Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 135 - Chương 135: Liều Lĩnh

Chương 135: Liều Lĩnh Chương 135: Liều LĩnhChương 135: Liều Lĩnh

Cao Hồng Kiều nghỉ ngờ hỏi:

"Sao ba người họ có thể ăn ý và tin tưởng nhau như vậy? Rõ ràng mối quan hệ của tất cả mọi người ở trong trường mô phỏng đều là quan hệ cạnh tranh, người quen chăng?”

Đàm Hồng Sinh nói:

"Khả năng người quen rất thấp. Có thể ban đầu họ có sự kiêng ky nhưng nếu ba người đề lọt top 10 trường mô phỏng thì sẽ đào thải những người khác ở phía dưới, họ là mối quan hệ đồng minh tin tưởng tuyệt đối."

Cao Hồng Kiều sửng sốt:

"Vậy chúng ta còn ra tay không? Rõ ràng Tông Quý không chống cự được nữa, con hàng ngu ngốc này còn phái mấy trưởng lão đi ra ngoài..."

Đàm Hồng Sinh nói:

"Ngươi cảm thấy với tình huống hiện tại, nếu Tông Quý thất bại thì hai chúng ta có cơ hội chạy trốn không?”

Đàm Hồng Sinh hỏi:

"Từ khóa của ngươi là gì?"

Cao Hồng Kiều chớp mắt:

"Dũng cảm, không phải đã nói rồi sao?"

Đàm Hồng Sinh bật cười một tiếng, lắc đầu:

"Sống chết trước mắt mà còn muốn ra vẻ cái gì, có ý nghĩa gì sao? Nói rõ từ khóa của hai chúng ta đi, để xem có hi vọng trở mình hay không. Từ khóa của ta là cạnh tranh, kỹ năng tiến giai là Lạc Quan Thu Mình, chỉ cần ta phát động cạnh tranh thì người khác sẽ vô thức cuốn theo vào, thuộc tính càng cao thì phạm vi ảnh hưởng càng lớn. Từ khóa này phải dựa vào môn phái, nếu không thì chẳng có tí đất dùng võ nào, tác dụng phụ của kỹ năng này quá lớn nên Phùng Thất sẽ không dùng ta."

Cao Hồng Kiều cười khổ nói:

"Ngay cả ngươi cũng không cần thì lại càng không dùng ta. Từ khóa của ta là liều lĩnh, có hai kỹ năng tiến giai là Liều Lĩnh Không Sợ và Liều Lĩnh Xong Xuôi. Liều Lĩnh Không Sợ thì ngươi cũng biết rồi, khi ta liều lĩnh đi ra thì tất cả thuộc tính tăng vọt gấp mười; Liều Lĩnh Xong Xuôi có nghĩa là lúc ta đi ra thì người xung quanh sẽ có tỷ lệ liều mạng nhất định với ta, từ khóa đối ngược là thuần khiết..."

"Liều lĩnh?"

Mắt Đàm Hồng Sinh sáng lên:

"Chúng ta vẫn còn cơ hội."

"Còn cơ hội gì?"

Cao Hồng Kiều hỏi.

"Phùng Thất không ra sát chiêu rõ ràng là muốn thu phục Hoa Sơn phái, nếu tiếp tục thì đệ tử Hoa Sơn phái sẽ bị hắn làm xao động và sẽ bị hắn đả kích đến mức không còn sĩ khí."

Đàm Hồng Sinh nói:

"Kỹ năng của ngươi có thể làm người xung quanh nhanh chóng vùng lên, như thế Phùng Thất vĩnh viễn không thể thật sự thu phục Hoa Sơn, cứ thế vài lần thì bắt đầu nâng cao thuộc tính, sau đó lại dùng Liều Lĩnh Không Sợ giết chết một ngườ, một khi được nhận giá trị thuộc tính của hắn thì ngươi sẽ vô địch." "Phùng Thất sẽ không cho ta thời cơ đâu!"

Cao Hồng Kiều nói.

"Không phải còn có ta sao?"

Đàm Hồng Sinh nói:

"Chỉ cần đám người Phùng Thất ra sát chiêu với ngươi thì ta sẽ dùng Lạc Quan Thu Mình để làm hắn thu mình lại. Đừng quên, chúng ta không chiến đấu một mình, Tông Quý và nhiều người của Hoa Sơn phái vẫn đứng về phía chúng ta đó! Đừng do dự, chắc chắn Phùng Thất sẽ không bỏ qua cho chúng ta, liều một phen nói không chừng top mười trường mô phỏng chính là của chúng ta. Đến lúc đó ngươi đừng giết hết mọi người là được, để lại ta, chỉ cần qua được cửa ải Phùng Thất này thì tổ hợp hai chúng ta có thể tàn sát tứ phương như cũ..."

"Được."

Cao Hồng Kiều sảng khoái đồng ý. ...

Thu Mình Chi Vương và Liều Lĩnh Xong Xuôi?

Giọng nói của Cao Hồng Kiều và Đàm Hồng Sinh rất thấp.

Nhưng họ quá bí mật trong loạt tiếng kêu thảm thiết nên Đỗ Cách không muốn chú ý đến họ cũng khó.

Hai người họ trốn ở đằng sau đám người, Đỗ Cách có thể xác định vị trí của họ nhưng không thể đột phá bức tường ở đẳng trước để cấp tốc giải quyết họ...

Lúc trước Phùng Cửu biến thành Thao Thiết đánh hắn một cái trở tay không kịp, bây giờ hai tên này tự phơi bày vốn liếng nên đương nhiên Đỗ Cách không thể chịu thiệt ngầm lần nữa, thế là hắn hô lên trước:

"Tam Nhị, Hai tên Thiên Ma ở hướng chính bắc, một tên là cạnh tranh, một tên là liều lĩnh. Kỹ năng tiến giai là Lạc Quan Thu Mình, Liều Lĩnh Xong Xuôi, lát nữa họ ngoi lên thì giết chết họ."

Cạnh tranh và liều lĩnh?

Tấm gương và dũng cảm?

Tông Quý giết đến váng đầu, bỗng chốc không nhớ tới hai Thiên Ma, khi nghe Phùng Thất báo tin thì suýt chút nữa tức điên lên. Hai con hàng ngu ngốc này, kẻ địch ở trước mắt mà còn giờ mánh khóe, quả nhiên Thiên Ma đều không thật lòng... ...

"Đậu mé, cái này mẹ nó chắc là năm giác quan đã đạt tới đỉnh phong rồi!"

Hành tung bị nói ra, hai người Cao Đàm không hẹn mà cùng thốt lên kinh ngạc.

"Lão Cao, liều mạng."

Đàm Hồng Sinh quát lên.

"Phùng Thất, có ta ở đây, muốn đoạt Hoa Sơn thì trừ phi bước qua thi thể của ta."

Cao Hồng Kiều giơ kiếm lên, vung cánh tay hô lên:

"Phùng Thất lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ chỉ có hai người, một người một kiếm đâm họ thành cái tổ ong thôi, Liều Lĩnh Xong Xuôi, cần gì trận pháp. Các huynh đệ theo ta xông lên..."
Bình Luận (0)
Comment