Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 139 - Chương 139: Toàn Lực Phối Hợp Tác Chiến

Chương 139: Toàn Lực Phối Hợp Tác Chiến Chương 139: Toàn Lực Phối Hợp Tác ChiếnChương 139: Toàn Lực Phối Hợp Tác Chiến

"Được!"

Cao Hồng Kiều đứng cạnh Vương Tam nhất, không có sự giúp đỡ của kỹ năng trợ giúp, trong lòng hắn cũng cảm thấy sợ hãi nên ngay cả mắt cũng không dám mở, chỉ muốn nhanh chân chạy trốn. Sau khi nghe hds nói vậy, hắn nhanh chóng đồng ý.

"Ta sẽ chơi chết Phùng Thất báo thù cho ngươi."

Nhưng sự thật chứng mỉnh bọn họ vẫn còn quá ngây thơ rồi, việc không giành được Tông Quý đã định sẵn kết cục của bọn hắn.

Sau khi một bộ kiếm pháp kết thúc, hds còn chưa kịp làm ra hạng mục cạnh tranh thứ hai thì đã bị Đỗ Cách đâm xuyên cổ họng, lại bị Tông Quý đâm thủng trái tim, mang theo nét mặt không cam lòng rời khỏi thế giới mô phỏng.

Đàm Hồng Sinh đã chết, Cao Hồng Kiều càng không có đường sống.

Thuộc tính của hắn quá thấp, cho dù có nâng lên gấp mười lần thì cũng không theo kịp tốc độ của Đỗ Cách.

Dù sao thì kỹ năng của Đỗ Cách là loại được cộng thêm chỉ số tỉ lệ.

Thuộc tính ban đầu của Đỗ Cách đã cao, ở Hoa Sơn lại vừa đánh vừa xoa, càng đánh càng hăng, thuộc tính bay lên không ngừng, đã sớm đột phá chân trời.

Cho dù dựa vào kỹ năng 'kẻ mãng không sợ' của mình thì Cao Hồng Kiều cũng chỉ vẻn vẹn chạy được bảy tám mét thì đã bị Đỗ Cách đuổi kịp, một kiếm xuyên tim, nối gót Đàm Hồng Sinh.

Thuộc tính của Đỗ Cách lại tăng lên thêm một lần.

Lần này hắn rốt cuộc cũng xác nhận được phần thưởng được nhận khi giết người chơi được tách riêng với từ khoá. Nếu giết người chơi khác thì thật sự có cơ hội được nhận thêm phần thêm.

Đây quả thật là một cơ chế cạnh tranh ưu tú!...

"Phái Hoa Sơn tiêu rồi."

"Nếu như ta nhớ không lầm thì lúc nãy cũng chính ngươi nói Duy Hoà bang tiêu rồi."

"Ta không biết Phùng Thất lợi hại như vậy, sớm biết hắn giỏi như vậy thì vừa nãy ta đã lên giúp đỡ rồi, nói không chừng còn nhận được một nhân tình. Bây giờ ta nói lại đây, không những phái Hoa Sơn tiêu mà ngay cả tam môn ngũ phái cũng tiêu rồi, ngươi tin hay không tin?"

"Với cách chiến đấu như này, trừ khi võ thánh và Kiều gia cùng nhau sống lại thì nếu không, không một ai có thsể trấn trụ được Phùng Thất. Thiên Ma loạn thế, quả nhiên là Thiên Ma loạn thế..."

"Cái tên Thiên Ma khi nãy thú vị thật đó, hắn luyện kiếm, người khác cũng phải luyện theo hắn. ta trời sinh lười biếng, nếu như được hắn dẫn theo để luyện võ thì nói không chừng đã trở thành cao thủ hạng nhất rồi. đáng tiếc, một Thiên Ma tốt như thế lại bị Phùng Thất giết, đúng là lãng phí nhân tài mà."

"Nhân tài? Ngươi không thấy trong đám người cùng luyện có người trọng thương hay sao? Ngươi có tin hắn có thể luyện chết ngươi không? Cũng may chấp niệm của Phùng Thất là bảo vệ, nếu hắn là giết chóc thì cả thiên hạ này tiêu thật rồi."

"Là xấu hay tốt thì đều là định số, Thiên Ma giáng thế, tất sẽ có một người như Phùng Thất đứng ra thu dọn tàn CuỘc."...

Đám du hiệp đứng bên ngoài thì thầm nói chuyện với nhau.

Nhưng phía Hoa Sơn thì lại là một mảnh tĩnh mịch. Người khỏe mạnh đi tới đi lui cứu giúp người bị thương, người trúng Kiều Chi Sợ Hãi thì trốn xa Vương Tam không dám tới gần, dù có là người bị thương thì cũng không dám lớn tiếng rên rỉ.

Trong tầm mắt đều là một cảnh tượng thê lương.

Lòng Tông Quý tràn đầy chua xót, hắn nhìn ba người Phùng Thất, cuối cùng vẫn ôm quyền nói:

"Đa tạ Phùng bang chủ hạ thủ lưu tình."

Trận chiến này đã hoàn toàn phá hủy niềm tự hào của một chưởng môn như hắn.

"Đúng là tai bay vạ gió mà!”

Đỗ Cách thở dài, thể hiện vô cùng nhuẫn nhuyễn tình cảm trách trời thương dân của một thánh nhân.

"Thiên Ma chưa diệt thì giang hồ chưa yên, hy vọng các môn phái khác lấy đó làm gương! Phùng mỗ thật sự không đành lòng nhìn thảm kịch như thế này lại xảy ra thêm lần nào nữa."

Thảm kịch này không phải do ngươi gây ra à?

Cái tên Thiên Ma lớn nhất ở đây chính là ngươi đấy!

Tông Quý muốn đáp lại, nhưng cảm giác trả lời thế nào cũng không được tự nhiên, thế là dứt khoát chuyển đề tài:

"Tiếp theo Phùng bang chủ muốn làm gì? Phái Hoa Sơn nhất định sẽ toàn lực phối hợp."

"Thần quyền môn của lão phu cũng sẽ toàn lực phối hợp tác chiến."

Đồng Thế Hoành đi tới bên cạnh hai người, run rẩy nói.

Thời điểm trận chiến diễn ra được một nửa thì thương thế của hắn cũng ổn định lại, đã có thể hành động được ít nhiều.

Vốn, hắn định thừa loạn chạy trốn, nhưng khi thấy hậu quả của phái Hoa Sơn, hắn chỉ đành liều mạng đè ý niệm chạy trốn trong đầu xuống. Trận chiến vừa xong thì đã vội vàng chạy tới bày tỏ thái độ.

Hoa Sơn dùng máu tươi và mạng người giúp hắn nhận rõ một hiện thực, kẻ đối nghịch với Phùng Thất chỉ có một con đường chết. nếu hắn ngoan ngoãn hợp tác, có lẽ còn có thể giúp Thần Quyền môn lưu lại một con đường sống. những tên thiên ma còn lại căn bản đều là cái rắm, không trông cậy được.
Bình Luận (0)
Comment