Chương 3488: Hiện Tại Bắt Đầu Cắm Sào C...
Chương 3488: Hiện Tại Bắt Đầu Cắm Sào C...Chương 3488: Hiện Tại Bắt Đầu Cắm Sào C...
Mục Lương nhìn về phía bốn người Di Tang, hỏi:
- Các ngươi có đi vương quốc Huyền Vũ không? Hoa Phất lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Không, chúng ta muốn tận mắt nhìn thấy Ma Pháp Thân tử vong.
- Đúng vậy, không nhìn hắn ta chết thì trong lòng tôi sẽ bất an.
Vẻ mặt của Áo Ba nghiêm túc nói. - Tốt.
Mục Lương lạnh nhạt gật đầu, nếu muốn để bốn người cho mình sử dụng, đương nhiên phải để bọn họ hoàn toàn quy tâm mới được.
Bốn người Di Tang liếc nhìn nhau, lại chú ý đến bàn mỹ thực tràn đầy, tiếp tục ăn ngốn nghiến.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hơn mười phút sau, Bạch Uyên mang theo một cái bao bố đi xuống lâu, có chút bất an nhìn về phía Mục Lương và Ly Nguyệt. - Chuẩn bị xong chưa? Mục Lương nhàn nhạt hỏi. -Ưừ
Bạch Uyên gật đầu thật mạnh.
Mục Lương đưa cằm về phía Cửa Không Gian Truyền Tống, ôn hòa nói: - Vậy thì vào đi.
- Chờ một chút. Bạch Uyên yếu ớt mỡ miệng.
Cô chậm rãi quan sát phòng ốc một vòng, căn môi, thấp giọng nói:
- Đại nhân, nếu tôi đi rồi, có phải sẽ không trở về được nữa?
- Muốn bắt đầu cuộc sống mới thì phải quãng đi quá khứ không tốt, bằng không ngươi sẽ vĩnh viễn giãy giụa ở trong vũng bùn. Mục Lương nói với Øiọng điệu thâm ảo. Ánh mắt của Bạch Uyên lóe lên, hít một hơi thật sâu, gật đầu thật mạnh:
- Ta hiểu rồi.
- Cảm ơn đại nhân.
Cô cung kính khom lưng chín mươi độ hành lẽ.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói: - Đi thôi, hy vọng chờ ta trổ về vương quốc Huyền Vũ, có cơ hội ăn bánh ngọt do ngươi làm. - Vâng!
Đôi mắt đẹp của Bạch Uyên lấp lánh.
Cuối cùng cô quét mắt nhìn quanh ngôi nhà một vòng, sau đó không quay đầu lại mà cất bước đi vào Cửa Không Gian Truyền Tống, trên mặt cũng không có sợ hãi đối với điều không biết.
= Ông ~~~
Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy không gian nhanh hơn, sau hơn mười hơi thở đã bình tĩnh lại, ý nghĩa là đã truyền tống thành công.
Mục Lương thấy thế mới thu hồi Cửa Không Gian Truyền Tống, trong đầu cũng vang lên giọng nói của Linh Nhi, bên Khu Vực Trung Ương đã nhận được Bạch Uyên.
Hắn nhìn về phía cô gái tóc trắng , ôn hòa nói:
- Cô ấy đã an toàn, Linh Nhi sẽ an bài tốt công việc của cô, không cần lo lắng. Ly Nguyệt cười lắc đầu, dịu dàng nói:
- Có ngươi ở đây, ta mới không cần lo lăng.
Mục Lương cười một tiếng, nhẹ nhéo má của thiếu nữ. Bốn người Di Tang mắt to trừng mắt nhỏ, mới sáng sớm đã phải xem người khác khoe ân ái à?
- Đều ăn no rồi?
Mục Lương liếc nhìn bốn nĐƯỜI.
- Không có. Áo Ba vội vàng cúi đầu, cầm lên một khối thịt chiên rồi nhét vào trong miệng.
Mấy người Di Tang cũng vươn tay lấy thức ăn, rất sợ chậm một chút sẽ không an được nữa.
Mục Lương nhàn nhạt lấy ra thức ăn mới từ trong không gian tùy thân, lại bày đây bàn gỗ.
Hắn nhận lấy Sinh Mệnh Trà do cô gái tóc trắng đưa tới, nhấp một miếng rồi nÓI: - Cho các người nửa giờ, ăn no rồi xuất phát.
- Vâng!
Bốn người Di Tang vừa kinh ngạc vừa vui mừng lên tiếng, hảo cảm đối với Mục Lương lại tăng thêm một mảng lớn.
Nửa giờ trôi qua rất nhanh, trên bàn gỗ chất đây mâm trống, bốn người Hoa Phất ăn no nê, đây là bữa ăn no nhất và ngon nhất mà bọn họ ăn trong những năm gần đây. - Thu dọn một chút, xuất phát.
Mục Lương thản nhiên nói. - Vâng!
