Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 498 - Chương 498: Ngươi Thì Sao?

Chương 498: Ngươi Thì Sao? Chương 498: Ngươi Thì Sao?Chương 498: Ngươi Thì Sao?

"Ngươi muốn cái gì, đồ ăn ngon hay người đẹp? Ta đều có thể bố trí cho ngươi."

Đỗ Cách cười tươi:

"Đàn Tòng, ngươi không thể vì liều mạng vì người khác, có lúc cũng phải sống vì mình một lần..."

Sống vì chính mình sao?

Đã biến thành dáng vẻ quỷ quái như hiện tại rồi, ta làm gì còn có cơ hội sống vì chính mình chứ!

Đàn Tòng lẩm bẩm một tiếng, khóe miệng hiện ra nụ cười khổ, chiến trường dị tỉnh chó má này..........

"Từ khóa của ngươi là gì?"

Đỗ Cách hỏi lại một lần nữa.

"Văn hoa."

Lần này Đàn Tòng không do dự nữa, sau đó hỏi ngược lại:

"Ngươi thì sao?"

"Kinh doanh."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, cũng không quan tâm mánh khóe nhỏ đảo ngược mối quan hệ chính và phụ giữa hai người họ của tên kia mà nói ra từ khóa của mình. Tiền đề của hợp tác là chân thành, chỉ có chân thành mới có thể đổi lấy sự thành tâm của đối phương.

"Không thể, làm sao kinh doanh có thể phá hỏng chữ của ta? Làm sao có thể đánh cắp công lực của người khác?"

Đàn Tòng nhíu mày:

"VS§, tiền đề của hợp tác là thẳng thắn, ngươi đùa giỡn như thế rất vô vị."

"Lão Đan, có lẽ ngươi đã quên hợp tác cũng có quan hệ chính và phụ."

Đỗ Cách cười cười:

"Hơn nữa, ta cảm thấy ngươi có sự hiểu biết sai lệch về kinh doanh, cấp cao hơn của kinh doanh buôn bán vốn mang ý nghĩa phá hoại trật tự vốn có, đánh vào sự ổn định của xã hội ban đầu, ngay cả trật tự xã hội ổn định mà còn có thể phá hoại, việc phá hoại kết cấu ổn định của chữ của ngươi là chuyện không thể bình thường hơn được."

"Kỹ năng của ngươi là gì?"

Đàn Tòng hỏi.

"Để công bằng thì ngươi nói một cái, ta nói một cái."

Đỗ Cách nói:

"Ngươi yếu hơn nên ngươi nói trước đi."

"Ngòi Bút Sinh Động."

Đàn Tòng nói:

"Tất cả mọi người đều sẽ cho rằng văn thương thơ ca do ta viết ra vô cùng ưu tú."

"Kinh Doanh Phi Pháp."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hẳn rồi nói:

"Ta tiến hành hành vi kinh doanh không chính đáng, chúng sẽ phá hoại tính ổn định của trật tự xã hội." Đàn Tòng nhíu mày, nói:

"Đây là sự thằng thắn của ngươi sao?"

"Ta tin ngươi nhưng ngươi không tỉn ta?"

Đỗ Cách nở nụ cười:

"Lão Đan, có lẽ ngươi vẫn chưa biết, ra đã phát hành cổ phiếu ở thế giới này, tự mình phát hành, tự mình quản lý, đã phá hoại trật tự xã hội ổn định vốn có trở nên rối tỉnh rối mù từ lâu rồi."

Hắc liếc nhìn Đàn Tòng, chủ động nói:

"Kỹ năng thứ hai của ta là Ép Mua Ép Bán, phàm là thứ mà ta nhìn trúng thì ta cũng có thể cưỡng chế tiến hành giao dịch. Thực ra việc ta cướp cánh tay của các ngươi, lấy nội tạng của các ngươi chính là hiệu quả đến từ kỹ năng thứ hai của ta."

"Ngươi không tiến hành giao dịch mà đã trực tiếp lấy cánh tay của ta xuống!"

Đàn Tòng nói.

"Ngươi đã từng nghe nói tới 'rnua hàng không đồng chưa' chưa?"

(1) Mua hàng không đồng: chỉ việc bọn tội phạm tụ tập tự phát để cướp bóc và đập phá các cửa hàng lớn.

Đỗ Cách thử dò xét thân thể của hắn một phen, kiêu ngạo nói:

"Chỉ cần ta muốn mua đồ, dường như không cần sự đối ý của đối phương."

Đàn Tòng đột nhiên chìm vào im lặng, thật lâu sau mới nói:

"Kỹ năng thứ hai của ta là Một Chữ Định Càn Khôn, ta chỉ viết ra một chữ duy nhất nhưng chắc chắn có cơ hội tạo ra hiệu quả đặc biệt."

Kỹ năng thứ nhất phụ trách nêu cao tên tuổi, tăng cường thuộc tính; kỹ năng thứ hai phụ trách tiến công phòng ngự, hai kỹ năng cũng được coi như là hợp tác trong mơ (2).

(2) Hợp tác trong mơ: chỉ hai thứ không có gì liên quan đến nhau không thể hợp tác với nhau; không thể tin được, giống như một giấc mơ

Nhất là kỹ năng thứ hai, quả thực quá trâu bò.

Đàn Tòng nhìn Đàn Tòng:

"Người khác có thể dùng chữ mà ngươi viết ra hay không?"

Đàn Tòng lắc đầu:

"Chỉ có ta mới sử dụng được, ngươi tìm người lấy đi được những viên gạch được gia cố kia là vì hiệu quả của chữ vẫn còn, cho nên những viên gạch kia vẫn trao thuộc tính cho ta."

"Nói cách khác, ta không thể sử dụng những cái được gọi là khống và cấm của ngươi."

Đỗ Cách hỏi.

"V§, ta không cần phải lừa ngươi."

Đàn Tòng nở nụ cười:

"Dù sao việc nghiệm chứng cái này cũng rất dễ dàng, không phải sao?"

"Nói cũng đúng." Đỗ Cách vẫy tay, cầm tay phải của Đàn Tòng rồi trực tiếp nối liền lại cho hắn, sau đó lại vươn tay bắt lấy giấy và bút mực ở trước người, cười tủm tỉm với Đàn Tòng rồi nói:

"Nào, viết vài chữ xem thử xem nào."

Đàn Tòng hoạt động tay phải của mình một chút, thăm dò hỏi:

"Một cái tay khác đâu?"

"Dùng tay phải viết chữ không được sao? Phiền phức quá."

Đỗ Cách lẩm bẩm một tiếng, lại lắp tay trái cho hắn.

Sau khi tứ chỉ rời khỏi thân thể một ngày, Đàn Tòng lại trở thành một người hoàn chỉnh, hắn cử động tứ chỉ hoàn chỉnh mà không hiểu vì sao trong lòng lại nảy sinh cảm kích đối với Đỗ Cách, còn cảm thấy hơi may mắn vì hẳn thật sự muốn hợp tác!
Bình Luận (0)
Comment