Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1152 - Chương 1183: Đại Phu

Chương 1183: Đại Phu Chương 1183: Đại PhuChương 1183: Đại Phu

Nếu mình mà dám nghe theo lời hắn, chỉ e cái mạng này cũng nên viết di chúc ở đây thôi...

Ngưu Tam Bảo giật mình tỉnh táo lại, hắn không quan tâm đến chỗ đang đau ở cổ tay, cứ thế đập đầu xuống đất:

"Tiền bối, tiểu nhân biết sai rồi, có cho tiểu nhân mười lá gan, tiểu nhân cũng không dám sinh ra tâm tư mưu hại tiền bối đâu."

Lúc hắn ta ngẩng đầu lên, trên trán đã có một mảng đỏ tươi, sự chân thành không thể nói là không đủ.

Hai tên ban đầu đang uống rượu trong sân rụt rè nhìn bóng lưng Đỗ Cách, quỳ gối co rụt trên mặt đất giống như chim cút, không dám thở mạnh vì sợ thu hút ánh nhìn của Đỗ Cách.

Sự tàn nhẫn của bọn họ chỉ nhằm vào kẻ yếu, lại thường nghe Ngưu Tam Bảo nói rằng những nhân sĩ võ lâm kia rất đáng sợ, trước đây bọn họ còn không để tâm đến lời hắn ta nói.

Nhưng lần này khi nhìn thấy Đỗ Cách, bọn họ mới chính thức cảm nhận được thế nào là kẻ tàn nhẫn, so với những gì Ngưu Tam Bảo nói chỉ có hơn chứ không kém, quá tàn nhẫn!

Tên côn đồ có tên là Lão Ngũ đã bị Đỗ Cách chặt đứt một tay, những cơn đau ban đầu cũng không còn để ý tới nữa.

Sau khi bị Đỗ Cách dọa sợ, càng về sau hắn ta lại càng hận, càng ngày càng bạo, mắt hắn ta vẫn luôn nhìn trộm thanh đao rớt trên mặt đất kia, chỉ muốn tìm cơ hội một đao chém chết tên oắt con kia, trả thù cho bàn tay bị cắt đứt của mình.

Nhưng bất chợt lại nghe được lời Đỗ Cách nói, đầu hắn ù ù, không dám quay đầu lại.

Thấy Ngưu Tam Bảo cầu xin tha thứ, hắn ta mới đột nhiên tỉnh táo lại, sợ hãi đến mức toát mồ hôi lạnh, hắn ta nhanh chóng thu hồi ánh mắt lại, trong chốc lát, không dám có suy nghĩ nào khác.

Hơn nữa, sự xuất hiện của một đứa trẻ ra dáng ông cụ non quả thực khiến người ta có chút sợ hãi.

Đỗ Cách quan sát hết biểu cảm của tất cả mọi người, bật cười lạnh một tiếng, nhấc chân bắt chéo:

"Kẻ ngốc không đáng trọng dụng, chỉ ở vào một chút ít mưu trí mà dám lộng hành ở cái trấn huyện nhỏ này."

Mất máu quá nhiều, đầu Ngưu Tam Bảo hơi choáng váng, hắn ta đành phải bóp mạnh cổ tay để đề phòng mất máu đến chết.

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn ta, ra lệnh:

"Hai người vẫn có thể động đậy ở đằng kia lại đây, giúp hai người bọn họ cầm máu nhanh, tránh tình trạng mất máu đến chết, ngay cả một người sai khiến mà lão phu cũng không có."

"Ta đi mời đại phu."

Một người trong số bọn họ vội vàng đứng dậy, chuẩn bị chạy ra khỏi sân.

Đỗ Cách nhặt một cái đĩa trên bàn lên và ném về phía sau ót của hẳn ta.

Cộc.

Hắn ta bị đập đến lảo đảo, sau ót chảy ra máu tươi.

"Ngươi tìm đại phu làm gì, đừng tưởng là lão phu không nhìn thấu tâm tư của ngươi, muốn ra ngoài báo quan đúng không? Nếu ngươi dám bước ra khỏi cửa sân này một bước, lão phu sẽ chơi chết toàn bộ các ngươi đấy."

Đỗ Cách hừ lạnh, uy hiếp nói.

"Nếu không tìm đại phu, tay của Ngưu ca làm sao nối lại được?"

Người kia run rẩy nói. "Những tên ăn mày ở trên đường phố bị các ngươi làm liệt tứ chỉ kia làm sao cử động, các ngươi đối xử với bọn họ thế nào."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn ta, nhẹ giọng nói:

"Nếu những người ăn mày kia có thể sống sót thì hắn có thể sống sót, nếu bọn họ không sống nổi thì mạng hắn cũng không còn."

Quả nhiên.

Lời nói và hành động phù hợp với từ khóa, sự tăng trưởng của các thuộc tính sẽ nhanh hơn.

Đỗ Cách hừ lạnh.

Sau khi trải qua rất nhiều chiến trường dị tỉnh, hắn đã giết vô số người, cũng chứng kiến sự tàn nhẫn của Vũ Trụ Giải Trí khi thu hoạch ở chiến trường dị tỉnh, khiến cho lòng hắn đã nguội lạnh từ lâu, hắn lại không muốn tàn nhẫn với người ở tầng lớp thấp kém, nhưng chẳng lẽ lại không dám tàn nhẫn với những kẻ ác hung tàn sao?

Hai người kia nhìn Đỗ Cách, sau đó lại nhìn hai người Ngưu Tam Bảo, cứ ngơ ngác không dám động đậy.

"Nếu không trị cho hai tên kia làm hai tên đó chết thì hai người các ngươi sẽ đền mạng thay bọn họ."

Đỗ Cách thản nhiên nói:

"Còn cái tên lòi ruột kia thì nhét ruột lại cho hắn, khâu lại phần bụng bên trên rồi băng bó cho hắn, còn có thể sống sót hay không là dựa vào vận khí của hắn."

Ngưu Tam Bảo thấy Đố Cách phân phó một việc nhỏ, hắn ta nhìn bàn tay bị gãy trên mặt đất, nói:

"Lão Tứ, Lão Thất, làm theo lời tiền bối nói đi!"

Trong lòng hắn ta bï thương, trong những năm qua, hắn ta đã tạo ra vô số bi kịch. Không ngờ, có một ngày hắn ta cũng trở thành phế nhân.

Cái này e là báo ứng đây rồi!...

Những tên này xử lý vết thương bằng phương thức rất thô bạo, bọn họ dùng bàn ủi được nung đỏ để cầm máu, sau đó rắc thêm một nắm tro cỏ, băng bó sơ qua rồi mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt.

Còn tên bị Đỗ Cách kéo ruột ra cũng được xử lý theo cách này.

Tuy nhiên, bọn họ đã làm không biết bao nhiêu điều ác, cũng quen làm những việc xử lý tay chân bị gãy này, cho nên đã có khá nhiều kinh nghiệm cho mình và tỷ lệ thành công khá cao.

[IMẠT THẾ: TA CÓ KHO VẬT TƯ VÔ HẠN: main lạnh lùng, giải trí, mạt thế, xác sống, tiến hóa gen... [
Bình Luận (0)
Comment