Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 202 - Chương 202: Gọi Ta Là Chủ Tịch

Chương 202: Gọi Ta Là Chủ Tịch Chương 202: Gọi Ta Là Chủ TịchChương 202: Gọi Ta Là Chủ Tịch

"Cầu Khôn, học tập lấy một ít, lăn lộn trong xã hội thì không chỉ có mỗi cái này..."

Đỗ Cách vỗ võ cái súng ở bên hông, vừa chỉ đầu mình vừa cười nói:

"Còn phải có cái này."

Ngươi có cái rắm.

Diêu Đồng liếc mắt nhìn Đỗ Cách mà oán thầm, còn tưởng rằng lợi hại thế nào, kết quả vẫn là loại xã hội đen......

"Bắt đầu từ bây giờ, đừng gọi ta là Hổ ca, gọi ta là chủ tịch."

Kiến nghị được tất cả mọi người tán thành, trông Đỗ Cách có vẻ rất đắc ý, hắn vung tay lên:

"Bắt đầu từ lúc này, chúng ta sẽ có tên là Công ty trách nhiệm hữu hạn Từ Thiện, tất cả căn cứ vào hình thức công ty mà làm."

"Vâng, chủ tịch Tề."

Cầu Khôn thích ứng rất nhanh.

"Vậy sau này cũng đừng gọi ta là Hoàng Mao, hãy gọi ta là giám đốc Tống."

Hoàng Mao suy nghĩ một lát:

"Cầu ca, vậy thì là giám đốc Cẩu."

Hoá ra ta họ Tề à?

Lúc này, cuối cùng Đỗ Cách cũng biết họ của mình, hắn suy nghĩ một chốc rồi nói:

"Cầu Khôn, ngươi nghĩ cách kiếm một cái máy in rồi làm ít danh thiếp, sau đó in chức vụ của chúng ta lên, hơi sơ sài cũng không sao, tiện để ta ra ngoài thảo luận công việc là được. Từ giờ trở đi, ngươi chính là giám đốc bộ phận thị trường, Hoàng Mao là giám đốc bộ phận nghiệp vụ, hai người ngoài kia thì một là bộ phận hậu cần, một là bộ phận nhân sự, muốn làm gì thì để họ tự tuyển."

"Không thành vấn đề, Hổ ca."

Cẩu Khôn đáp nhưng chẳng mấy chốc đã phản ứng lại:

"Không, à vâng, chủ tịch Tề."

"Ta thì sao? Hổ ca cũng sắp xếp cho ta một chức vị đi!"

Thấy mấy người thành lập công ty như một nhà, Diêu Đồng nhổ nước bọt ở trong lòng nhưng vẫn đưa mặt tới, nỗ lực hòa nhập với đoàn đội của Đỗ Cách.

"Ngươi?"

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hẳn:

"Tạm thời làm đội trưởng đội bảo vệ của công ty đi!"

"Cảm ơn Hổ ca."

Trên mặt Diêu Đồng lộ ra nụ cười, hắn không thèm để ý là chức vị gì, chỉ cần có thể cùng lăn lộn với họ là được.

"Nếu thành lập công ty, chúng ta không còn là xã hội đen nữa, nên cũng phải thay đổi cách làm việc trước đây."

Đỗ Cách nói:

"Dựa theo điều lệ của công ty, không thể phân phối vật tư qua loa như trước đây, phải để họ mua, bắt tay vào buôn bán trước." Cầu Khôn hơi sửng sốt:

"Hổ ca, không phải chúng ta làm từ thiện sao, có phải hơi quá đáng không?"

"Đúng vậy, Hổ ca, thế đạo loạn như vậy, ta cầm tiền cũng vô dụng mà thôi!"

Hoàng Mao nói.

"Bắt chẹt cái gì? Tiền gì? Đã nói làm việc thiện thì chính là làm việc thiện."

Đỗ Cách lườm họ một cái:

"Cái lão tử muốn là lòng dân, lòng dân đó biết chưa. Muốn họ ghi nhớ điểm tốt của lão tử, biết lão tử đã cải tà quy chính, trở thành người tốt, người lương thiện, có hiểu hay không?"

"Hổ ca."

Cầu Khôn nói.

"Gọi ta là chủ tịch."

"Chủ tịch Tề, ta hiểu nhưng ta không cần tiền, lại muốn làm việc thiện thì muốn họ mua kiểu gì? Mua chịu hay sao?"

Cầu Khôn hoàn toàn bị quay vòng vòng đến hồ đồ rồi.

"Dùng vật đổi vật cũng là buôn bán."

Đỗ Cách chỉ tiếc mài sắt không nên kim, nói:

"Yêu cầu họ dùng đồ vật để đổi, không có đồ gì thì ca hát khiêu vũ cũng được, nói tóm lại, thành lập công ty thì nhất định phải có ra có vào, thế gọi là thu vào tiêu thụ tích trữ. Ta không thèm mấy thứ kia của họ, cái ta muốn là bồi dưỡng thói quen mua bán giao dịch cho họ. Sau này ra ngoài cướp địa bàn thì không gọi là cướp địa bàn, mà gọi là mở rộng kinh doanh, gọi là thu mua, gọi là mua cũng được, cướp vật tư cũng không thể gọi là cướp vật tư..."

"Gọi là mua."

Cầu Khôn nói.

"Không sai, gọi là mua."

Đỗ Cách mừng rỡ, vươn tay võ vai Cẩu Khôn:

"Không hổ danh là giám đốc thị trường của lão tử, đầu óc đúng là linh hoạt, chờ công ty làm ăn lớn hơn thì sẽ tăng tiền lương."

"Cảm ơn Hổ ca."

Cầu Khôn cười hì hì:

"Không phải, cảm ơn chủ tịch Tề đã cân nhắc."

"Hổ ca, ta cảm thấy tên của công ty ta không tốt lắm."

Hoàng Mao nói:

"Từ thiện có hạn, làm từ thiện mà còn có hạn thì có phải công ty ta quá hẹp hòi hay không."

"Có lý."

Mắt Đỗ Cách sáng lên:

"Thế thì ta sẽ để tên là Công ty Từ thiện vô hạn, làm từ thiện thì phải là không có giới hạn..." Diêu Đồng kinh ngạc nghe đoạn đối thoại của mấy người, cúi đầu che giấu nụ cười châm biếm của mình. Mấy thằng ngu này cũng quá ngu rồi, nếu các ngươi có thể bắt tay vào làm công ty thì ta sẽ trồng cây chuối ăn cứt.

Đỗ Cách liếc mắt nhìn Diêu Đồng, nói:

"Được, lát nữa đi ra ngoài thì chúng ta sẽ công bố chuyện này. Cẩu Khôn, ngươi chuẩn bị vật tư. Hoàng Mao, ngươi ra bên ngoài triệu tập người. Cũng không cần quá nhiều vật tư, Thiên Ma cũng xuất hiện nên chúng ta phải nắm chắc thời gian làm chuyện này."

Hai người phân công nhau chuẩn bị.

Đỗ Cách nhìn về phía Đỗ Cách rồi trừng mắt hỏi:

"Vừa nãy ngươi cười lão tử?"
Bình Luận (0)
Comment