Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 879 - Chương 3425: Tra Rõ, Xử Tử Hình, Còn Có ...

Chương 3425: Tra Rõ, Xử Tử Hình, Còn Có ... Chương 3425: Tra Rõ, Xử Tử Hình, Còn Có ...Chương 3425: Tra Rõ, Xử Tử Hình, Còn Có ...

Mấy ngày nay hắn rất bực bội, người của chợ đen thúc giục hắn rất nhiều lần, đã đến thời gian giao hàng tiếp theo.

Hơn nữa khẩu vị càng lúc càng lớn, số lượng và số lần đều tăng thêm không Í{.

Nếu không thì hắn cũng sẽ không gấp gáp truy hỏi Sương Liên như vậy, suýt nữa thì bại lộ, bình thường đều là cẩn thận lơ đãng nói lời khách sáo.

- Phiền chết người! Ngày hôm nay nhất định phải trộm mấy viên ra ngoài.

Ánh mắt của Đàm Kim trầm thấp, nghỉ thần nghi quỷ quay đầu nhìn về phía sau, xác định không có người nào thì mới đi về phía vị trí đặt lựu đạn khói.

Phía sau hắn không xa, lông mày của Sương Liên nhíu lại, Đàm Kim muốn làm cái øì?

Cô nhìn chằm chằm bóng dáng của Đàm Kim, rơi vào trầm tư, mãi cho đến khi nhìn thấy nam nhân mở rương øõ chứa lựu đạn khói ra, nhét hai viên lựu đạn khói vào trong túi, đồng tử lập tức mở lớn.

Phường Công nghiệp Quân Sự.

Bên trong phòng làm việc của người tổng phụ trách văn phòng hằng ngày.

Ly Nguyệt ngồi ngay ngắn trên ghế dựa, vẻ mặt bình tính nhìn chăm chú vào người tổng phụ trách đang đổ mồ hôi trán ròng ròng trước mặt.

Phía sau cô là Diêu Nhi đang ngoan ngoãn lắng nghe hai người nói chuyện phiếm.

- Đại nhân, ta thật sự không biết những quả lựu đạn khói kia là chuyện øi.

Người phụ trách cười khổ nÓI.

Hôm nay Ly Nguyệt tới đây là vì điều tra việc lựu đạn khói bị tuồn vào chợ đen.

Cô lạnh lùng nói:

- Ta đã phái người đi điều tra qua số lượng lựu đạn khói và số lượng ghi danh, tất cả đều nhất trí, cũng không có việc mất đi, vậy thì vấn đề chỉ có thể xuất hiện ở chỗ của ngươi.

Chuyện này do Ly Nguyệt và Ngải Ly Na phụ trách, bên Quân Doanh đã phái người đi điều tra, chỉ còn lại Phường Công nghiệp Quân Sự bên này là vẫn chưa động tới.

- Cái này...

Người tổng phụ trách đổ mồ hôi lạnh trên trán càng nhiều. Trong đầu hắn điên cuồng suy nghĩ rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu, vì sao lại có chuyện lựu đạn khói chảy vào chợ đen?

Ly Nguyệt đột nhiên hỏi:

- Chuyện này có liên quan gì đến ngươi không?

Người tổng phụ trách run rấy, vội vàng khoát tay phủ nhận:

- Không có! Tuyệt đối không có, ta làm sao dám chứ, đây chính là chuyện phải rơi đầu! Lén lút buôn bán quân hỏa, tiết lộ vũ khí cơ mật, tình tiết nghiêm trọng sẽ bị xử tội chết, còn có thể liên lụy đến họ hàng vả hậu bối.

Diêu Nhi chớp mắt, gật đầu chứng minh người tổng phụ trách không nói dối.

- Vậy ngươi có biết øì về chuyện này hay không?

Ly Nguyệt tiếp tục thẩm vấn. Người tổng phụ trách lại lắc đầu lần nữa, nỗ lực làm ra bộ dáng ta rất trung thành.

- Trả lời.

Ly Nguyệt gằn từng chữ. Diêu Nhi chỉ có thể phân biệt lời nói thật giả, đối với

động tác lắc đầu gật đầu thì không có tác dụng. Lúc này người phụ trách mới lên tiếng: - Ta không biết, hôm nay vừa mới biết được chuyện này.

Diêu Nhi không nói chuyện chính là một tin tốt đối với nam nhân.

Ly Nguyệt rơi vào trầm tư, tiếp tục nói:

- Gọi người có thể tiếp xúc được với lựu đạn khói tới đây, ta sẽ hỏi từng người một.

- Vâng, sẽ đi ngay bây giỜ.

Người tổng phụ trách vội vàng đáp một tiếng, gọi thuộc hạ tới an bài. Hắn không khỏi chửi thầm, là kẻ nào luẩn quẩn trong lòng buôn lậu quân hỏa, đây chính là tử tội, trong lòng cầu nguyện hy vọng không nên liên lụy đến mình.

