Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1286 - Chương 1317: Văn Khí

Chương 1317: Văn Khí Chương 1317: Văn KhíChương 1317: Văn Khí



Các quan văn có mặt đều hít sâu một hơi, trong đầu tự nhiên hiện ra cảnh tượng mà Đỗ Cách miêu tả, bỗng chốc cảm xúc dâng trào.

Bọn họ không hiểu gì về tu hành, nhưng bọn họ biết thơ ca!

Không nói những cái khác, chỉ cần câu nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây' đã đủ để khiến người ta mơ màng muôn phần, e rằng câu thơ này không phải do Văn thánh cổ nhân sáng tác!

"Nhất định phải là câu thơ do chính mình sáng tác sao?"

Lại bộ Thượng thư hỏi, hắn không am hiểu thơ ca, lo sợ không có được phúc lợi chấn động này, nên khó tránh khỏi có hơi lo lắng.

"Nếu như người người đều phải tự mình làm thơ thì làm sao văn tâm có thể tồn tại lâu dài?"

Đỗ Cách cười nói:

"Lúc đối địch, tất nhiên cũng có thể sử dụng câu thơ của người khác, chỉ có điều nhất định phải chịu đựng được văn khí tiêu hao do câu thơ thôi."

"Làm sao để gia tăng văn khí văn tâm?"

Lại có người hỏi.

"Tất nhiên là viết thơ viết văn chương rồi, nếu như văn chương thơ từ được trời đất chấp nhận thì sẽ có văn khí từ trên trời rơi xuống tràn vào thân thể."

Đỗ Cách nói:

"Nếu như không có phương pháp tu hành, làm sao nhân tộc có thể có chỗ đứng ở thời kỳ viễn cổ? Làm sao có thể chống lại yêu tộc cùng với tu sĩ và ngàn tỉ Quỷ Linh..."

Đỗ Cách càng nói càng như thật, Hứa Cảnh Huy liên tục cau mày, dường như nhìn thấy cảnh tượng một Văn thánh của nhân tộc thật sự đề bút bình ổn thiên hạ.

Chẳng lẽ tất cả những lời hắn nói đều là sự thật?

Ngọn nguồn của kế hoạch hạt giống là do đạt được truyền thừa của Nhân hoàng?

Đúng rồi, nếu như năng lực của Nhân hoàng không đủ để chống lại tiên đế, làm sao người đứng sau tổ chức dám phản kháng tiên đế chứ?

Hứa Cảnh Huy còn tự thuyết phục chính mình, bình ổn trái tim đang xao động.

Chẳng qua, hắn vẫn không tin Đông Hoa đế quân đạt được truyền thừa của Nhân hoàng mà thôi!

Quốc sư và đám tu sĩ quay sang nhìn nhau, ai nấy cũng miệng khô lưỡi đắng, cảm thấy như sắp thật sự thay người lãnh đạo rồi.

Có tiếng bàn luận xôn xao vang lên.

Đỗ Cách nhìn về phía bảng cá nhân lấp lóe của mình, bên dưới từ khóa khuyên bảo xuất hiện một kỹ năng mới:

Khẩu Hàm Thiên Hiến: Càng nhiều người tin tưởng và truyền bá lời ngươi nói ra thì tỷ lệ biến thành sự thật càng lớn.

Cảm xúc của Đỗ Cách vẫn luôn rất ổn định, nhưng sau khi thấy kỹ năng mới này thì cuối cùng cũng không kiềm chế được, trái tim đập liên hồi. Âm!

Đây chẳng phải là nói gì thành nấy sao? Còn trâu bò hơn cả Rút Dây Động Rừng lúc trước...

Lời tuyên bố mạnh nhất của hắn ở thế giới này cũng không phải là văn tâm võ đảm, mà là thân phận Thiên Ma ngang hàng với đạo tổ kia...

Nếu ngồi vững thân phận kia thì sẽ ngồi vững thân phận Nhân hoàng, như vậy hắn thật sự sẽ có thực lực 'vật tay' với đạo tổ và tiên đế.

Quan trọng nhất chính là, hắn còn có thể sử dụng kỹ năng này để gài bẫy kẻ địch.

Làm suy yếu đạo tổ, tiên đế và yêu tộc, đánh chết mấy người mạnh nhất kia thì hắn sẽ một mình vô địch ở thế giới này!

