Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 397: Kỹ Năng Tốt

Chương 397: Kỹ Năng Tốt Chương 397: Kỹ Năng TốtChương 397: Kỹ Năng Tốt

"Ta thả các ngươi đi là vì ta có lòng tốt, chứ không phải để nó trở thành lý do khiến các ngươi cảm thấy Thất Tinh môn dễ khi dễ. Gà được nuôi trên núi vài ngày, cũng coi như chiếm dụng địa bàn của môn phái, nhổ hai cọng lông đuôi xem như là bồi thường, cũng là để trừng phạt. Đi đi, hy vọng các ngươi sẽ không hối hận vì quyết định của hôm nay."

Tên thần kinh!

Thấy Đỗ Cách cướp gà mà lại chỉ nhổ hai cọng lông đuôi, tạp dịch trợn mắt há hốc mồm, vội vàng ôm gà rừng của mình chạy, đồng thời càng cảm thấy Thất Tinh Sơn không có tiền đồ.

Quan Huyên cũng bị cảnh Đỗ Cách xông lên cướp gà nhổ lông của Đỗ Cách doạ cho ngây người, nàng ngơ ngác nhìn Đỗ Cách, lộ vẻ bất đắc dĩ.

"Chưởng môn sư huynh, ngươi nhổ hai cọng lông gà để làm gì? Thật trẻ con!"

"Không phải ta đã nói rồi sao? Cướp trời cướp đất cướp không khí."

Đỗ Cách nhìn bảng thuộc tính cá nhân đang lập loè, thuận miệng trả lời một câu cho có lệ.

"Dù là việc gì thì cũng phải bắt đầu từ cái nhỏ nhất, chúng ta phải biến việc cướp bóc trở thành một thói quen bình thường, ngươi cũng học hỏi đi."

Sau đó, giọng của Đỗ Cách chợt im bặt.

Vì hắn phát hiện trên bảng thuộc tính của mình xuất hiện một kỹ năng thăng cấp:

Nhạn qua nhổ lông: Mục tiêu đi ngang qua ngươi, tất nhiên sẽ bị ngươi cướp đi một thứ gì đó.......

Tất nhiên sẽ bị cướp!

Kỹ năng tốt!

Chỉ tiếc là phải dùng tay tiếp xúc mới dùng được, ở thế giới tiên hiệp, việc nhỏ này lại trở thành một nhược điểm.

Nhưng nếu cướp được thì hình như có thể lột sạch đối phương!

Nếu có thể phối hợp với một bộ thân pháp thích hợp thì đây quả thật là một thần kỹ cướp bóc!

Sau khi lột sạch đối phương thì sao? Có thể cướp được thứ gì?

Đỗ Cách theo bản năng nhìn về phía tiểu sư muội nhà mình.

Quan Huyên vội nặn ra một nụ cười, vội vàng tỏ thái độ:

"Ta hiểu rồi, chưởng môn sư huynh, ta sẽ thay đổi."

Thay đổi cái gì?

Đỗ Cách nhớ tới ngôn luận cướp bóc vừa nãy mình mới dạy nàng, liền cười gật đầu.

Cũng tốt, một người cướp chung quy cũng không hiệu suất bằng cả phái cướp. Thất Tỉnh môn hiện tại là tông môn của hắn, nhân quả gì đó đương nhiên cũng sẽ tính lên đầu hắn, thuộc tính tất nhiên cũng sẽ được hưởng lây.

Ném hai sợi lông gà trong tay xuống đất, Đỗ Cách nói.

"Đi thôi! Đi cướp Thất sư đệ về."

"Ừm, cướp về."

Quan Huyên gật đầu thật mạnh.

Hai người tăng nhanh bước chân vượt qua mấy tạp dịch rồi đi thẳng tới cửa núi.

Lúc này Thất sư đệ vẫn còn đang đeo tay nãi đứng đó ngóng trông, thấy Đỗ Cách và tiểu sư muội đi cùng nhau, trên lưng tiểu sư muội còn đeo bọc đồ của tam sư huynh, ánh mắt hắn sáng ngời.

"Tam sư huynh, tiểu sư muội cũng đồng ý xuống núi rồi sao?"

"Thất sư đệ..."

Đỗ Cách mặt mang nụ cười đi tới chỗ của Thất sư đệ, sau đó bất chợt ra tay đoạt lấy thanh kiếm trong tay hắn.

"Đưa đây!"

Thất sư đệ bất ngờ không kịp đề phòng, kiếm trong tay cũng bị cướp đi, hắn kinh ngạc nói:

"Tam sư huynh, ngươi làm gì vậy?"

"Làm gì à? Dạy dỗ ngươi chứ làm gì!"

Đỗ Cách hung dữ nói.

"Thi cốt của sư phụ còn chưa lạnh mà ngươi đã quay lưng lại với sư môn, ta có lột sạch ngươi cũng không quá đáng..."

Nói xong, thừa dịp Thất sư đệ vẫn còn đang ngây người, Đỗ Cách lại chộp lấy hành lý của đối phương, còn tiện tay vuốt hắn ta một cái.

Quả nhiên ngoài hành lý trên tay, Đỗ Cách còn lấy được một túi tiền.

Đậu moát!

Thật đúng là nhất định sẽ cướp một thứ gì đó!

"Nhất định sẽ cướp một thứ gì đó từ đối phương' thật này!

Đỗ Cách trong lòng kinh ngạc, ngay sau đó chính là mừng như điên.

Phải biết rằng vị trí vừa nãy hắn sờ là bả vai đối phương, hắn căn bản không biết túi tiền đặt ở vị trí nào, nhưng không hiểu sao túi tiền lại tự động chạy vào trong tay hắn. ...

Vứt hành lý và túi tiền ra sau cho tiểu sư muội, Đỗ Cách lại đưa tay sờ về phía áo ngoài của Thất sư đệ. Hắn không tiện ra tay với tiểu sư muội, nên tiểu sư đệ phản bội môn phái này chính là đối tượng kiểm tra kỹ năng tốt nhất.

Áo ngoài bị thắt lưng cột chặt nên không dễ cởi ra.

Nhưng Đỗ Cách đã thức tỉnh kỹ năng nhổ lông nhạn, dưới sự tăng phúc của 'nhất định cướp được thứ gì đó, hắn cởi xoạt áo ngoài của đối phương xuống, mà đai lưng thì vẫn còn hoàn chỉnh buộc ở trên hông.

Nếu không có mục tiêu xác định thì vật phẩm cướp được sẽ là ngẫu nhiên.

Ngược lại, có thể cưỡng chế cướp lấy một vật phẩm được xác định của đối phương, điều kiện tiên quyết là phải sờ được tới nó.

Nếu xác định mục tiêu là vũ khí thì hắn là Đỗ Cách có thể 100% trình diễn tiết mục tay không đoạt dao sắc.

Đây quả thực chính là thần kỹ trong thế giới võ hiệp!

Nhưng trong thế giới tiên hiệp thì...

Trong đầu Đỗ Cách hiện lên hình ảnh vị kiếm tiên ngự kiếm phi hành trong chớp mắt đã biến mất trước mặt hắn ngày trước, sau đó lắc đầu, nếu muốn sờ được vũ khí của họ thì sợ rằng có hơi khó khăn, ít nhất phải tăng thuộc tính lên cỡ top 2 thế giới mô phỏng, ngang tầm với thuộc tính 'giao dịch' lần trước thì mới ổn.
Bình Luận (0)
Comment