Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 203 - Chương 203: Bất Bình Thường

Chương 203: Bất Bình Thường Chương 203: Bất Bình ThườngChương 203: Bất Bình Thường

"Không đâu, Hổ ca."

Đỗ Cách hung ác véo lên đùi mình:

"Ta đang vui mừng vì chuyện chúng ta thành lập công ty, đúng vậy, là vui mừng ạ."

"Ngươi là Thiên Ma, lại đoạt xác một đứa trẻ nên chẳng hiểu gì cả. Có thể ngươi sẽ cảm thấy những việc này của ta là ngây thơ, coi như trò đùa."

Đỗ Cách bật cười một tiếng, lắc đầu nói:

"Nhưng ta nói cho ngươi biết, xã hội đen có quy tắc của xã hội đen, công ty cũng có quy tắc của công ty, lập ra quy định thì chuyện gì cũng sẽ xong. Tiểu tử, cố gắng học hỏi Hổ ca đi, chuyện trên đời loạn lắm! Học được trò này của Hổ ca thì sau này ngươi có trở lại Thiên Ma giới, cũng có thể chống đỡ được một vùng trời."

"Vâng, Hổ ca dạy phải."

Diêu Đồng liên tục vâng dạ nhưng vẻ mặt thì qua loa cho có, hiển nhiên chưa hề để lời dạy bảo của Đỗ Cách ở trong lòng...

Khoảng hai mươi phút sau.

Hoàng Mao trở về rồi nói cho Đỗ Cách biết, đã tập hợp người xong rồi, thế là Đỗ Cách dẫn Diêu Đồng cùng đi ra ngoài.

Hơn bốn trăm người lấy gia đình làm đơn vị, xếp thành đội hình sát cạnh nhau ở trên mặt đất.

Trước mặt Cẩu Khôn được bày một đống vật tư, có nước suối, bánh mì, lạp xưởng hun khói, màn thầu, bánh quy, vân vân. Bên trên một vài cái còn được dán nhãn giá, hẳn là cướp đoạt được từ siêu thị nhỏ trong khu.

Tất cả mọi người đều nhìn vật tư ở trước mặt Cẩu Khôn, có đứa trẻ không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.

Hai người phụ trách tra xét Thiên Ma từ trước đi tới trước mặt Đỗ Cách, nhỏ giọng nói:

"Hổ ca, đã nghiệm chứng hết, không tìm được Thiên Ma."

Đỗ Cách nhìn về phía Diêu Đồng.

Diêu Đồng làm bộ lau cái trán rồi mở bảng cá nhân ra nhìn lướt qua con số ở bên trên, nói:

"Hổ ca, Thiên Ma đoạt xác rất nguy hiểm, có thể đối phương đoạt xác thất bại, cũng có thể đối phương đang tạm ẩn nấp ở đâu đó, bỗng chốc không tìm ra được cũng là bình thường. Nhưng vẫn phải đề phòng cẩn thận, kẻ càng nham hiểm thì càng ẩn giấu sâu."

"Ừm, kệ mấy chuyện này đi, làm chuyện chính quan trọng hơn."

Đỗ Cách liếc nhìn hắn rồi tiến lên trước hai bước, đi tới trước đội hình san sát nhau, ho khan một tiếng để thu hút sự chú ý của mọi người rồi mới nói:

"Hôm nay yêu cầu mọi người đến là vì có một chuyện muốn tuyên bố. Mọi người đều biết tình hình bên ngoài rồi, nhưng con chó con mèo con sâu kia đều biến dị, đi ra ngoài chỉ có chết. Nhưng không ra không được, dù sao thì vật tư càng ngày càng ít, chúng ta đông như vậy thì chung quy cũng có một ngày ăn hết. Vì thế, những người chúng ta mà muốn sống tiếp thì nhất định phải đoàn kết nhất trí mới được."

Những người ở trong kho hàng dồn dập thay đổi sắc mặt, máy người trẻ tuổi cường tráng thì lại càng biến sắc, dựa theo tính tình của Hổ ca, tám đến chín mươi phần trăm là muốn họ đi ra ngoài tìm đồ ăn.

"Ta biết, trước đây ta làm rất nhiều chuyện khốn nạn, cướp đoạt đồ của các ngươi, nên các ngươi mới hận ta, sợ ta, ước gì ta chết đi." Đỗ Cách nhìn mọi người, lắc đầu nói:

"Nhưng ta cảm thấy mình không làm sai. Thế đạo loạn như vậy, mọi người vì thức ăn mà có thể muốn mạng của người khác. Không có kẻ ác là ta áp chế ở phía trên thì còn có Hổ ca thứ hai xuất hiện, có mấy nhà trong số các ngươi có thể bảo vệ được đồ ăn của mình?"

Nói xong, hắn nhìn về phía mấy người phụ nữ dẫn theo trẻ con ở trong hàng ngũ:

"Đừng trách ta nói lời khó nghe, không có ta ở đây trấn áp thì e là các ngươi đã bị người khác chơi mấy trăm lần. Không ai quan tâm các ngươi..."

Sắc mặt mấy người phụ nữ kia cũng trắng bệch trong nháy mắt.

"Thế giới càng như vậy thì càng cần người như ta ở phía trên đàn áp những kẻ gai góc kia, để họ không dám nổ gai"

Đỗ Cách cười khẩy một tiếng:

"Chẳng qua bây giờ ta không định làm như trước nữa. Ta không muốn làm kẻ ác, có câu nói thế này, thời loạn lạc sinh ra anh hùng. Bắt đầu từ hôm nay, Hổ ca ta muốn làm chuyện lớn. Ta muốn cải tà quy chính, phải làm anh hùng, làm người tốt."

Rào!

Tất cả mọi người trong kho hàng đều xôn xao.

"Ta biết các ngươi không tin, nhưng ta sẽ dùng hành động để khiến các ngươi thấy sự thay đổi của ta."

Đỗ Cách nói:

"Ta vẫn biết rõ người như ta không làm người khác phục. Nếu không phải thời loạn lạc thì các ngươi có gia đình, có công việc, có đủ loại kiêng ky, không muốn nể mặt cái tên xấu xa là ta.

Nhưng hiện tại đồ ăn càng ngày càng ít, vì miếng ăn mà người ta có thể liều mạng. Đều có một đầu và hai tay, một khi liều mạng thì ai sợ ai?

Ta cũng sợ, nói thật thì mấy ngày nay ta đều không ngủ yên được, ta không muốn cuối cùng lại bị các ngươi đâm đao găm ở sau lưng, sau cùng giết chết ta.

Vì thế nên ta thay đổi.
Bình Luận (0)
Comment