Qua hơn mười phút sau, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân âm ï.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa phòng bị gõ, nhân viên rời khỏi trở về, bẩm báo: - Đại nhân, đã mang người đến rồi.

- Từng người một tiến vào.

Người tổng phụ trách trầm giọng ra lệnh.

- Vâng.

Nhân viên cung kính đáp, sau đó xoay người an bài công nhân tiến vảo.

Không bao lâu, người công nhân đầu tiên thuộc tuyến sản xuất đi vào phòng làm việc, khi nhìn thấy người tổng phụ trách thì trở nên khẩn trương, khi nhìn thấy cô gái tóc trắng thì cơ thể đều run rầy vài cái.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Đừng lo lắng, chỉ hỏi ngươi mấy vấn đề, thành thật trả lời là được.

- Vâng, đại nhân cứ hỏi.

Công nhân lễ độ cung kính nói.

Hắn thấy người phụ trách đều chỉ có thể đứng, cũng biết cô gái tóc trắng trước mắt đang ngồi có thân phận càng cao, chỉ cần nghe lời là được.

Ly Nguyệt lạnh lùng hỏi:

- Ngươi là công nhân phụ trách tuyến sản xuất lựu đạn khói, trong khoảng thời gian gần đây có phát hiện gì không đúng không?

Công nhân suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Không có.

Ly Nguyệt hỏi thẳng:

- Biết ai trộm lựu đạn khói không?

Công nhân lại lắc đầu, run rầy trả lời:

- Không biết, ta cũng không có trộm.

Diêu Nhi nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu, chứng minh công nhân không nói dối.

Ly Nguyệt thầm than một tiếng, khoát tay nói:

- Đi ra ngoài đi, người tiếp theo.

- Vâng. Người tổng phụ trách vội vàng gật đầu, phất tay ra hiệu công nhân khẩn trương rời đi, đồng thời để cho vị công nhân kế tiếp tiến vào.

Cô gái tóc trắng cứ như vậy liên tiếp hỏi hai mươi mấy người, mỗi một người đều không có nói đối, hiểm nghi tạm thời đều bị loại bỏ.

Thời gian trôi qua, từng vị công nhân đi vào phòng làm việc, đôi khi còn không đến một phút đồng hồ là đã rời đi.

- Tiểu thư Ly Nguyệt, bọn họ đều không có nói dối.

Diêu Nhi thì thầm vào bên tai cô gái tóc trắng.

- Tốt.

Ly Nguyệt gật đầu một cái.

Cô xoa xoa mi tâm, nhìn về phía người quản lý, hỏi:

- Còn ai nữa không?

Người phụ trách lắc đầu, cung kính đáp: - Hết rồi ạ, người có thể tiếp xúc được lựu đạn khói tại nơi này đều đã đến đây.

Ly Nguyệt ngước mắt hỏi:

- Còn người vận chuyển lựu đạn khói thì sao?

- Người phụ trách vận chuyển à, hiện tại ta lập tức sai người gọi bọn họ tới.

Người phụ trách suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Hắn quay đầu ra hiệu cho thuộc hạ trong phòng làm việc nhanh chóng đi kêu nĐƯỜI.

Lân này đợi hơn mười phút, nhân viên rời khỏi mang theo ba người đi vào phòng làm việc.

Nhân viên cung kính nói: - Đại nhân, bình thường thì ba người này phụ trách vận chuyển vũ khí, cũng có thể tiếp xúc với lựu đạn

khói.

Nói là vận chuyển, nhưng trên thực tế chính là dẫn đường cho Kiến Thợ. Ba người nhân viên kia vừa vào cửa đã rất khẩn trương, không biết xảy ra chuyện øì, cho rằng phương diện công việc của mình xảy ra vấn đẻ.

- Đại nhân muốn gặp chúng ta là có chuyện gì thế?

Một người trong đó run rấy hỏi.

Người tổng phụ trách nghiêm túc nói:

- Đại nhân muốn hỏi vài vấn đề, các ngươi chỉ cần thành thật trả lời là được.

- Được được, đại nhân cứ việc hỏi.

Ba người cùng nhìn về phía cô gái tóc trắng, trên mặt đều mang vẻ khẩn trương.

Ly Nguyệt lạnh nhạt hỏi:

- Các ngươi có làm chuyện phi pháp không, ví dụ như trộm vũ khí hoặc là buôn bán vũ khí?

Ba người nghe vậy cơ thể đều run lên, vội vàng hô: - Không có, thật sự không cÓI

- Khi vận chuyển vũ khí, có từng xảy ra chuyện øì khả nghi hay không?

Ly Nguyệt tiếp tục hỏi.

Ba người cùng nhìn nhau, suy nghĩ kỹ một hồi mới nỒI:

- Không có, khi đưa vũ khí ra ngoài đều có binh sĩ đi theo.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lóe lên, tiếp tục hỏi: - Vấn đề thứ ba.
Bình Luận (0)
Comment