Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 943 - Chương 3490: Dụ Dỗ Ma Pháp Thần Hiện T...

Chương 3490: Dụ Dỗ Ma Pháp Thần Hiện T... Chương 3490: Dụ Dỗ Ma Pháp Thần Hiện T...Chương 3490: Dụ Dỗ Ma Pháp Thần Hiện T...

Tiểu Mật cười nói:

- Đi theo ta, hôm nay dạy ngươi nhận biết nguyên liệu cân để chế tác các loại bánh ngọt, ngươi cần phải nhớ kỹ nha.

- Tốt!

Bạch Uyên lấy lại tinh thần, trong đầu còn nhớ rõ câu nói kia của Ly Nguyệt, muốn thưởng thức bánh ngọt do chính tay cô chế tạo.

Hai người vào phòng bếp, tiểu hầu gái lấy ra từng cái lọ lưu ly, chẳng mấy chốc đã bày đây trên mặt bàn. Tiểu Mật thanh thúy nói: - Đây là bột mì, bột bắp, bột khoai lang...

Bạch Uyên chớp chớp mắt, nhìn màu sắc các loại bột mì không khác biệt lắm, chỉ cảm thấy bó tay toàn tập.

Tiểu Mật dặn dò:

- Ngươi có thể dùng tay vê một chút để cảm nhận cảm xúc khuynh hướng của từng loại bột, còn có thể ngửi mùi vị, nhớ kỹ sự khác biệt của bọn nó, sau này không thể dùng sai.

- Tốt.

Bạch Uyên nghiêm mặt gật đầu, bắt đầu tỉ mỉ quan sát mỗi một khoản bột.

Tiểu Mật đứng ở bên cạnh giới thiệu về công dụng của các loại bột mì khác nhau, cuối cùng xáo trộn vị trí trưng bày của bột mì, làm cho thiếu nữ tìm ra loại bột mì mà mình nói. Bạch Uyên vừa mới bắt đầu liên tục chọn sai, sau đó thì tỷ lệ đúng càng ngày càng cao, cho đến khi hoàn toàn phần biệt được toàn bộ.

Lúc này Tiểu Mật lại lấy ra các loại đường, hỏi:

- Đường cát trắng, đường đỏ, chắc là ngươi cũng biết rồi chứ?

- Không biết...

Bạch Uyên nhỏ giọng nói. - Được rồi, ta sẽ giải thích tỉ mỉ với ngươi.

Vẻ mặt của Tiểu Mật không thay đổi, lần lượt dạy thiếu nữ nhận rõ các loại đường, đồng thời làm cho cô tiến hành nếm thử. - Rất ngọt, cái này cũng thật ngọt, tất cả đều ngọt. Hai mắt của Bạch Uyên sáng ngời, quả nhiên đồ ngọt có thể làm cho lòng nØƯỜI vui mừng.

Tiểu Mật trừng lớn đôi mắt đẹp, hỏi:

- Ngoại trừ ngọt ra thì còn có nếm được gì khác không?

- Ứm... Bạch Uyên xấu hổ cúi đầu. Tiểu Mật khẽ giật khóe miệng, tiếp tục nói:

- Ngươi lại cẩn thận nếm một chút, sau đó nói thử xem chúng nó có øì khác nhau.

- Tốt.

Bạch Uyên ngoan ngoãn øật đầu.

Tại cửa phòng bếp, không biết Nguyệt Thấm Lan đã tới lúc nảo. - Tiểu Mật thật sự có thiên phú làm lão sư.

Cô mỉm cười ưu nhã, xoay nØưỜi rời đi.

Trên vùng hoang dã, ảo ảnh khổng lô của Thế Giới Thụ chiếm cứ hơn phân nửa bầu trời.

Dưới ảo ảnh, Mục Lương ngồi xếp bằng, phóng tỉnh thần lực và thân văn Phổ Chi Pháp Tắc ra ngoài, cảm giác tung tích của Ma Pháp Thần.

- Đại nhân đã duy trì tư thế này ba ngày.

Di Tang cảm thán nói. Ánh mắt của Hoa Phất lóe lên, cầu nguyện Ma Pháp Thân sẽ mắc câu.

- Đói bụng.

Áo Ba ủ rũ cúi đầu.

Di Tang bĩu môi, buồn bực nÓI:

- Đại nhân không để đồ ăn lại. Ly Nguyệt liếc nhìn bốn người, không nøờ người của Mục Thú Tộc đều là đồ tham ăn, giống như bỏ đói một ngày cũng không được.

Tay của cô lướt qua ma cụ không gian chứa đựng, lấy ra một đống nguyên liệu nấu ăn.

Bốn người Di Tang thấy thế thì đôi mắt đều sáng lên, nhìn chằm chằm cô gái tóc trắng.

- Ai biết nấu cơm? Ly Nguyệt lạnh lùng hỏi. - Ta biết.

Hoa Phất ưu nhã đáp. Ly Nguyệt chỉ về phía nguyên liệu nấu ăn, thanh thúy nói:

- Vậy ngươi làm đi.

- Tốt.

Hoa Phất tràn đây phấn khởi đáp.

