Chương 722: Không Đúng
Chương 722: Không ĐúngChương 722: Không Đúng
Nàng mấp máy môi dưới, bỗng nhiên hiểu rõ vì sao Hoàng Phủ Nguyệt lại biết sư phụ của mình sẽ thắng.
Quá tàn bạo rồi, sao sư phụ lại như vậy chứ?!
Ánh mắt Lạc Sương nhìn Hoàng Phủ Nguyệt bỗng chuyển thành sự đồng cảm.
Mặt Hoàng Phủ Nguyệt chợt đỏ lên:
"Công chúa, ta không..."
"Ừm, ta hiểu, ta sẽ giữ bí mật."
Lạc Sương nhìn lướt qua thân dưới của nàng, láu lỉnh nói.
Mặt Hoàng Phủ Nguyệt càng đỏ hơn.
Trong nháy mắt, nàng bỗng nhiên hối hận rồi, vừa nãy không nên cản công chúa, không nên ngăn nàng ấy, như vậy có lẽ nàng ấy sẽ không liên tưởng đến phương diện kia... ...
Một trận chiến đầu gần như chiêu này nối tiếp chiêu kia, Tào Lâm hoàn toàn không áp chế nổi thương thế của mình, máu tươi tí tách chảy ròng ròng ở phía sau khiến hắn cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Nhưng kiếm của Lãnh Thập lại hoàn toàn không muốn giết hắn, chiêu nào chiêu nấy đều nhắm vào quần áo của hắn, theo tình hình này thì chắc là không lột sạch hắn thì không thôi.
Tên khốn này, rõ ràng là muốn làm nhục hắn...
Quan trọng là Tào Lâm nhận ra dường như mình không theo kịp tốc độ của Đỗ Cách.
Rõ ràng tu vi của Lãnh Thập thua kém tông sư, nhưng lại nắm giữ tốc độ của tông sư, thật là không phù hợp với lẽ thường.
Hơi nước!
Khi cảm nhận được sự mát mẻ phả vào mặt, Tào Lâm lập tức tỉnh táo lại, tu vi của Lãnh Thập thật sự không bằng tông sư, nên hắn vẫn luôn cậy vào pháp thuật hệ Thủy, nhờ hơi nước bốc lên để phá vỡ giới hạn không am hiểu chiến đấu của thuật sĩ hệ Thủy.
Khó trách hắn lại đồng ý đấu ở bên ngoài Lâm Dương thành, hóa ra đã có mưu đồ từ sớm!
Không đúng!
E là Trương Ích Chi cũng không phải người của phủ Thừa tướng!
Tào Lâm bỗng sực tỉnh ra.
Tào Lâm đã bị đánh bay mất áo, khi Lãnh Thập chuyển hướng công kích về phía quần của hắn thì hắn hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ giết Lãnh Thập, chỉ thấy hắn bổ một đao về phía Đỗ Cách rồi xoay người bỏ trốn.
Nếu không trốn nữa thì hắn thật sự sẽ bị đánh đến mức thân thể trần truồng mất, e là chiến thần hắn đây sẽ trở thành trò cười trong triều đường mất, cũng không còn mặt mũi thống lĩnh quân đội nữa!
Uất ức!
Quá uất ức rồi!
Tại sao thiên hạ vẫn còn thuật sĩ bẩn dơ dáy như thế, không muốn giết địch mà chỉ muốn sỉ nhục và giày vò đối thủ.
Ầm!
Chỉ thấy một bức tường băng chắn ở trên đường chạy trốn của Tào Lâm. Nó lập tức bị Tào Lâm đụng nát tan.
Ngay sau đó lại là một bức tường băng khác.
"Không một ai có thể chạy trốn ở trước mặt ta đâu."
Đỗ Cách lắc mình đi tới trước mặt Tào Lâm, kiếm trong tay đâm thẳng vào mặt Tào Lâm:
"Tào Lâm, hôm nay một là ngươi đầu hàng, hoặc không thì sẽ chết ở Dương Giang bằng cách nhục nhã nhất, từ đó giúp ta gầy dựng uy danh hiển hách..."
Lời Đỗ Cách vừa dứt.
Dòng nước lơ lửng ở giữa không trung đột nhiên hợp thành khối nước to lớn và bao vây hai người ở bên trong.
Ở bên trong khối nước.
Tốc độ của Đỗ Cách càng nhanh hơn.
Tào Lâm còn chưa kịp phản ứng lại thì Đỗ Cách đã kề sát ở trước người hắn, trường kiếm di chuyển liên tiếp ở trên người hắn, chiếc quần nát hiếm hoi còn sót lại cũng bị dòng nước cuốn sang một bên.
Cuối cùng Đỗ Cách vẫn hoàn thành sứ mệnh lột sạch đồ của hắn.
Hai mắt Tào Lâm phun lửa, lập tức chém một đao về phía đỉnh đầu của Đỗ Cách, trong đao này xen lẫn cả sự hận thù của hắn, nhưng thứ ánh vào trong tầm mắt của hắn lại là nụ cười trào phúng của Đỗ Cách.
Hắn bỗng nhiên sững sờ.
Chỉ thấy thân hình Đỗ Cách đã biến mất ngay trước mắt hắn.
Sau đó, hắn cảm thấy dưới chân chìm xuống, hóa ra là Đỗ Cách nắm lấy hai chân hắn và kéo xuống phía dưới, còn dòng nước bao vây hai người thì lại hình thành một vòng xoáy khổng lồ và cũng kéo hắn về phía mặt sông.
Tào Lâm khiếp sợ đến mức biến sắc, ở trên trời mà hắn còn không phải đối thủ của Đỗ Cách, vậy nếu vào trong Dương Giang thì chẳng phải là để mặc đối phương bắt chẹt hay sao.
Tào Lâm vận chân khí, liên tục mua đao chém về phía cánh tay của Đỗ Cách.
Nhưng mỗi một đao hạ xuống đều có thể bị Đỗ Cách né một cách chính xác, sau khi tránh né thì chân nhỏ của hắn sẽ bị kéo tiếp.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Hắn cứ thể bị Đỗ Cách kéo từng chút một vào trong Dương Giang...
Mà lúc này.
Khó khăn lắm Tào gia quân của hắn mới chạy tới bên cạnh Dương Giang, ba vạn tỉnh binh vốn tưởng rằng họ sẽ thấy cảnh chiến thần Tào Lâm một tay cầm đầu Lãnh Thập, một đao chặn sông để họ xông lên giết địch, không ngờ rằng khi đến lại nhìn thấy Tào đại tướng quân hai mắt đẫm máu và nước mắt, còn trần như nhộng và bị Lãnh Thập kéo rơi xuống sông.
Trong chốc lát.
Toàn bộ ba vạn tỉnh binh đều cứng ngắc ngay tại chỗ, yên lặng như tờ.
"Tào tướng quân có đầu hàng hay không?"
Sau khi ghim Tào Lâm vào trong nước, Đỗ Cách hoàn toàn chiếm ưu thế tuyệt đối, Tào Lâm có lợi hại đến đâu thì cũng không thể một mình chống lại nước sông tuôn trào ở bên dưới.