Lương, đáy mắt hiện lên một tia lo lắng.
Lúc này Hổ Tây đột nhiên lên tiếng:
- Đúng rồi, hình như ngày hôm nay là Halloween đấy.
Ly Nguyệt phục hồi tinh thần lại, lấy lịch ra lật xem một chút, gật đầu nói:
- Đúng là Halloween.
Hổ Tây buồn bực nói:
- Ài, ta bỏ lỡ lễ hội Halloween đầu tiên rồi.
- Đúng vậy, chỉ có thể chờ đợi Halloween năm sau.
Lan Đế cũng phiền muộn không thôi.
- Một lễ hội mà thôi, năm sau có lẽ sẽ thú vị hơn năm nay.
Ly Nguyệt lạnh nhạt nói.
Lan Đế hơi nghiêng đầu, hỏi:
- Vì sao?
Ly Nguyệt giải thích:
- Năm nay là lần đầu tiên mọi người trải qua Halloween, các phương diện đều có chỗ thiếu sót, năm sau sẽ không như vậy, mọi người sẽ tham khảo những chỗ không đủ của năm nay để tiến hành ưu hóa, cho nên nó sẽ thú vị hơn.
- Nói cũng phải.
Hổ Tây và Lan Đế chậm rãi gật đầu, thành công bị cô gái tóc trắng thuyết phục.
- Tiếp tục viết kiểm điểm của các ngươi đi.
Ly Nguyệt bình tĩnh nói.
- Đã rõ, đội trưởng Ly Nguyệt.
Hổ Tây và Lan Đế nhún vai, tiếp tục vùi đầu vào viết giấy kiểm điểm.
Ly Nguyệt tĩnh tọa một lát, sau đó đứng dậy đi về phía Mục Lương.
Cô đi tới trước căn nhà đá, an tĩnh ngồi xuống, lưu ý tình huống của Mục Lương.
- Phù phù ~~~
Cô có thể nghe được tiếng hít thở và tiếng tim đập của nam nhân, đây là điều khiến cho cô an lòng.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói nhỏ:
- Khi nào mới có thể kết thúc đây?
Lúc này Mục Lương đang đắm chìm trong không gian ý thức, xung quanh toàn là ma pháp trận có lớn có nhỏ, nhiều vô số kể, cần phải phá giải từng cái một mới có thể mở ra cửa đá.
Trong vô số ma pháp trận này, có mấy chục cái ma pháp trận Thánh giai, chớ đừng nhắc tới còn có ma pháp trận Đế cấp, đây là thứ khó phá giải nhất.
Hắn nghĩ tới đây thì càng thêm hăng hái, quyết tâm bài trừ toàn bộ ma pháp trận trên cửa đá, như vậy có thể tinh tiến việc lý giải ma pháp trận thêm một bước xa.
Mục Lương không khỏi cảm thán:
- Không hổ là Ma Pháp Thần, dùng ma pháp trận Đế cấp niêm phong cửa, bên trong nhà đá này khẳng định có thứ gì đó rất ghê gớm.
Tròng mắt của Mục Lương khẽ chuyển động, trong lòng nghĩ thầm:
- Đến bây giờ chỉ phá giải một nửa, còn phải nỗ lực thêm mới được, không biết đã trải qua bao lâu rồi.
Hắn nghĩ đến Ly Nguyệt, có cô ấy ở đây thì sẽ không xảy ra chuyện gì, vì vậy tiếp tục đắm chìm trong vui vẻ phá giải ma pháp trận.
Thời gian tiếp tục trôi, ngày lại ngày đi qua.