Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 133 - Chương 133: Trái Tim

Chương 133: Trái Tim Chương 133: Trái TimChương 133: Trái Tim

Dao găm tiếp xúc với trường kiếm.

Một tiếng coong vang lên, chỉ thấy Vương Tam đã đánh bay trường kiếm của hắn.

Ngay sau đó, dao găm của Vương Tam đã chạm vào lồng ngực của hắn tựa như điên cuồng:

"Cho ta tim của ngươi, để ta xem tim của ngươi, xem trong tim ngươi có ta hay không..."

Không một ai bằng lòng làm một món phụ trợ.

Vương Tam cũng không ngoại lệ, tốc độ thăng cấp từ khóa của Phùng Trung quá nhanh, bám sát hắn, không biết lúc nào sẽ vượt lên nên hắn nhất định phải tăng tốc tốc độ lên cấp, duy trì ưu thế dẫn trước của mình.

Chỉ dùng lời nói thì quá chậm, hắn nhất định phải dùng hành động để thể hiện bệnh trạng yêu thương và cố chấp của hắn...

Một lát sau.

Một trái tim vẫn đang đập đã rơi vào lòng bàn tay của Vương Tam, hắn nhìn trí tim trong lòng bàn tay mà cười ngây ngô si mê:

"Bảo bối, trái tim của ngươi thật nóng, ta không hề đoán sai, quả nhiên trong lòng ngươi có ta..."

Vương Tam đột nhiên bộc phát, dọa sợ tất cả đệ tử chìm trong Nỗi Sợ Yêu Kiều.

Lúc đầu.

Họ còn cố nén sự sợ hãi mà chiến đấu.

Suy cho cùng, trông dáng vẻ Vương Tam hình như không giỏi chiến đấu, chỉ cần giết hán thì mọi người sẽ được giải thoát.

Nhưng hiện tại, Vương Tam không chỉ đứng đó nói chuyện mà còn tự mình ra tay.

Mà lời hắn nói là sao?

Tà ma!

Hắn là tà ma hàng thật giá thật!

Giờ phút này, sự sợ hãi chiến thắng lý trí, khiến họ nhao nhao quay người lại và quên rằng cứ quay người là chết, ai nấy đều khua trường kiems phóng ra ngoài, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi tu la tràng khiến họ sợ hãi này, rời xa kẻ điên Vương Tam kia.

Tất nhiên đệ tử Hoa Sơn tạo thành vòng vây không thể ra tay với đồng môn của mình, nên nhao hao né tránh.

Trong nháy mắt, trận hình lúc nãy còn ngay ngắn mà giờ đã bị họ làm loạn cả lên, thậm chí người ở phía sau không biết chuyện gì đã xảy ra!

Đỗ Cách lại là người giỏi nắm bắt thời cơ.

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Phàm là người xoay lại thì đều không tránh được một kiếm của hắn.

Đến cùng Đỗ Cách vẫn có một trái tim lương thiện, không hạ sát chiêu với mọi người mà chỉ tung một kiếm phế đi sức chiến đấu của họ, sau đó lại trở về bảo vệ Phùng Trung, tiếp theo nghênh đón trận chiến với Tông Quý. Phùng Trung là người yếu nhất trong cả ba, thuộc tính thật sự được nâng cao nhưng kỹ năng của hắn không phải thiên về chiến đấu, mà chỉ chiến đấu dựa vào bản năng thuần túy, cùng lắm tương đương với gia chủ Phùng gia Phùng Thế Nhân, ở trong đám cao thủ này, nếu không có Đỗ Cách bảo vệ thì đã bị chặt thành thịt muối từ lâu.

Chẳng qua, dường như hắn đã phát triển thêm một kỹ năng mới, lúc ngón tay hắn đẩy trường kiếm của đối phương ra thì đối phương sẽ không kìm lòng được mà thốt ra am thanh kỳ quái như "a" hoặc "ừ".

Ngay sau đó sắc mặt đối phương sẽ đỏ lên, hai mắt mê ly, chiêu thức có tuyệt diệu cỡ nào cũng sẽ trở nên hỗn loạn...

Sau đó sẽ bị Phùng Trung đá một cước té ngã rồi đâm thêm một kiếm. ...

"Đinh!"

"Đang!"

"Tà ma!”

"Không được qua đây!"

"AI"

"Cứu mạng!"

"AI"...

Những âm thanh kỳ quái vang vọng ở trên quảng trường trước cửa chính điện Hoa Sơn phái.

Các hiệp khách xem náo nhiệt ở phía ngoài nhất đều sợ đến ngây người.

Họ quay sang nhìn nhau.

Nghe những âm thanh này không giống huyết chiến tí nào?

Vì chỉ nghe được tiếng mà chẳng biết bên trong đang xảy ra chuyện gì nên lòng mọi người đều ngứa ngáy khó chịu, các hiệp khách leo lên cây rồi leo lên nhà, tất cả đều leo lên chỗ cao để tìm tòi nghiên cứu phương thức chiến đấu của Thiên Ma.

Nhưng vì khoảng cách quá xa nên vẫn không nhìn rõ.

Chẳng qua, họ vẫn nhìn ra được đại trận của Hoa Sơn đã loạn hết lên...

Thiên Ma quả là tà tính, nhìn dáng vẻ này thì dường như Hoa Sơn phái không chống đỡ được, chẳng lẽ họ phải chứng kiến một lịch sử?

Không đúng.

Họ tham gia vào lịch sử mới đúng.

Lát nữa Hoa Sơn phái mà thất bại thì những cộng sự của Duy Hòa bang là họ sẽ ra sân, nghe nói Phùng Thất luôn hào phóng với người bên dưới... ...

Tông Quý lấy nút bịt tai ra, không nghe được âm thanh bên ngoài nhưng đại trận đã loạn hết lên, từng đệ tử Hoa Sơn lần lượt ngã xuống khiến sắc mặt hắn càng này càng xanh.

Tình huống này là sao?

Sợ cái gì?

Không phải đã cho các ngươi nút bịt tai rồi à?

Lão tử không việc gì mà các ngươi chạy cái gì?

Còn nữa, rõ ràng võ nghệ của Phùng Trung kia chẳng ra sao, lúc các ngươi đôi chiến với hắn thì đỏ mặt cọng lông à.. Thấy cứ tiếp tục thế này thì ba người Phùng Thất sẽ giết xuyên đại trận Hoa Sơn mất, thế nên Tông Quý cắn răng đánh một chiêu "Phong Loan Điệp Thúy" đẩy lùi Đỗ Cách, sau đó nhanh chóng lấy nút bịt tai ra.

Những âm thanh kỳ quái cùng với tình hướng hiện trường nhanh chóng ùa vào?

Sau đó.

Tông Quý lập tức cảm thấy không bình thường.
Bình Luận (0)
Comment