Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 398 - Chương 398: Phải Tiết Chế

Chương 398: Phải Tiết Chế Chương 398: Phải Tiết ChếChương 398: Phải Tiết Chế

Nếu không thì hệ số rủi ro quá cao.

Đương nhiên hắn còn phải biết bay. Để khi cướp được thì còn biết đường mà chạy, bằng không rất dễ bị đối phương cướp ngược lại.

Hơn nữa ở thế giới này, tu sĩ có thành tựu trong tu hành thường hay có sự liên kết tâm linh với binh khí của mình, rất có thể hắn vừa mới trộm xong, đối phương chỉ cần động não là binh khí đã tự chạy về.

Thân pháp, tu vi, thủ đoạn xóa bỏ cấm chế...

Nếu muốn phát huy uy lực của kỹ năng này một cách hoàn mỹ thì hắn vẫn còn thiếu rất nhiều thứ!

Đỗ Cách không ngừng suy nghĩ cách để sử dụng kỹ năng, động tác tay cũng không chút nào ngừng nghỉ, quần áo trên người Thất sư đệ bị lột xuống từng cái một.

Chỉ một lát mà trên người của Thất sư đệ chỉ còn một bộ đồ lót.

Quan Huyên nhìn mà trợn mắt hốc mồm.

Thất sư đệ bừng tĩnh, vội vàng lui về sau một bước, tức giận nói:

"Tam sư huynh, ngươi điên rồi ư. Ngươi muốn lột sạch ta ở chỗ này thật sao? Chẳng phải lúc trước chúng ta đã thương lượng xong việc cùng nhau xuống núi..."

Nhìn Thất sư đệ thiếu chút nữa bị hắn lột sạch quần áo, Đỗ Cách có hơi xấu hổ, khụ, chỉ lo kiểm tra kỹ năng mà quên mất việc tiết chế rồi.

Quán tính thật là đáng sợ!

Phải tiết chế!

Nhất định phải tiết chết

Nơi này không phải là thế giới mô phỏng, mà là chiến trường dị tỉnh, chơi quá lộ sẽ chết người đấy!

đã không còn là trường mô phỏng, là chiến trường dị tỉnh, quá cao là sẽ xuất sinh mạng người!

Đỗ Cách ở trong lòng cảnh cáo mình một phen. Nhìn Thất sư đệ mặt đỏ tai hồng, hắn từ trong ngực lấy ra lệnh bài chưởng môn, nói:

"Thất sư đệ, mỗi thời mỗi khác, lúc trước, ta là Tam sư huynh của ngươi, tự nhiên là nghĩ đến việc chạy trốn khi đại nạn lâm đầu."

"Nhưng hiện tại ta là chưởng môn của Thất Tinh môn, không thể tùy ý để cho những tên vong ân phụ nghĩa, phản bội sư môn như các ngươi tự do rời đi. Thất sư đệ, sư phụ đối với chúng ta ân trọng như núi, đừng chấp mê bất ngộ nữa. Quay đầu là bờ, không cần mắc thêm sai lầm..."

"Chưởng môn?"

Thất sư đệ nhìn chưởng môn lệnh trong tay Đỗ Cách, dở khóc dở cười.

"Tam sư huynh, ngươi choáng váng rồi à. Thất Tỉnh môn sắp không còn nữa, vị trí chưởng môn còn có ích lợi gì chứ. Trước kia cũng đâu thấy đầu óc ngươi hồ đồ đến vậy! Trả đồ cho ta, ngươi không đi thì ta đi!"

"Muốn đi cũng được, nhưng đồ của Thất Tỉnh môn, một thứ ngươi cũng không thể mang đi."

Đỗ Cách nhìn hắn, trầm giọng nói.

"Bản lĩnh sư phụ dạy cũng không được. Tự phế võ công, để lại tất cả những thứ thuộc về Thất Tỉnh môn, ta sẽ chính tay xoá tên ngươi ra khỏi Thất Tỉnh Điện..." Đám tạp dịch khoan thai đến muộn, nhìn Thất công tử cơ hồ bị lột sạch, lại nghe được lời của Đỗ Cách, oán niệm đối với việc Đỗ Cách lấy lại đồ cũng mất sạch. Một đám cúi đầu không dám dừng lại, nép sát vào ven đường rồi co chân chạy vội.

"Tam sư huynh, ngươi điên rồi, ngươi muốn phế công phu của ta?"

Thất sư đệ càng thêm tức giận.

"Ngày trước ta không chấp nhặt với ngươi, ngươi thật sự nghĩ rằng ta đánh lại ngươi sao? Nào nào tới đây, chúng ta đánh hai chiêu, để coi ai phế ai."

Thất sư đệ quả thật có tư cách cuồng vọng.

Trong trí nhớ của Tam sư huynh, trong môn ngoại trừ Đại sư huynh đi theo sư phụ lâu nhất thì chỉ có Thất sư đệ này là có bản lĩnh cao nhất, hẳn là do thiên phú ưu tú.

Nói đến đây thì cũng phải nhắc lại, lần này Đỗ Cách quả thật là đoạt xá nhầm người.

Quả nhiên số 7 mới là số may mắn của hắn.

Không biết chọn gì thì cứ chọn 7, tuyệt đối không sai.

Nhưng hiện tại Đỗ Cách cũng không sợ hắn nữa.

Dù sao thì khi nãy vừa gặp mặt, Đỗ Cách đã tước luôn vũ khí của hắn.

Hai người là đồng môn cùng sư phụ, chênh lệch cũng không lớn đến mức có thể dùng tay đánh với vũ khí.

Huống chỉ vừa nãy Đỗ Cách lại vừa mới cướp cả một tông môn, cao thượng đến mức cõng một mớ hỗn độn, thuộc tính cũng tăng lênh không ít, sớm đã san bằng sự chênh lệch thiên phú giữa hai người. Huống chỉ hắn còn có kỹ năng...

Xoetl

Đỗ Cách rút trường kiếm trong tay ra rồi ném một thanh kiếm khác cho tiểu sư muội:

"Thất sư đệ, ngươi bất kính với chưởng môn lại là một tội, nếu ngươi cứ chấp mê bất ngộ thì chưởng môn sư huynh ta sẽ thay sư phụ dạy dỗ lại tên nghịch đồ nhà người. Tiểu sư muội, ngươi đứng ở ngoài xem, nếu Lão Thất muốn chạy thì ngươi phụ trách ngăn cản hắn. Không có quy tắc thì không thành nề nếp, Thất Tỉnh môn muốn quật khởi thì trên dưới nhất định phải một lòng."

"Vâng, sư huynh."

Quan Huyên bỏ tay nải trên vai và tạp vật trong tay xuống đất, sau đó cũng rút trường kiếm ra, vòng ra phía sau Thất sư đệ chặn đường xuống núi.

Thất sư đệ tuổi còn trẻ, lại bị Đỗ Cách thiếu chút nữa lột sạch, nhất thời tức giận cưỡi hổ khó xuống, thế là đành quát lớn một tiếng, sau đó tung quyền nhào tới.
Bình Luận (0)
Comment