Cô chợt khựng lại, lúng túng nói:

- Không có nước.

Ly Nguyệt không nói, lại từ trong không gian ma cụ lấy ra mấy thùng lưu ly lớn, bên trong đầy nước.

- Được rồi.

Hoa Phất nóng mắt lên tiếng, rất hầm mộ cô gái tóc trắng có ma cụ không đian chứa đựng.

Cô gọi đám người Áo Ba hỗ trợ rửa sạch nguyên liệu nấu ăn, cắt thịt ném vào trong nồi, thêm vào các loại rau xanh đã được băm nhỏ, bắt đầu nấu một nồi hầm thập cẩm.

Khóe mắt của Ly Nguyệt nhảy lên, đây gọi là biết nấu cơm à?

Cô đè xuống ý niệm muốn Øiúp một tay, tóm lại không phải cô án, làm cho bọn họ lấp đây bụng là được.

- ỨC ục ục ~~~

Chẳng mấy chốc nước canh trong nồi nhanh chóng sôi trào, mùi hương không tính là quá khó ngửi.

- Hoa Phất, có thể ăn chưa?

Di Tang không khỏi hỏi.

- Chờ một chút.

Hoa Phất cầm muôi, khuấy nguyên liệu nấu ăn trong nôi.

- ỨC ục ục ~~~

Ly Nguyệt có chút không nỡ nhìn, xoay người sang chỗ khác nhìn Mục Lương đang ngôi xếp bằng.

- Không biết phải chờ bao lâu đây...

Cô nhẹ nhàng lầm bẩm.

- Ông ~~~

Thế Giới Thụ phóng thích đơn sóng nguyên tố sinh mệnh, từng vòng lan ra bên ngoài, tiếp tục dụ dỗ Ma Pháp Thân hiện thân. - Mục Lương, có muốn ăn chút øì hay không?

Ly Nguyệt nhẹ nhàng hỏi. - Không được.

Giọng nói của Mục Lương vang lên bên tai cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt lại hỏi:

- Có thu hoạch øì không? - Không có, chỉ mới đi qua ba ngày, lấy trình độ cẩn thận của Ma Pháp Thân, có thể hắn ta đang âm thầm quan sát.

Mục Lương bình thản nói. Hắn thi triển năng lực che giấu hành tung của mọi người, không sợ Ma Pháp Thân sẽ phát hiện dị dạng. - Cần ta làm øì không?

Ly Nguyệt ôn nhu hỏi. Mục Lương ôn hòa đáp:

- Chiếu cố tốt bản thân, nếu như buồn chán thì có thể đánh bài hay chơi mạt chược với bọn họ.

Ly Nguyệt dịu dàng lên tiếng:

- Tốt. Áo Ba cau mày, lèm bèm:

- Thật là khó ăn.

Hoa Phất nấu món hầm thập cẩm đã xong rồi, mỗi người một bát lớn, mới ăn một miếng đã đổi sắc mặt. - Đúng là rất khó ăn.

Di Tang giật giật khóe miệng.

Khang Phúc bĩu môi, sau khi ăn mỹ thực mà Mục Lương cho, lại ăn món hầm thập cẩm do Hoa Phất nấu, dùng câu “vị như nhai sáp” để hình dung cũng không đủ.

- Thật sự khó ăn như vậy à?

Hoa Phất co giật khóe miệng.

- Tự ngươi nếm thử đi.

Di Tang nói với vẻ mặt một lời khó nói hết.

Hoa Phất mím môi, gắp một khối thịt lên cho vào miệng, ngay lập tức sắc mặt của cô thay đổi bảy, tám lần. Di Tang ngoài cười nhưng trong không cười hỏi:

- Ăn ngon không?

Hoa Phất trừng mắt liếc hắn một cái, tức giận nói: - Vậy thì đừng ăn, bị đói thì đừng trách ta.

- Vậy không được.

Di Tang ôm chặt bát lớn, kiên trì ăn hết thịt hấp. Ly Nguyệt thở dài một tiếng.

Cô lấy ra một cái nồi to chứa đây nước, sau đó lại lấy ra hai mươi gói mì ăn liền rồi ném toàn bộ vào nồi.

- Cô lỗ cô lỗ ~~~

Nước bắt đầu sôi trào, mùi vị mì ăn liền bay ra, lập tức làm cho bốn người Di Tang trợn tròn mắt.

Vẻ mặt của Ly Nguyệt không thay đổi, ném một mớ rau xanh vào trong nôi. - Ăn mì đi, dùng kèm với thịt hấp của các người, như vậy sẽ ngon hơn chút. Cô tự múc cho mình một chén rồi nói.

- Hu hu, Ly Nguyệt đại nhân tốt nhất.

Di Tang cảm động lên tiếng.

- Ly Nguyệt đại nhân, ta yêu ngài nhất.

Hoa Phất kinh ngạc và vui mừng reo lên, vội vàng tiến lên múc mì.

Mi sợi dai dai cùng với nước canh thơm phức, án vào miệng miễn bàn nhiều hạnh phúc.
Bình Luận (0)
Comment