Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 861 - Chương 3407: Chỉ Đơn Giản Như Vậy À? (2)

Chương 3407: Chỉ Đơn Giản Như Vậy À? (2) Chương 3407: Chỉ Đơn Giản Như Vậy À? (2)Chương 3407: Chỉ Đơn Giản Như Vậy À? (2)

Cô nhắm mắt lại, khi mổ mắt lần nữa đã tiến vào trạng thái huyết nộ, cánh đơi từ sau lưng mở ra, võ cánh bay về phía Khu Vực Trung Ương.

- Mọi người đều thật vội vàng.

Trình Mâu thẳng lưng giơ tay nghiêm chào về phía cô gái Ma Cà Rồng.

Khi Hi Bối Kỷ trở lại cung điện Khu Vực Trung Ương lần nữa thì hay tin Mục Lương đã đi đến Sở Nghiên Cứu của Vưu Phi Nhi. - Lại chậm một bước rồi. Ánh mắt của Hi Bối Kỳ hiện lên về u oán.

Tiểu Mật tò mò hỏi:

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ tìm bệ hạ là có việc gấp sao?

- Không có.

Hi Bối Kỳ bĩu môi, cô chỉ muốn nói chuyện với Mục Lương, bản thân nên tiến hành lần trị liệu tiếp theo rồi.

Sau khi cô hấp thu máu của Mục Lương thì việc “không thể tự kiểm chế” đối với hắn đã tăng lên độ cao mới, cần tiến hành áp chế định kỳ, điều này chỉ có Mục Lương mới có thể làm được.

- Cốc cốc ~~~

Một chỗ khác, bên ngoài Sở Nghiên Cứu, Mục Lương øiơ tay lên øõ cửa. - Vào đi.

Trong Sở Nghiên Cứu truyền ra giọng nói của Vưu Phi Nhi. Lúc này Mục Lương mới đẩy cửa vào, nhìn thấy Vưu Phi Nhi và Y Xà đang ở cùng một chỗ làm thí nghiệm.

- Đến đây làm øì...

Vưu Phi Nhi quay đầu nhìn lại, sau khi thấy người đến thì dừng lại nửa chừng. Mục Lương cười hỏi:

- Quấy râầy đến ngươi sao? - Không có.

Vưu Phi Nhi vui vẻ đáp. - Bệ hạ vạn an.

Y Xà cung kính hành lễ.

- Ừm, ta tới thăm các ngươi một chút.

Mục Lương cất bước đi lên trước.

Vưu Phi Nhi quan tâm hỏi: - Kết thúc khi nào thế?

- Một 8ï trước.

Mục Lương biết thiếu nữ đang hỏi là khi nào hắn kết thúc cường hóa cơ thể.

- Không bị thương chứ? Vưu Phi Nhi đi lên trước, đôi mắt đẹp không nháy một cái nhìn chằm chằm vào hai tròng mắt của nam nhân.

- Không có.

Mục Lương dịu dàng đáp. - Vậy là tốt rồi.

Vưu Phi Nhi nhoẻn miệng CƯỜI.

Y Xà mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, yên tĩnh giống như một khúc gỗ.

Mục Lương tò mò hỏi:

- Mới vừa rồi các ngươi đang nghiên cứu cái gì thế:

Vưu Phi Nhi ngây thơ nói: - Nghiên cứu Hư Linh nha, bọn nó rất đặc biệt, cắt miếng còn có thể sống được.

- Chú ý an toàn, đừng để bị thương tổn.

Mục Lương dặn dò. - Ta biết rồi, yên tâm đi. Vưu Phi Nhi gật đầu thật mạnh.

Cô lùi lại một bước, ngẩng đầu hỏi:

- Được rồi, nói đi, lần này ngươi tới tìm ta là vì chuyện øì.

- Không thể chỉ đơn thuần là đến thăm ngươi thôi sao?

Mục Lương cười một tiếng. Vưu Phi Nhi bĩu môi, lẩm bẩm:

- Ngươi tính thử xem, có mấy lần là đơn thuần đến thăm ta hả?

Mục CUXLHm ho khan hai tiếng, tính toán trong lòng một chút, giống như thật sự không có mấy lần. Trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra vài phần hổ thẹn, địu dàng nói:

- Sau này ta không có chuyện øì cũng thường xuyên đến thăm ngươi.

- Ngươi tốt nhất.

Vưu Phi Nhi cười tươi như hoa.

- Nhưng lần này thật sự có chuyện muốn ngươi hỗ trợ.

Mục Lương có chút nøượng ngøùngø nói.

Vưu Phi Nhi trợn trắng mắt nhìn Mục Lương, lầm bẩm:

- Ta biết. - Nói đi, có chuyện øi.

Cô chống nạnh.

