Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 933 - Chương 3480: Chủng Tộc Cường Đại Gần V...

Chương 3480: Chủng Tộc Cường Đại Gần V... Chương 3480: Chủng Tộc Cường Đại Gần V...Chương 3480: Chủng Tộc Cường Đại Gần V...

Mục Lương đã xem qua tin tức về Mục Thú Tộc từ trong những quyển sách cổ mà Ma Pháp Thần lưu lại, bọn họ trời sinh đã có năng lực ngự thú, cho dù là ma thú hay linh thú đều có thể khống chế được.

- Không sai.

Người thú đầu sói ngạo nghễ ngẩng đầu lên.

Ly Nguyệt nghi ngờ hỏi:

- Vì sao Ma Pháp Thân lại muốn tiêu diệt Mục Thú Tộc? Người thú đầu trâu trầm điọngØ nói:

- Bởi vì hắn muốn sống lâu hơn, mà Mục Thú Tộc chúng ta có thọ mệnh dài lâu, ít nhất là có thể sống mấy ngàn năm, hắn muốn tìm ra lực lượng trường sinh từ trên người chúng ta.

- Cho nên các người vì chạy trốn sự truy sát của hắn ta, cuối cùng trốn vào nơi đây?

Ly Nguyệt bừng tỉnh hỏi. - Không sai.

Bốn vị người thú thở dài một hơi, giống như nhận thấy được hai người Mục Lương không phải là ác nhân, nhanh chóng giải trừ tư thế tấn công.

Nữ người thú tò mò hỏi:

- Sao các người lại có thù oán với Ma Pháp Thân?

- Nói ra thì rất dài dòng. Mục Lương lạnh nhạt đáp. - Nói nghe một chút. Bốn tên người thú đồng thời mở miệng.

Mục Lương lời ít mà ý nhiều chọn chọn lựa lựa nói một lần chuyện đã xảy ra.

Hắn cảm thấy rất hứng thú đối với bốn người trước mắt, bọn họ còn thích hợp chăn thả hơn cả chó chăn cừu.

Bốn tên người thú nghe xong lời nói của hắn, không khỏi đồng thời trợn to từng con mắt, trên mặt viết đầy vẻ khó mà tin được, chỉ cảm thấy lời nói của Mục Lương giống như là thiên phương dạ đàm.

- Ngươi nói đều là thật à? Nữ người thú tò mò hỏi. Ly Nguyệt thanh lãnh nói: - Không cân thiết lừa các người, nếu như không tin thì có thể đi ra xem một chút.

- Cho nên Ma Pháp Thần thật sự thức tỉnh, hơn nữa còn bị các người đánh trọng thương mà chạy trốn à?

Người thú đầu sói hít sâu một hơi nói.

- Ứm,.

Ly Nguyệt lên tiếng.

Nữ người thú thở dài nói: - Đáng tiếc, nếu có thể giết chết hắn ta thì tốt rồi. - Hắn là cường giả Đế cấp, muốn giết không đơn giản như vậy.

Người thú đầu trâu trầm điọng nói. Ánh mắt của Mục Lương lạnh nhạt, nói với ølọng điệu chắc chắn:

- Chỉ cần có thể tìm được hắn, lần này hắn ta chắc chắn sẽ chết.

- Ngươi cũng là cường giả Đế cấp à?

Người thú đầu trâu đánh giá Mục Lương, ánh mắt mang theo sự dò xét. Mục Lương không nói, uy áp khủng bố bao phủ bốn nĐƯỜI. — A

Vẻ mặt của bốn người rất khó coi, thân thể không ngừng run rẩy, có thể cảm nhận được tử vong đến gần, đối phương chỉ cần một ý niệm trong đầu thì bọn họ sẽ không toàn thây. Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, xung quanh khôi phục lại bình tĩnh.

- Hô hô hô ~~~

Bốn người thổ hồng hộc, ánh mắt tràn đầy cung kính nhìn về phía Mục Lương.

Mục Lương hỏi với ngữ khí đạm nhiên:

- Cho nên các người vẫn ở đây, Ma Pháp Thần núp ở chỗ nảo cũng không biết? - Không, không biết. Người thú đầu trâu lúng túng đáp.

- Được rồi, vẫn là ta tự đi tìm vậy.

Ánh mắt của Mục Lương lóc lên.

Bốn vị người thú nhìn nhau, đồng thời lên tiếng: - Chúng ta có thể giúp một tay tìm hắn ta.

Nữ người thú trầm giọng nÓI:

- Chỉ cần hắn chết, cho dù là ai giết thì cũng đều là báo thù cho Mục Thú Tộc chúng ta.

