Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152: Thuộc Tính Phù Hợp

Chương 152: Thuộc Tính Phù Hợp Chương 152: Thuộc Tính Phù HợpChương 152: Thuộc Tính Phù Hợp

Vương Tam nói:

"Trước đó, ta còn tưởng rằng nhiệm vụ chính của thế giới này là tất cả tuyển thủ của trường mô phỏng sẽ tham gia đại hội võ lâm của Kiều gia, tranh hạng ở trên sân đấu võ!"

"Có lẽ người đứng sau lưng Kiều gia lợi dụng âm mưu này để đẩy Kiều gia trở thành kẻ thù với Duy Hòa bang."

Đỗ Cách nói:

"Không phải, Kiều gia ngấm ngầm chịu đựng nhiều năm như vậy, cho dù Duy Hòa bang quật khởi thì cũng nên thử tiếp xúc với chúng ta trước, chứ không phải đột nhiên trở nên chính trực như thế, vì một đám Thiên Ma không quen biết mà muốn đối nghịch với chúng ta. Kiều Bình Giang cũng không phải là Kiều Hòa."

"Thất ca, ngươi cảm thấy đây là âm mưu gì?"

Phùng Trung hào hứng trở lại, hỏi:

"Đối phương lợi dụng được, có phải chúng ta cũng có thể lợi dụng hay không?"

Kỹ năng của hắn là "khiêu khích", nhưng không phải đều là Đỗ Cách khơi mào sao, so với Vương Tam thì hắn mới là người hỗ trợ, người chỉ biết nằm suốt cả quá trình.

"Ta cảm thấy có lẽ Võ Thánh chưa chết."

Đỗ Cách suy nghĩ rồi đưa ra một kết luận.

"Thất ca, chuyện này không hợp lẽ thường lắm. Trước đây bất kể là vu oan hay giá thì chúng ta cũng đều có căn cứ lý luận, làm rất đàng hoàng."

Phùng Trung lắc đầu:

"Nhưng Võ Thánh chưa chết thì ít nhiều gì cũng hơi hoang đường. Đây là bối cảnh thế giới võ hiệp, cũng không phải thế giới tiên hiệp, nếu Võ Thánh chưa chết thì chẳng phải bây giờ đã hơn hai trăm tuổi rồi à, nói ra cũng không ai tin"

Vậy là ngươi không biết người tên Trương Tam Phong trên địa cầu rồi, sau khi lão đạo sĩ kia bị một đám người khảo chứng thì tuổi thọ đã hơn hai trăm tuổi rồi.

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, nói:

"Sức lực một người có hạn. Thánh địa Kiều gia đã có từ nhiều năm như vậy, bí tịch võ công lại được sản xuất liên tục không ngừng, chẳng lẽ đều là do Kiều Hòa viết khi còn sống?"

Hắn cười cười, nhớ đến mấy kịch bản trong phim điện ảnh truyền hình ở địa cầu:

"Ở thế giới này, Kiều Hòa đã trở thành truyền kỳ. Nếu đã là truyền kỳ thì không thể đánh giá theo tiêu chuẩn của người thường. Nói không chừng hắn ẩn núp ở trong thánh địa Kiều gia mà kéo dài hơi tàn, nghiên cứu ra mấy công pháp kỳ lạ giống như Đạo Tâm Chủng Ma hoặc là Di Hồn đại pháp, chuẩn bị đoạt xác sống lại bất cứ lúc nào!

Cách vài năm lại cử hành đại hội võ lâm chính là để lựa chọn đối tượng đoạt xác phù hợp trong số các thanh niên ưu tú nhất chốn võ lâm. Thời buổi bây giờ có nhiều Thiên Ma ưu tú như vậy, hiển nhiên càng có giá trị đoạt xác hơn..."

"Hình như cách nói này cũng hơi có lý!"

Phùng Trung gật đầu:

"Vậy chúng ta lợi dụng điểm này như thế nào?"

"Lợi dụng cái gì? Chẳng phải Kiều gia xảy ra chuyện sao? Xông thẳng qua đó, lấy danh nghĩa giữ gìn hòa bình diệt trừ Thiên Ma quấy rối Kiều gia, giải cứu Kiều gia." Đỗ Cách khoanh hai tay, nói:

"Âm mưu lớn thì nên để lộ vào phút cuối mới thú vị. Nói không chừng, đến lúc đó chúng ta còn có thể lợi dụng các cao thủ của môn phái như Cái Bang hay Côn Luân."

"Vừa nãy ta cũng nói giết qua đó..."

Phùng Trung lầu bầu một tiếng, nói:

"Thất ca, Kiều gia có ít nhất mười mấy Thiên Ma, còn có một người âm thầm bày bẫy. Ngươi cũng đã nói rồi, khả năng còn có những cao thủ khác nhòm ngó ở trong bóng tối, thích ngồi làm ngư ông đắc lợi. Nếu chúng ta qua đó thì chẳng phải vừa hay trúng kế của họ à?"

"Tuyển thủ trường mô phỏng cần có thuộc tính phù hợp thì mới có thể trưởng thành, đám Thiên Ma chen chúc ở Kiều gia kia thì có thể có bản lĩnh gì. Ta qua đó không giống ngươi qua, ngoài mặt chúng ta sẽ điều động cao thủ Duy Hòa bang để thu hút sự chú ý của họ, chỉ có ba chúng ta âm thầm đi vào ẩn núp rồi phát động tập kích, giết được bao nhiêu thì giết. Trước đó chúng ta sẽ đặt ra một kế hoạch tuyệt vời như thế, để họ cho là chúng ta sẽ nhờ cậy thế lực của Duy Hòa bang, nhưng hết lần này tới lần khác chúng ta đều làm cách ngược lại."

Đỗ Cách nhìn hai người, nghiêm túc nói:

"Chỉ cần số người bị đào thải đủ nhiều thì thực lực của chúng ta sẽ càng cao. Những người âm thầm nằm vùng kia không ra tay không được. Nếu không ra tay, một khi chúng ta giải quyết được Kiều gia thì họ sẽ không còn cơ hội. Thật ra, người bày bẫy ở Kiều gia cũng biết Kiều gia chính là trận chung kết sau cùng, không ai có thể không đếm xỉa đến."

"Vòng chung kết?"

Phùng Trung nuốt một ngụm nước bọt:

"Vẫn chưa đến một tháng đâu, hiện tại đã đến trận chung kết thì có phải quá nhanh hay không?"

"Kết thúc trong một tháng mới đúng!"

Đỗ Cách cười cười:

"Đừng tưởng rằng bây giờ chúng ta chiếm ưu thế thì sẽ luôn chiếm ưu thế, chúng ta để lộ bài sớm, mọi người đều biết từ khóa là gì, một khi cho người khác cơ hội trưởng thành, chỉ dựa vào người của Duy Hòa bang thì không phòng thủ được.

Chờ đám nhóc kia sống sót và thích ứng với thế giới này, rồi ngầm phóng hỏa khắp nơi trên địa bàn của chúng ta, làm hao mòn thực lực của chúng ta thì lúc đó chúng ta phải làm sao bây giờ, làm nhân viên cứu hỏa sao? Càng về sau thì càng bị động..."
Bình Luận (0)
Comment