Chương 3489: Một Ngày Mộng Huyễn
Chương 3489: Một Ngày Mộng HuyễnChương 3489: Một Ngày Mộng Huyễn
Bốn người Di Tang ngắng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn chăm chú vào Thế Giới Thụ đột nhiên xuất hiện, vẻ chấn động trong mắt thật lâu không tiêu tan.
- Onø ong onØ ~~~
Từng vòng øợn sóng mới lan tỏa ra xa, mang theo khí tức sinh mệnh đến các ngóc ngách của lục địa.
Vì cộng thêm tính chân thực, Mục Lương còn dung nhập một giọt sinh mệnh bổn nguyên vào trong ảo ảnh của Thế Giới Thụ, mục đích là để khuếch tán thêm hiệu quả mê người của nguyên tố sinh mệnh. - Được rồi.
Mục Lương khoanh chân ngồi xuống, nhàn nhạt nói: - Bây giờ bắt đầu cắm sào chờ nước.
Mấy người Hoa Phất dấu hỏi đây đầu, không biết lời của nam nhân là có ý gì.
- Hy vọng biện pháp này có hiệu quả.
Ánh mắt của Ly Nguyệt lộ ra về phiền muộn.
- Thử một chút là biết, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Mục Lương võ võ tay của cô gái tóc trắng, bảo cô ngồi ở bên cạnh.
- Ứm...
Ly Nguyệt dịu dàng đáp một tiếng.
Bốn người Di Tang cũng ngồi xuống, bắt đầu một đoạn thời gian chờ đợi dài dòng. Gợn sóng nguyên tố sinh mệnh không phải liên tục khuếch tán ra bên ngoài, mỗi lần xuất hiện đều sẽ cách bốn năm giờ, tạo thành một loại kỳ trần tuyệt thế sắp hiện thế, hình thành ảo giác thiên địa dị tượng.
Vương quốc Huyền Vũ. Trong cung điện tại tầng tám Khu Vực Trung Ương. Hai chân của Bạch Uyên khẽ run, lúc này cô đang đứng ở trong chính sảnh cung điện, trong lòng có chút khẩn trương, cảm giác mình không hợp với phạm vi xung quanh.
Cô được Linh Nhi mang về đây, cô gái tỉnh linh đã đi dạo phố với Linh Vận và Lãng Hương, bảo cô ở chính sảnh chờ một lát, một lúc nữa sẽ có người tới an bài cho cô.
Bạch Uyên chậm rãi nhìn quanh phòng họp một vòng, trong đầu chỉ còn lại những tiếng thán phục. Mặc dù cô không có kiến thức gì, nhưng cũng biết các loại vật phẩm trong chính sảnh đều cực kỳ đắt giả.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân từ trong Thiên Điện vang lên, đám người Tiểu Tử và Ba Phù trổ về chính sảnh, các cô mới mở xong cuộc họp thường kỳ mỗi tháng.
- Ngươi là tiểu thư Bạch Uyên à?
Tiểu Mật chào hỏi.
Trước khi Linh Nhi rời đi đã dặn dò cô, Bạch Uyên là Mục Lương cố ý đưa tới đây, muốn an bài cô học tập cách chế tác bánh ngọt.
- Là ta.
Bạch Uyên yếu ớt gật đầu. Cô nhìn thấy trang phục trên người tiểu hầu gái, cảm giác càng thêm câu nệ và bất an.
Mấy người Ba Phù cũng nhận thấy được sự khẩn trương của thiếu nữ, đành phải tản ra làm công việc của mình, Tiểu Mật thì ở lại tiếp xúc với thiếu nữ. Tiểu Mật thanh thúy nói:
- Tiểu thư Bạch Uyên đừng khẩn trương, ngồi xuống trước đi.
= 9061.
Bạch Uyên âm thầm thở phào một hơi, thận trọng ngồi xuống ghế sô pha, rất sợ làm bẩn nó.
Tiểu Mật dịu dàng hỏi:
- Tiểu thư Bạch Uyên, nghe công chúa điện hạ nói ngươi được bệ hạ an bài đến đây để học chế tác bánh ngọt à?
- Vâng.
Bạch Uyên khẽ gật đầu, lúc này mới biết thiếu nữ đưa mình đến đây lại là công chúa.
Tiểu Mật nhắc nhỡ:
- Chế tác bánh ngọt không đơn giản, nếu như muốn học thành thạo thì có thể cần khoảng một tháng.
- Ta, ta sẽ chăm chỉ học. Vẻ mặt của Bạch Uyên nghiêm túc.
Tiểu Mật thanh thúy nói:
- Được rồi, nếu như tiểu thư Bạch Uyên là do bệ hạ đưa đến thì trong khoảng thời gian này hãy ở lại cung điện đi, chờ một chút học chế tác bánh ngọt, ta lại an bài ngươi đi cửa hàng làm việc.
