Chương 119: Sứt Đầu Mẻ Trán
Chương 119: Sứt Đầu Mẻ TránChương 119: Sứt Đầu Mẻ Trán
"Mẹ kiếp, tên này là ai vậy? Lật bàn đúng không! Mẹ nó như này thì còn để người khác sống không chứ..."
"Phùng Thất? Bang Duy trì hoà bình, thú vị đấy, gắn bảng hiệu công khai luôn, ai cho ngươi dũng khí đó..."
"Cứ để ngươi đắc ý trong chốc lát trước, béo trước không gọi là béo, béo sau mới áp đảo, hy vọng ngươi có thể chống cự được đến cuối cùng, tuyển thủ thú vị như vậy cũng không thấy nhiều lắm."
"Bảo vệ cái rắm, để suy xét một chút xem từ khóa thật sự của hắn là gì?"
"Thao Thiết, đúng là một từ khóa quá ngon lành, vậy mà lại cho thằng mù, quá ngu xuẩn!"
"Có lẽ ta nên đến Lư Dương thành xem thử, con hàng này lăn lộn nhiều như vậy, nhất định xếp hạng không thấp, giết chết hắn rồi lấy đi di sản của hắn, như vậy hẳn là nhanh hơn nhiều so với việc bản thân mình tu hành từ khoá chậm rì rì, nhưng đối phương có ba người, e là sẽ khó đối phó đây..."
"Có người tìm được đồng minh trong trận mô phỏng thật này, ba tên khốn này gặp may thật!"...
Vốn dĩ đã giấu rất đi nhưng cái bàn bị lật lên, các tuyển thủ trong màn mô phỏng khắp nơi quả thực sắp điên rồi, đại đa số mọi người thể hiện sự tức giận mãnh liệt đối với hành vi của Đỗ Cách.
Càng nhiều người sứt đầu mẻ trán hơn. Dù sao không phải từ khóa của mỗi người đều thích hợp để tỏa sáng trong cuộc chơi.
Nhất là sau khi tin tức truyền ra, người dân và các đại môn phái còn vì vậy mà nổi máu lên tìm kiếm Thiên Ma gần mình, điều này càng làm cho một số người thậm chí còn không dám nhô đầu lên.
Ví dụ như tuyển thủ có được những từ mấu chốt như nghịch ngợm, âm độc, tàn bạo, sắc dục, hủy diệt, vốn có thể từng chút từng chút làm cho mình vừa trưởng thành, vừa trở nên xấu đi.
Chờ đến khi họ thực sự trưởng thành thì đã là ma đầu một phương rồi.
Hiện tại cách làm của Đỗ Cách cũng tương đương với việc chặt đứt con đường trưởng thành của họ, cho dù không phải trực tiếp cắt đứt thì cũng làm cho sự trưởng thành của họ trở nên khó khăn chật vật hơn.
Không có ai hoặc là một tập thể nào hy vọng bên cạnh mình tồn tại một tà ma mặc định sẽ hại người cả.
Ở thế giới võ hiệp thì không có ai giảng đạo lý với ngươi cả, ở nơi tông tộc gì đó, một khi phát hiện hành vi quái dị của ngươi thì đã chụp cái mũ Thiên Ma lên đầu người rồi xử tử rồi.
Một từ khóa quái đản thì dù có ngụy trang như thế nào cũng không thể thành ngoan ngoãn được...
Tuyển thủ có được những từ khóa như thiện lương, cao thượng vân vân cũng gặp tai bay vạ gió tương tự.
Từ khóa của Đỗ Cách là bảo vệ, hắn đã gây ra động tĩnh lớn như vậy rồi, chỉ có quỷ mới biết từ khóa của những người này sẽ làm ra những chuyện gì sau khi trưởng thành?
Đối với nhón dân bản xứ mà nói thì cách để đối phó Thiên Ma tốt nhất chính là nhân thời điểm họ còn chưa trưởng thàn, bóp chết họ từ trong tã lót.
Dù sao Phùng Thất công bố phương pháp phân biệt Thiên Ma, đoạt xá già yếu bệnh tật, tính cách đột biến các loại rồi.
Những đặc trưng này thật sự rất dễ tìm. Không phải ai cũng có năng lực tùy cơ ứng biến như Đỗ Cách, cũng không phải ai cũng có thể gặp được Phùng gia dễ xao động như vậy.
Rất nhiều tuyển thủ có được từ khoá ưu tú vốn dĩ có thể chậm rãi trưởng thành, cuối cùng tranh được vị trí top 10 của trận mô phỏng.
Hiện giờ lại bởi vì chuyện ngoài ý muốn mà bị đào thải, bị loại trừ, họ chỉ muốn nói lên một câu đối với người tạo ra tất cả mọi chuyện này - Phùng Thất, con mẹ nó......
Năm trăm, bốn trăm, ba trăm...
Trong thời gian mấy ngày, số lượng tuyển thủ trong trận mô phỏng vốn dĩ đã ổn định lại bắt đầu một vòng giảm mới, con số gần như là mỗi ngày một thay đổi.
"Chậc chậc, quá thẳm rồi, cú lật bàn này của Thất ca phối hợp với bang Duy trì hoà bình nhanh chóng bắt đầu công khai rồi, quả thật là một nét vẽ của thần mà. Chưa đến nửa tháng đã còn lại chưa đến hai trăm người, thật sự có thể được xưng là mở đầu thảm nhất của trận mô phỏng đấy."
Phùng Trung ôm một con mèo, một tay gảy lỗ tai của nó, hắn nhìn những con số không ngừng thay đổi trên bảng tư liệu, trong miệng chậc chậc mấy tiếng:
"Nhiều người gặp tai bay vạ gió như vậy, họ nhất định sẽ hận chết Thất ca mất."
"Trận mô phỏng chính là như thế đấy, dù là tình huống gì cũng có khả năng xảy ra cả, biết trách ai bây giờ?"
Vương Tam ôm một cái đầu lâu vuốt ve, trong ánh mắt là sự vui mừng không tài nào che giấu được, bây giờ hắn là người xếp hạng thứ hai của trận mô phỏng, đương nhiên là hắn hi vọng số thí sinh trong trận càng ít càng tốt rồi.
Đỗ Cách im lặng không nói gì. Đâm sau lưng nhiều tuyển thủ như vậy, thuộc tính của hắn lại một lần nữa có bước nhảy vọt về chất, lúc này, hắn không dựa vào âm mưu quỷ kế thì đoán chừng cũng có thể bắt được Đồng Thế Hoành.