Mục Lương vươn tay khẽ lật, lấy ra một khối vỏ cây, nÓI:

- Ngươi xem thử vỏ cây Thánh Thụ có thể chế thành bí dược hay không, tốt nhất là loại thuốc viên. Vưu Phi Nhi tiếp nhận vỏ cây, thuận miệng hỏi:

- Thuốc có công hiệu gì? Mục Lương ôn hòa nói:

- Trong vỏ cây có chứa nguyên tố sinh mệnh nồng nặc, tốt nhất là có thể chế thành bí dược kéo dài tuổi thọ.

Vưu Phi Nhi nghe vậy dứt khoát cắn vỏ cây một cái, khẽ nhíu mày nhai nhai. Cô cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, chớp đôi mắt đẹp nói:

- Cái này đơn giản thôi, mài vỏ cây thành bột, thêm vào một chút mật ong rồi nhào nặn vo viên là được rồi.

- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Mục Lương hơi sửng sốt.

- Đúng rồi, đây chính là vỏ của Thánh Thụ, có thể bị cơ thể tiêu hóa.

Vưu Phi Nhi ngây thơ đáp. - Nói rất có lý...

Mục Lương co giật khóe miệng.

Mục Lương đi ra khỏi SỞ Nghiên Cứu, trong lòng đã tính toán đến chuyện nhà máy chế thuốc.

Cần mở thêm một tuyến sản xuất chuyên chế tạo vỏ cây Thế Giới Thụ thành thuốc viên, thuận tiện sau này bán ra hoặc là quy về quân nhu.

Với số lượng vỏ cây, chế ra thuốc viên có thể cung cấp cho Hải Lục Không tam quân sử dụng mấy trăm năm không thành vấn đề. Mục Lương suy tư một chút, thấp giọng tự lầm bẩm: - Ngoại trừ nguyên liệu vỏ cây ra thì còn có thể gia nhập vào một chút Nước Mặt Thiên Sứ, sẽ Øia tăng dược hiệu.

- Mục Lương.

Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên ở trước mặt nam nhần.

Mục Lương ngước mắt nhìn lại, đối diện với đôi mặt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ.

- Có chuyện øì vậy? Hắn kinh ngạc hỏi.

- Ta chờ ngươi đã lâu.

Hi Bối Kỳ chống nạnh, trên mặt viết đầy sự u oán. Mục Lương bật cười, ôn hòa hỏi:

- Ngươi tìm ta có chuyện øì thế?

Ánh mắt của Hi Bối Kỳ né tránh một chút, ấp úng nÓI:

- Cái kia... - Đi thư phòng rồi nói. Mục Lương thấy cô gái Ma cà Rồng như vậy, buồn Cười cong ngón tay búng trán cô một cái, cất bước đi về phía thư phòng.

Hi Bối Kỳ bĩu môi, yên lặng đi theo nam nhân đến thư phòng.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng đóng lại, Mục Lương ngồi trên long ý, ngước mắt ra hiệu cho cô gái Ma cà rồng nói tiếp. - Ta, ta sắp khống chế không nổi rồi.

Hi Bối Kỳ úp úp mở mỡ nhắc nhở.

- Sắp khống chế không nổi?

Mục Lương nhướng mày, chẳng mấy chốc đã hiểu rÕ.

Hắn gật đầu nói:

- Đã biết, đến đây đi.

Hi Bối Kỳ xoắn xuýt một chút, cuối cùng vẫn là chậm rãi đi tới trước mặt nam nhân, hai vành tai ửng hồng nhìn hắn.

- Nhắm mắt lại.

Mục Lương nhắc nhỡ.

Hi Bối Kỷ hít một hơi thật sâu, chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ là lông mi run rẩy đã đủ cho thấy lúc này cô đang rất khẩn trương.

Tim của cô đập nhanh hơn, nhất là khi cảm nhận được có hô hấp nhích lại gần mình thì nhịp tim càng là dồn dập. - Thình thịch thình thịch Hi Bối Kỳ có thể nghe được rõ ràng tiếng tim đập của mình, còn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp rơi vào trên mặt, nøay sau đó trên cánh môi truyền đến xúc cảm ôn hòa.

Cô vô ý thức nín thở, tim đập nhảy nhanh mấy nhịp. - Được rồi.

Vài giây sau, giọng nói lười biếng của Mục Lương vang lên.

Hi Bối Kỳ phục hồi tỉnh thần lại, vô ý thức vươn tay SỜ miệng mình, ngâng đầu nhìn đôi mắt đây ý cười của nam nhân.

Mục Lương liếm môi một cái, dáng vẻ kia làm cho tai của cô gái Ma Cà Rồng càng đỏ hơn.

- Còn chưa hoàn hôn à? Hắn cười hỏi.

- Ta đi về.

Hi Bối Kỳ vội vàng mở miệng.

Mục Lương nhẹ nhàng hỏi: - Ừm, bây giờ có thể ngăn chặn được không, hay là phải thêm một lần nữa?

- Không cân, ta đã khôi phục bình thường rồi.

Hi Bối Kỳ vội vã xua tay.
Bình Luận (0)
Comment