Chẳng qua, Đỗ Cách hơi hoài nghỉ hiệu quả của kỹ năng này, nếu như kỹ năng của Giải trí Phiếm Vũ Trụ có thể trực tiếp làm suy yếu và đánh bại kẻ địch như đạo tổ.

Vậy hắn còn lấy cái gì để đấu với Giải trí Phiếm Vũ Trụ?

Chẳng bằng cứ trực tiếp đầu quân, với lý lịch của hắn mà ra sức vì Giải trí Phiếm Vũ Trụ thì chắc chắn sống tốt hơn chiến sĩ dị tỉnh khác.

Đỗ Cách vô cùng mâu thuẫn khi nhìn thấy kỹ năng trâu bò mới xuất hiện, vừa muốn kỹ năng này mạnh mà vừa muốn kỹ năng này không mạnh... ...

"Chỉ có thể dùng thơ ca để chiến đấu thôi sao?"

Giọng nói của Trì Mục Chỉ cắt ngang suy nghĩ của Đỗ Cách.

"Cấp bậc văn tâm càng mạng thì càng có thể xuất khẩu thành văn, cũng có thể tiêu diệt kẻ địch ở trên chiến trường."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, tiếp tục hoàn thiện thiết lập về văn tâm:

"Đây chính là cái gọi là dùng ngòi bút làm vũ khí."

Kỹ năng Khẩu Hàm Thiên Hiến cần nhiều người tin tưởng thì mới có tỷ lệ biến thành sự thật.

Vì thế, hắn cần phải hoàn thiện nghiêm ngặt quy tắc mà hắn mới thiết lập, khiến người ta không tìm ra được sơ hở.

Nếu còn thuận miệng bịa chuyện như trước, lợi dụng người ta xong rồi vứt thì chỉ có thể đạt được cái lợi nhất thời, chứ không chiếm được lợi ích lâu dài.

"Võ đảm thì sao?"

Đại tướng quân Khâu Thế Vượng nhin các văn thần sôi nổi thảo luận về văn tâm thì trong lòng cũng ngứa ngáy khó nhịn, cuối cùng không nhịn được mà hỏi.

"Văn tâm khơi thông trời đất, võ đảm cường hóa bản thân. Văn tâm võ đảm phụ tá Nhân hoàng, Nhân hoàng khai thông trời đất, nuôi dưỡng văn võ quần thần, đôi bên hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được."

Đỗ Cách đã đọc rất nhiều tiểu thuyết ở trên Địa Cầu, thuận miệng là ra thiết lập:

"Văn tâm có cửu phẩm, võ đảm có thập cảnh.

Võ phu thấp nhất, Võ thánh cao nhất. Tu thành Võ thánh thì đầu đội trời chân đạp đất, không cần kính trời xanh, cũng không bại bởi quỷ thần.

Thời viễn cổ có chiến thần Hình Thiên, bị chém đầu lại lấy vú làm mắt, lấy rốn làm miệng, hai tay múa chiến phủ, vẫn chém đầu chín vị Đại La Kim Tiên.

Thời thái dương loạn thế có mười mặt trời nhô cao, khi ấy cung thần Hậu Nghệ giương cung cài tên, bắn liên tục chín vầng thái dương. Có chiến thần Cộng Công một mình đụng gãy Kình Thiên trụ vì không phục chuyện tiên đế trấn áp nhân tộc, lay động nền móng, từ đó màn trời treo ngược, mặt đất nghiêng...

Đây chính là uy vọng của Võ thánh!"

Sau văn tâm, cảnh giới Võ thánh cũng khiến đám võ tướng dâng trào cảm xúc, chỉ hận không thể lập tức trở thành Võ thánh, rung chuyển trời đất.

Quốc sư và đám tu sĩ trố mắt ngoác miệng, trong lòng đã tin tưởng hơn nửa, nếu như nhân tộc chỉ có Nhân hoàng chống đỡ thì sao có thể chống lại tiên đế.

Sau khi có thêm văn tâm võ đảm thì hợp lý hơn nhiều!

Nhưng càng hợp lý thì bọn họ càng sợ hãi!

Một khi không làm tốt thì thật sự sẽ máu chảy thành sông......
Bình Luận (0)
Comment