- Ö, ở chỗ này sao?
Bạch Uyên trừng lớn đôi mắt đẹp, câu nệ ngắm nhìn xunø quanh.
- Đúng vậy, như vậy hiệu quả học tập sẽ cao hơn. Tiểu Mật gật đầu một cái. Cô cảm thấy thiếu nữ là do bệ hạ gửi gắm, vậy thì phải dụng tâm đối đãi, ở trong cung điện là tốt nhất. Thiên Điện Khu Vực Trung Ương có rất nhiều, ở mấy ngàn người cũng hoàn toàn không thành vấn đề. Bạch Uyên do dự, cô chỉ là một bình dân, bây giờ bảo cô ở lại cung điện khiến cô có chút bất an.
- Đi theo ta, chúng ta đi xem phòng Ở.
Tiểu Mật giơ tay ra hiệu. -.. LỐC,
Bạch Uyên vội lên tiếng, đứng dậy đi theo tiểu hầu gái về phía Thiên Điện.
- Cộp cộp cộp ~~~
Thiên Điện rất lớn, đồ dùng trong nhà và trên øiường đều có đủ, còn có phòng vệ sinh và phòng tắm riêng.
- Tiểu thư Bạch Uyên, sau này ở chỗ này nhé. Tiểu Mật giơ tay ra hiệu. Cô làm lơ sự kinh ngạc trên mặt thiếu nữ, tiếp tục nÓI:
- Mỗi ngày chúng ta sẽ dạy ngươi làm bánh ngọt ba điờ, hôm nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai bắt đầu học tập.
- Ngày mai mới bắt đầu à? Bạch Uyên buột miệng hỏi. - Hay là tiểu thư Bạch Uyên muốn bắt đầu ngay hôm nay?
Tiểu Mật kinh ngạc hỏi. Giọng nói của Bạch Uyên nghiềm túc:
- Ừừ ta không mệt.
Tiểu Mật gật đầu nói:
- Cũng tốt, vậy hôm nay ta sẽ dạy ngươi nhận biết các loại nguyên liệu, nhưng mà trước đó tiểu thư cần phải đi tắm rửa, thay quần áo khác.
- Tốt. Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Uyên ửng đỏ, lặng lẽ ngøửi mùi trên người, có một mùi ẩm ướt.
Cô cúi đầu, có chút nøượng ngùng.
Tiểu Mật mỉm cười, không giải thích gì.
Cô rời đi một hồi, khi trở về mang theo hai bộ quần áo màu trắng đưa cho thiếu nữ, ra hiệu:
- Sau khi tắm rửa xong thì mặc bộ này vào, ta ở chính sảnh chờ ngươi. - Tốt.
Bạch Uyên gật đầu lần nữa. Tiểu Mật đi vào phòng tắm, dạy thiếu nữ cách sử dụng dụng cụ tắm rửa:
- Đây là nước gội đâu, đây là sữa tắm...
Bạch Uyên mơ mơ mảng màng gật đầu, chờ tiểu hầu gái rời đi, một mình đứng đờ ra trong phòng tắm.
Cô mím môi một cái, nhìn bình bình lọ lọ trên kệ, những thứ này dùng như thế nào nha...
Một tiếng sau.
Trong chính sảnh, Tiểu Mật nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, trong lòng tự nhủ, hẳn là tắm rửa sẽ không xảy ra chuyện øì.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân vang lên, Bạch Uyên xõa mái tóc còn ướt đi vào chính sảnh, trên nØười còn mang theo hơi nước.
Tiểu Mật sửng sốt một chút, vội hỏi:
- Tiểu thư Bạch Uyên không dùng máy sấy à? Bạch Uyên nhỏ giọng đáp: - Ta không biết dùng như thế nào...
Tiểu Mật nghe vậy vội vã cầm máy sấy qua đây, vỗ vỗ cái ghế rồi nói:
- Tiểu thư Bạch Uyên ngôi xuống đi, ta sấy tóc giúp ngươi.
Bạch Uyên nghe vậy mới ngồi xuống, cơ thể căng thẳng, cho đến khi tóc khô cũng không thể bình tĩnh lại.
- Tiểu thư Bạch Uyên, ta rất đáng sợ sao?
Tiểu Mật cười hỏi.
- Không phải, không có. Bạch Uyên vội vàng lắc đầu.
Tiểu Mật hơi nghiêng đầu hỏi:
- Vậy tại sao ngươi lại khẩn trương như vậy? Bạch Uyên nhỏ giọng đáp: - Ta cũng không biết... Tiểu Mật chớp mắt, trấn an nói:
- Thả lỏng nào, ngươi chỉ cần dùng tâm học tập chế tác bánh ngọt là được rồi, chuyện khác không cần suy nghĩ nhiều.
- Được, ta sẽ tận lực. Bạch Uyên chậm rãi nói, sự khẩn trương trong lòng giảm đi không Ít.