Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 885 - Chương 3431: Tiến Hành Nghiên Cứu Thuố...

Chương 3431: Tiến Hành Nghiên Cứu Thuố... Chương 3431: Tiến Hành Nghiên Cứu Thuố...Chương 3431: Tiến Hành Nghiên Cứu Thuố...

Bên trong cung điện vương quốc Huyền Vũ.

Mục Lương đứng ở cửa cung điện, ngước mắt nhìn chăm chú vào Thế Giới Thụ khổng lồ, khoảng cách tiến hóa kết thúc còn lại không đến chín ngày.

- Lâu lắm rồi không thấy được đêm tối.

Hắn cảm thán một tiếng.

- Đúng vậy, lâu lắm rồi không thấy được đêm tối. Hồ Tiên đi tới đứng bên cạnh hắn, giơ tay khẽ vuốt ve bụng mình.

Mục Lương nghĩ tới cái gì đó, dịu dàng nói:

- Ta có thể để bên trong cung điện tiến vào đêm tối.

Hồ Tiên xua tay nói:

- Không cân đâu, ngươi đừng lãng phí tỉnh lực, tối ngủ kéo rèm cửa sổ lên là được rồi.

- Tốt.

Khóe môi của Mục Lương cong lên. Hắn nhìn về phía bụng của cô gái đuôi hồ ly, ôn hòa nÓI:

- Ta thật sự đề nghị ngươi nên nghỉ ngơi, chuyện buôn bán để cho người phía dưới làm là được rồi. - Không vội, chờ đến bảy tháng ta sẽ nghỉ ngơi.

Hồ Tiên quyến rũ mở miệng, lúc này bụng của cô còn chưa tính là quá lớn, không ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày. Mục Lương còn muốn nói điều øì đó thì bị cô gái đuôi hồ ly che miệng lại. Hồ Tiên khẽ hất hàm, quyến rũ nói:

- Mặc dù ta rất xinh đẹp, nhưng không phải là bình hoa mà ngươi từng nhắc tới nha.

Yết hầu của Mục Lương nhấp nhô, đáy mắt hiện ra ý cười, chậm rãi gật đầu. Cô gái đuôi hồ ly thấy thế mới buông tay xuống, lòng bản tay còn giữ hơi thở của nam nhân.

Cô ngạo nghễ nói:

- Yên tâm đi, trước đây ở đại lục cũ hung hiểm như vậy ta đều không có việc øì, hiện tại chỉ là mang thai mà thôi, còn hung hiểm hơn đối phó với Hư Quỷ à? - Ngươi nói có đạo lý, nghe lời ngươi.

Mục Lương cười một tiếng. - Cộp cộp cộp ~~~

Thang Vận Chuyển dừng ở Khu Vực Trung Ương tầng tám, Ly Nguyệt bước ra ngoài, ngước mắt lên chạm phải tâm mắt của Mục Lương và cô gái đuôi hồ ly. Hồ Tiên quyến rũ hỏi:

- Ly Nguyệt, mới huấn luyện xong à?

- Đúng vậy.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

Hồ Tiên dặn dò:

- Mấy ngày nay ngươi đừng huấn luyện nữa, nên bảo dưỡng da một chút, chuẩn bị cho hôn lễ. Ly Nguyệt nghe vậy giơ tay lên sờ mặt mình một cái, chớp đôi mắt trắng bạc nÓI:

- Bây giờ da dẻ của ta còn chưa đủ mịn màng sao?

- Đương nhiên là không đủ, nghe ta là chuẩn.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Được rồi, tối nay ta sẽ đi Thẩm Mỹ viện.

Đôi môi đỏ mọng của Ly Nguyệt giật giật. Chủ Thành mới mở hai nhà Thẩm Mỹ Viện, một nhà ở khu Chủ Thành, một nhà ở khu đông thành.

Thẩm Mỹ Viện được các đại quý tộc và phú thương yêu thích, bình dân là không đi nổi, có thể nói là nơi tiêu tiền của quý tộc và phú thương.

Dân chúng bình thường tuy không đi nổi Thẩm Mỹ Viện, nhưng lại mua được mặt nạ dưỡng da bình dân và các loại mỹ phẩm dưỡng da khác. Cuộc sống của dần chúng cảng ngày càng tốt, ăn, mặc, ở, đi lại cũng không có nỗi lo về sau, mà bắt đầu theo đuổi cuộc sống tỉnh xảo hơn, nhất là phái nữ.

Hồ Tiên hài lòng gật đầu, quyến rũ nói:

- Mấy ngày nay ngươi đều đi đi đấy.

Ly Nguyệt giật giật miệng, cảm thấy đi một lần đã là nhiều rồi, thế mà còn muốn cô mỗi ngày đều đi, nhưng đối mặt với đôi mắt của cô gái đuôi hồ ly, lời từ chối vẫn là không nói ra miệng được.

Cô nhìn về phía Mục Lương, nói sang vấn đê khác:

- Mục Lương, bên phía Khải T¡ có tiến triển.