Bốn người Di Tang lập tức đứng dậy, động tác nhanh chóng bắt đầu thu dọn đồ 0lrI05
Trong lòng bốn người rõ ràng, chỉ có đi theo Mục Lương mới không cần lo cơm ăn áo mặc, mỗi ngày án mỹ vị nhân gian. - Cọt kẹt ~~~
Cửa gỗ bị đẩy ra, đám người Mục Lương rời khỏi ngôi nhà của Bạch Uyên. Trước cửa có không ít vết máu, Mục Lương chỉ nhìn thoáng qua rồi xoay người rời đi.
Trong chỗ tối, người mà Phủ Thành Chủ phái tới sợ mất mật nhìn trộm bọn họ, cho đến khi đám người Mục Lương rời đi mới thở phào một hơi.
Đám người Mục Lương không dừng lại ở trong thành, chớp mắt một cái đã biến mất tại chỗ, tiếp tục tìm kiếm tung tích của Ma Pháp Thần.
- Cuối cùng cũng đi rồi. Lúc này sắc mặt của tên nhìn trộm mới đẹp hơn nhiều, tâm tình điên cuồng cũng bình phục lại.
Hắn xoay người rời đi, trở về báo cáo tình huống với thành chủ bị trọng thương. Nửa giờ sau, Phủ Thành Chủ ban bố luật lệ mới nhất, tuyên bố bãi bỏ quy định cấm người thú và nửa người thú vào thành, nhưng mà những điều này đám người Mục Lương cũng không biết.
- Ông ~~~
Mục Lương mang theo mọi người xuất hiện trên một mảnh hoang dã, gió to gào thét qua, thổi bay tóc của mỌi nĐØười.
Hoa Phất run lỗ tai một cái, nhức đầu nói:
- Đại nhân, chúng ta nên đi đầu tìm Ma Pháp Thần đây? - Không biết.
Mục Lương øiơ tay lên đè lên huyệt thái dương.
Đại lục mới thật sự quá lớn, Ma Pháp Thân núp ở đâu cũng được, hắn lại không thể đi dò xét từng vương quốc một được.
- Vậy phải làm sao bây giờ? Áo Ba lo lắng hỏi.
Mục Lương thở dài một tiếng, nhìn về phía bốn nØƯỜI, nÓI: - Ta cân các người có ích lợi gì chứ.
Bốn người Di Tang giật giật khóe miệng, trầm mặc không phản bác được.
- Mục Lương, ta có một biện pháp.
Ly Nguyệt đột nhiên lên tiếng.
- Ngươi nói.
Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương sáng lên.
Ly Nguyệt chớp đôi mắt đẹp màu trắng bạc, nói:
- Ma Pháp Thần muốn trường sinh, làm cho linh hồn hoàn toàn dung hợp với cơ thể của Ma Linh Vương, hẳn là sẽ cần tới nguyên tố sinh mệnh, hay là chúng ta mượn cơ hội này để dụ dỗ hắn xuất hiện?
Ánh mắt của Mục Lương loé lên, trầm ngâm như đang suy nghĩ gì đó, lầm bẩm: - Dùng nguyên tố sinh mệnh dụ dỗ Ma Pháp Thần xuất hiện...
- Đúng vậy!
Ánh mắt của đám người Di Tang đồng thời sáng lên.
- Đây là một ý kiến hay, nhưng mà nguyên tố sinh mệnh dao động không thể lớn bằng Thánh Thụ, cũng không thể nhiều bằng Thánh Thụ.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, nói với giọng điệu nghiêm túc: - Nếu không thì lấy trình độ cẩn thận của Ma Pháp Thần, nhất định sẽ khiến hắn ta hoài nghi, thậm chí sẽ không hiện thân thăm đò.
- Có thể thay đổi dao động của nguyên tố sinh mệnh chứ?
Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi.
- Không khó.
Mục Lương tự tin cười. Hắn nâng hai tay lên, ngay sau đó thả ra Lĩnh Vực Thế Giới, hình thành gợn sóng nhanh chóng lan tỏa ra bốn phương tâm hướng. Sau khi Thế Giới Thụ tiến hóa thành công, làm cho Lĩnh Vực Sinh Mệnh cũng nhận được thăng hoa, trổ thành Lĩnh Vực Thế Giới hoàn toàn mới.
- Ông ~~~
Từng vòng gợn sóng lan tỏa, dùng tốc độ mắt thường khó thấy bao trùm về phía vương quốc xung quanh, dẫn đi khí tức sinh mệnh. Dưới sự can thiệp của Thổ Chi Pháp Tắc và Sinh Mệnh Pháp Tắc, khí tức sinh mệnh bao trùm hơn phân nửa lục địa.
- Ông ~~~
Ngay sau đó, một đại thụ màu vàng chọc trời đột ngột mọc lên từ mặt đất, đây chỉ là ảo ảnh của Thế Giới Thụ, nhưng mà thoạt nhìn lại giống như là đồ thật.