- Các người có biện pháp tìm được đối phương à? Ly Nguyệt nhíu mày. - Không có, nhưng chúng ta có thể đi ra ngoài tìm, dù sao cũng tốt hơn là ở chỗ này.

Người thú đầu sói nghiêm túc nói.

- Chỉ sợ là đi chịu chết. Mục Lương lạnh lùng nói. Bốn tên người thú lộ ra vẻ mặt xấu hổ, lấy thực lực của bọn họ, nếu như gặp phải Ma Pháp Thần thì thật sự là chỉ có nước chịu chết. Đôi mắt của Mục Lương lóe lên, hỏi:

- Rất có thể Ma Pháp Thần đã không ở Thiên Quốc nữa, các người không định rời đi à?

- Chúng ta rời đi thì có thể đi đầu?

Người thú vừa giống như hồ ly vừa giống như đê ngắm nhìn xung quanh, mắt lộ ra thần sắc mờ mịt. Mục Thú Tộc đã chết sạch chỉ còn lại bốn người bọn họ, cố thổ đã bị phá hủy từ lâu, còn có thể đi đâu được chứ?

Mục Lương suy tư một chút, nói:

- Ta báo thù cho các người, các người hiệu lực 500 năm cho ta.

Đại lục cũ muốn tiến hành kế hoạch chăn thả, thiếu khuyết nhân tài quản lý, bốn vị Mục Thú Tộc trước mắt lại thích hợp bất quá TÔI.

Bốn tên người thú nghe vậy thì trâm mặc. Nữ người thú mở miệng nói:

- Nếu như ngươi thật sự có thể giết chết Ma Pháp Thần, 500 năm thì 500 năm.

- Không sai, chỉ cần có thể báo thù điệt tộc, cho dù là một ngàn năm cũng được. Người thú đầu trâu cắn răng nói.

Người thú đầu sói và một người thú khác đều gật đầu, đồng ý với hai vị đồng lb500I;

- Nhớ kỹ lời nói của các nĐƯỜI.

Khóe môi của Mục Lương nhếch lên.

Nữ người thú tò mò hỏi:

- Thế giới bên ngoài biến thành dạng gì?

Ly Nguyệt kể đơn giản tình huống của đại lục mới, sau khi bọn họ nghe thấy hiện tại là nhân loại nắm quyền thế giới thì đều không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, điều này hoàn toàn khác với trước đây.

Người thú đầu sói thấp giọng cảm thán:

- Nhân tộc đã trở nên mạnh như vậy rồi, trước đây vẫn chỉ là huyết thực của các chủng tộc.....

Đôi mắt của Mục Lương híp lại, liếc mắt nhìn đối phương.

Người thú đầu sói vội vã im lặng, thiếu chút nữa đã quên người trước mắt chính là cường giả Đế cấp của nhân tộc. Ly Nguyệt nhìn quanh huyệt động một vòng, hỏi: - Các người vẫn trốn ở chỗ này, không ăn thì làm sao sống được?

Người thú đầu trâu giải thích:

- Trong nước có cá, thường thường sẽ ngoi lên để thông khí, chúng ta có thể bắt cá ăn, ngẫu nhiên cũng có dị thú từ trên mặt đất đi qua, chúng ta sẽ khống chế nó nhảy xuống, sau đó ăn tươi. Mục Lương nghe vậy thì dùng tỉnh thần lực thăm đò vào trong đầm nước, quả nhiên phát hiện chỗ sâu trong là sông ngâm dưới lòng đất, thường thường có cá bơi qua, có lẽ là nhiều năm không thấy ánh sáng cho nên những con cá kia đều có dáng vẻ vô cùng xấu xí.

Sông ngầm dưới lòng đất có rất nhiều cá, quả thật có thể nuôi sống bốn vị người thú này.

Hắn vừa nhìn tới một góc hẻo lánh trong hang động, nơi đó có một đống xương thú.

- Đều là tài liệu không tệ. Ly Nguyệt kinh ngạc nói. - Có thể tặng cho các nĐƯỜI.

Người thú đầu trâu khàn khản nói.

Mục Lương nhìn về phía bốn người, thanh lãnh nói: - Thu thập một chút, theo ta rời khỏi đây.

Ổ chỗ sâu trong Thiên Quốc, trên vùng đất hoang mênh mông vô bờ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương ôm lấy Ly Nguyệt bay lên khỏi khe hở, vững vàng rơi xuống mặt đất bằng phẳng bên cạnh.

Phía sau hai người là bốn người thú cõng bao lớn bao nhỏ bằng da thú, bọn họ động tác nhanh nhẹn bò ra khỏi vết nứt trở về mặt đất.
Bình Luận (0)
Comment