Chương 3427: Xử Phạt Ấn Hình Không Phải ...
Chương 3427: Xử Phạt Ấn Hình Không Phải ...Chương 3427: Xử Phạt Ấn Hình Không Phải ...
Người tổng phụ trách cảm khái nói:
- Nếu chuyện này đều là lỗi của Đàm Kim, vậy sau khi giải quyết chuyện này ngươi sẽ nhận được một khoản tiền thưởng.
Thưởng phạt rõ ràng mới có thể dễ dàng quản lý và khống chế tốt người có tâm hoài nghi và sợ hãi, cũng có thể để cho một ít người biết rõ tình hình đứng ra vạch trần hành vi phạm tội của người khác.
- Vâng. Sương Liên mím môi một cái, cuối cùng vẫn là gật đầu một cái.
Ly Nguyệt nói trịnh trọng và nghiêm túc:
- Trở về xem hiệp nghị bảo mật một chút, hy vọng ngươi sẽ không phạm phải sai lầm đồng dạng.
Ánh mắt cô gái tóc trắng lóe lên, chuyện của Đàm Kim sẽ tiến hành thông báo toàn bộ vương quốc, phương pháp giết gà dọa khỉ này là cô học được từ Mục Lương. - Vâng, lần này ta sẽ chăm chú đọc kỹ.
Sương Liên bảo đảm nói. Ly Nguyệt nhìn về phía người tổng phụ trách, ngữ
khí lạnh như bảng nói:
- Quản lý bên kho vũ khí quá rời rạc, người canh gác có thể tùy ý đi lại tìm người nói chuyện phiếm, ngươi cảm thấy hợp quy không?
- Không hợp quy, ta sẽ lập tức chỉnh đốn và cải cách.
Người tổng phụ trách nghiêm túc nói.
Ly Nguyệt lạnh lùng nói:
- Còn có việc kiểm tra vật phẩm tùy thân của công nhân đi làm không đủ tỉ mỉ, phạt ngươi ba tháng tiên thưởng, còn có một lần nữa thì ngươi tạm thời rời khỏi cương vị công tác.
Chuyện này cô sẽ báo cáo cho Cục Quản Lý, còn về xử phạt tương ứng thì sẽ dùng hình thức văn bản thông báo một chút. - Ta bảo đảm sẽ không có lần sau.
Khóe mắt của người tổng phụ trách giật một cái, vội va liên tục bảo đảm.
Không bao lâu, hộ vệ Trung Ương rời khỏi đã trở về, còn mang theo Đàm Kim vẫn luôn tinh thần bất an.
Khi hắn vừa đi vào phòng làm việc thì liếc thấy được Sương Liên, trong lòng kk kinh nghi một chút. - Đàm Kim, khi nào thì bắt đầu ăn cắp lựu đạn khói?
Ly Nguyệt hỏi thẳng.
- Cái øì, ta không cói
Đàm Kim lập tức diễn kịch, hô to oan uống.
Diêu Nhi bất mãn nói:
- Đừng nói đối, ngươi không có một câu nào là thật.
- Ngươi đạt thành giao dịch gì với chợ đen, lựu đạn khói ăn trộm đều ở đầu?
Ly Nguyệt tiếp tục hỏi.
- Ta thật sự không biết, ta không hề làm øì cả.
Đàm Kim vội vàng lắc đầu, chỉ là vẻ hoảng hốt trên mặt đã bán đứng hắn, cơ thể cũng run rấy không ngừng.
Diêu Nhi thổ phì phò nói:
- Tiểu thư Ly Nguyệt, hắn vẫn còn nói dối.
- Ta biết rồi, trước tiên mang về thẩm tra đi.
Ly Nguyệt đứng lên ra lệnh, nơi này hiển nhiên không phải là nơi dùng hình thẩm vấn tốt.
- Vâng!
Hộ vệ Trung Ương đáp một tiếng, áp giải Đàm Kim ra bên ngoài.
- Ta oan uống!
Đàm Kim run rấy hô to.
- Im miệng, bằng không nhổ sạch răng của ngươi! Hộ vệ Trung Ương tức giận quát.
Yết hầu của Sương Liên nhấp nhô, biết mình sẽ không bao giờ nhìn thấy hắn nữa.
Ly Nguyệt nhìn về phía người tổng phụ trách, nhắc nhớ:
- Đừng phạm sai lầm lần nữa.
- Vâng.
Người tổng phụ trách vội vàng gật đầu, nhìn theo đám người cô gái tóc trắng rời khỏi.
Trong thư phòng cung điện.
Mục Lương duỗi người, đặt quyển sách cổ đã xem xong xuống mặt bản, quyển sổ ghi chép bên cạnh tràn đầy bút ký mới.