- Nói.

Mục Lương bình thản lên tiếng.

Ly Nguyệt giải thích ngắn gọn: - Mấy ngày nay cô ta tiếp xúc với mười hai người, trong đó có mười người từ chối, có hai người đáp ứng. Mấy ngày nay cô đã phái người theo đõi Khải T¡ cả ngày lẫn đêm, mỗi một câu nói đều được ghi chép lại, bao gồm tiếp xúc với mỗi một người, tất cả đều ở trong khống chế.

- Hai người à.

Hai mắt của Mục Lương hiện lên tia sáng lạnh lẽo. - Muốn bắt bọn họ lại không?

Ly Nguyệt hỏi.

Mục Lương bình thản nói: - Không vội, cần phải nắm tận tay, day tận mặt mới định tội được, biết đâu bọn họ chỉ là mặt ngoài bằng lòng mà thôi.

- Được, ta biết phải làm SaO rồi.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

- Ừm, để cho người ta tiếp tục theo đối đi. Mục Lương dặn dò.

Ly Nguyệt thanh thúy nói: - Bọn họ vẫn luôn bị dõi đắt gao.

- Ừm, bên chợ đen thì sao? Mục Lương ôn hòa hỏi.

Ly Nguyệt giải thích:

- Đã phái người tới, hai ngày này hẳn là sẽ có tin tức truyền về.

Chợ đen năm lần bảy lượt tham dự đầu cơ trục lợi quân hỏa vương quốc Huyền Vũ, đây là chuyện không thể tha thứ, cần phải đi gõ một cái mới được.

Mục Lương hải lòng nói: - Rất tốt, ta muốn bọn họ nhớ kỹ, vũ khí của vương quốc Huyền Vũ không có lệnh của ta, bất kỳ thế lực nào cũng không thể mua bán.

- Bọn họ sẽ biết.

Khóe môi của Ly Nguyệt cong lên. - Ongø ong onØ ~~~

Đúng lúc này, ánh sáng mà Thế Giới Thụ tản ra đột nhiên tăng vọt, có ngàn vạn vâng sáng tản ra, mang theo bảy màu sắc.

Mục Lương vội vã ngẩng đầu nhìn lên trên, cảm nhận được cái gì đó.

- Có chuyện øì vậy?

Hồ Tiên và Ly Nguyệt đều có chút khẩn trương.

Mục Lương không nói chuyện, một lát sau khóe môi cong lên, ôn hòa nói: - Thời gian tiến hoá rút ngắn, mấy ngày nữa là có thể kết thúc rồi.

- Đây là một tin tức tốt. Đôi mắt đẹp màu đỏ rực của Hồ Tiên sáng lên.

Ly Nguyệt dịu dàng nói: - Đã lâu không gặp Linh Nhi.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, cảm nhận được khí tức của Linh Nhi, nhẹ điọngØ nói: - Sắp rồi, tiến hóa kết thúc chậm nhất là năm ngày.

- Hai ngày này ta sẽ tương đối bận rộn, có chuyện quan trọng øì thì hãy tới phòng làm việc tìm ta. Hắn thu hồi ánh mắt nhìn về phía Thế Giới Thụ.

- Phải nghiên cứu máy móc Ma Huyễn Thủ à?

Hồ Tiên thuận miệng hỏi. - Ứ, Mục Lương gật đầu một cái.

Hồ Tiên quyến rũ đặn dò: - Ngươi cũng phải chú ý nghỉ ngơi đấy.

- Ta biết rồi.

Mục Lương xoa xoa đầu cô gái đuôi hồ ly, xoay người đi về phía phòng làm việc. Rất nhiều chuyện hắn đã an bài xong xuôi, hai ngày này có thể yên tâm nghiên cứu máy móc Ma Huyễn Thủ, thuận tiện tiến hành nghiên cứu Thuốc Trường 3¡inh.

Hồ Tiên nhìn chăm chú vào nam nhân đi xa, quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trắng, nói:

- Tối nay ngươi còn có việc phải bận rộn à?

Ly Nguyệt gật đầu một cái, thanh thúy đáp:

- Mục Lương muốn một nhóm dược thảo, ta phải đi xem thử.

- Dược thảo øì mà còn phải đi ra bên ngoài tìm kiếm?

Hồ Tiên hơi nhướng mày. Cô biết bên linh điền trồng rất nhiều dược thảo, hậu hoa viên cũng có rất nhiều, chẳng lẽ vẫn không có thứ mà Mục Lương cần à?

Ly Nguyệt giải thích:

- Những dược thảo mà hắn cần đều là trước viễn cổ, hiện tại rất khó tìm.

- Dược thảo trước viễn cổ à... Ánh mắt của Hồ Tiên lóe lên, nghĩ tới những bút ký mấy ngày nay Mục Lương ghi chép, mơ hồ đoán được hắn muốn làm cái gì. Cô mím môi, sống lâu mấy nam không có gì không tốt, vì vậy cuối cùng vẫn không nói øì.
Bình Luận (0)
Comment