Hắn lật xem hai trang, hài lòng nói:
- Khi nghiên cứu Thuốc Trường Sinh hắn là có thể dùng tới. - Cọt kẹt ~~~
Cửa thư phòng bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan cất bước đi tới, trong tay còn bưng một mâm linh quả đã rửa sạch.
- Ăn chút linh quả nghỉ ngơi một lúc đi.
Cô ưu nhã nói.
- Tốt.
Mục Lương cười một tiếng, kéo ghế dựa mềm bên cạnh ra, ra hiệu cho nữ nhân ngồi xuống đây.
Nguyệt Thấm Lan vỗ về bụng ngồi xuống, hôm nay váy tương đối sát người, có thể nhìn thấy phần bụng hơi nhô ra.
Mục Lương chạm tay lên trên tay của nữ nhân, dịu dàng hỏi:
- Khó chịu không?
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, ưu nhã đáp:
- Không khó chịu, mấy ngày nay ăn không ít linh quả, cơ thể càng ngày càng tốt.
- Vậy là tốt rồi.
Mục Lương vền lòng.
Hắn câm lấy một viên linh quả cắn một miếng, nước trái cây nổ tung ở trong cổ họng, nguyên tố sinh mệnh trong linh quả bị cơ thể hấp thu.
- Còn có bao nhiêu linh quả?
Mục Lương thuận miệng hỏi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Còn có rất nhiều, ngoại trừ bộ phận làm lễ vật và mua bán ra thì còn lại đều cất giữ trong kho lạnh.
Bởi vì có linh quả làm lễ vật, phòng ốc ở khu đông thành đã sắp bán hết, đại đa số đều là bị phú thương và quý tộc bên ngoài mua.
Mục Lương dặn dò:
- Ừm, ngươi ăn lạnh ít một chút, muốn ăn thì ăn quả vừa mới hái.
- Được rồi, ta muốn ăn cũng không ăn được, mấy người Tiểu Tử canh ta rất đắt gao.
Nguyệt Thấm Lan bất đắc đĩ nói.
- Các cô cũng là vì sự an toàn của ngươi.
Mục Lương dịu dàng trấn an.
- Ta biết.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu.
Mục Lương thuận tay ném hạt vào không gian cắn nuốt, hồi:
- Hai ngày này đang bận rộn øì vậy?
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:
- Ta đang xử lý chuyện điễn tập phòng cháy chữa cháy cho các toà Vệ Thành, còn có chuyện bán nhà ở khu đông thành.
- Còn dư lại bao nhiêu phòng ở không có bán đi?
Mục Lương hỏi.
Nguyệt Thấm Lan ngẫm nghĩ một chút rồi trả lời:
- Còn lại không nhiều lắm, hơn hai trăm bộ, mấy ngày nữa hắn là có thể bán hết.
Mục Lương suy nghĩ một chút, nhắc nhỡ:
- Sau này có thể đẩy ra phương thức thanh toán từng đợt, đừng chỉ bán cho quý tộc và phú thương, nếu không thì người bên phía đông thành quá ít, lầu rồi sẽ biến thành khu nhà giàu.
Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi:
- Trả tiền từng đợt? Ý của ngươi là muốn bán phòng ốc cho những dân chúng bình thường kia à?
Mục Lương gật đầu nói:
- Đương nhiên, trên thế giới này vẫn có rất nhiều người bình thường, nếu không thì chỉ dựa vào những phú thương và quý tộc kia thì khu đông thành không thể phát triển nổi.
Rất nhiều cửa hàng ăn uống vui chơi, quản lý đường phố vệ sinh, v.v... Những thứ này đều là người bình thường kinh doanh và quản lý, không có bọn họ thì bảo trì vận chuyển khu đông thành như thế nào.
Phòng ở khu đông thành lại không tiện nghi, nếu mua trả tiền một lần thì dân chúng bình thường chắc chắn không mua nổi, cho nên đấy ra phương thức trả góp rất cần thiết.
Nguyệt Thấm Lan như suy nghĩ gì đó, gật đầu ưu nhã nói:
- Ta biết rồi, những căn nhà còn lại ở khu đông thành kia sẽ không bán cho phú thương và quý tộc.
- Ừm, để cho bọn họ chờ một chút, chẳng mấy chốc nữa khu nam thành và khu bắc thành sẽ bắt đầu xây dựng.
Mục Lương bình thản nói.
Hắn chuẩn bị chờ Thế Giới Thụ kết thúc tiến hóa và hôn lễ với Ly Nguyệt xong xuôi thì sẽ ra tay xây dựng khu nam thành vả khu bắc thành, sau đó mới đến chuyện giết chết Ma Pháp Thần.
Trong thời điểm hắn giải quyết Ma Pháp Thần thì khu nam thành và khu bắc thành hẳn là đã bắt đầu hoàn thiện thiết thi cơ sở.