Chương 723: Giết Hắn!
Chương 723: Giết Hắn!Chương 723: Giết Hắn!
Bên dưới mặt sông toàn là nước, cũng như uy lực được tăng lên gấp mấy lần, đột phá chân khí phòng ngự của Tào Lâm, mạnh mẽ chen vào trong thân thể của hắn.
Tào Lâm ra sức giãy giụa, trợn mắt nhìn Đỗ Cách đầy giận dữ, nhưng hắn không thể nào mở miệng nói chuyện ở trong nước được.
Đỗ Cách cười nhìn hắn:
Tào tướng quân, ngươi chỉ cần gật đầu lắc đầu là đủ rồi. Nếu không đầu hàng thì ta sẽ dùng bảy xúc tu khổng lồ này đưa người ra khỏi mặt nước, để mấy vạn tướng sĩ ở hai bên bờ sông khắc ghi trọn đời tư thế oai hùng của tướng quân. Như vậy tướng quân cũng coi như chết không hối tiếc...".......
Đây có phải là lời con người sẽ nói hay không?
Tào Lâm giận không nhịn nổi, trợn trừng mắt nhìn Đỗ Cách với khuôn mặt dữ tợn.
Hắn cảm nhận rõ ràng rằng trong tai, mũi, miệng và lỗ ở dưới thân có dòng nước tràn vào không ngừng...
Bảy xúc tu khổng lồ gì chứ?
Rõ ràng là chín lỗ!
Trong đầu Tào Lâm hiện ra hình ảnh nhục nhã hắn bị chín cái xúc tu nâng ra khỏi mặt nước, trái tim đập bình bịch mấy lần. Hắn đã ở lâu trong quân, tất nhiên biết rõ đôi lúc một vài binh sĩ sẽ chơi vài trò chơi nhỏ để giải tỏa áp lực, khó tránh khỏi sẽ dùng nước để rửa sạch...
Không.
Đường đường là chiến thần Sùng Minh, quyết không thể chết đi bằng cách nhục nhã như vậy.
Giết hắn!
Liều mạng cũng phải giết hắn.
Tào Lâm nâng đao, chịu áp lực nước của toàn thân mà bổ về phía Đỗ Cách, hắn muốn đồng quy vu tận với tên khốn xấu xa này.
Nhưng ở trên trời hắn còn không phải đối thủ của Đỗ Cách, trong nước lại hoàn toàn là sân nhà của Đỗ Cách, thế thì sao hắn có thể làm Đỗ Cách bị thương được.
Huống hồ, mỗi khi hắn động đậy thì đều cảm thấy trước người sau người sẽ trướng lên một chút.
Đau đớn tựa như xé rách ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức chiến đấu của hắn...
"Tào tướng quân, đây là sự lựa chọn của ngươi sao?"
Giọng nói của Đỗ Cách tựa như ma quỷ tràn vào tai hắn:
"Ngẫm lại cả đời ngươi, từ sĩ tốt mà bước từng bước thành tướng quân, trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, đau khổ mới có được thành công như ngày hôm nay. Tào tướng quân huy hoàng cả đời, là thần tượng của không biết bao nhiêu người, Hà mỗ cũng kính phục tướng quân. Ngươi thật sự muốn từ bỏ sao, dùng cách nhục nhã nhất để kết thúc một đời huy hoàng này sao?"
Kính phục?
Ta kính phục CMNI
Ngươi kính phục ta mà còn giày vò ta như vậy?
Tào Lâm lại bổ một đao tới. Đỗ Cách lập tức né tránh, chỉ nghe một tiếng thở dài tràn vào trong tay Tào Lâm:
"Ài! Không ngờ Tào tướng quân lại trung thành với Sùng Minh quốc đến mức độ này, vì tận trung mà có thể từ bỏ cả tôn nghiêm. Đã như vậy. ta cũng đành tôn trọng lựa chọn của Tào tướng quân, Tào tướng quân đi mạnh khỏe..."
Theo lời hắn nói.
Tào Lâm chỉ cảm thấy vài dòng nước nâng hắn lên trên mặt nước, từ từ mà kiên định.
Hắn trợn mắt đến mức mắt sắp nứt ra, cực lực giãy giụa nhưng làm thế nào cũng không chống cự được sức mạnh khổng lồ kia của nước sông.
Chết!
Ta thà chết chứ cũng không để hắn thực hiện được!
Vào lúc này.
Trong lòng Tào Lâm chỉ còn lại một suy nghĩ như vậy.
Nhưng sau đó, giọng nói như ma quỷ của Đỗ Cách lại vọng vào trong tai hẳn:
"Tào tướng quân, ta biết ngươi có thể tự cắt đứt mạch tim, nhưng thân thể tướng quân vẫn còn, đúng là tướng quân chết rồi thì có thể không để ý đến thanh danh sau này, nhưng thê tử và con của tướng quân thì sao? Miệng đời đáng sợ! Ta lại cho tướng quân một cơ hội, đồng ý đầu hàng thì gật đầu..."
Một câu nói khiến lòng Tào Lâm nguội như tro tàn, hắn trợn mắt khi thấy mình càng ngày càng gần mặt nước, ra sức giãy giụa mấy lần nhưng không áp chế nổi sức mạnh dâng lên của dòng nước, vào giây phút sắp ra khỏi mặt nước, cuối cùng ý chí của hắn cũng vỡ tan, không cam lòng mà gật đầu một cái.
"Tướng quân, xưa nay vẫn luôn có chuyện giả vờ đầu hàng."
Đỗ Cách nở nụ cười:
"Nếu Tào tướng quân tình nguyện đầu hàng, ngay sau đây ta sẽ đưa đầu tướng quân ra khỏi mặt nước, chỉ phiền tướng quân chiêu hàng ba vạn thuộc hạ, lấy đó để trung thành với công chúa!"
Ý đồ của Tào Lâm bị nhìn thấy lần nữa khiến hắn không khỏi chấn động và liếc mắt nhìn Đỗ Cách một cái đầy tuyệt vọng, khi cảm nhận được sức nâng ở phía sau càng ngày càng mạnh thì lại không cam lòng mà gật đầu lần nữa, đôi mắt tuôn ra nước mắt màu máu.
Sau đấy.
Hắn chỉ cảm thấy áp lực nước ở trên mặt tan biến, đầu cũng đã được đưa ra khỏi mặt nước. Tào Lâm hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lị rồi khàn giọng quát:
"Tào gia quân, cởi giáp, chờ Tứ công chúa tiếp nhận."
Hai bên bờ sông ồ lên.
Lạc Sương vô thức trợn to hai mắt.
Vậy là thắng rồi?
"Tào tướng quân."
Phó tướng bên phía Tào gia quân đều kinh ngạc đến ngây người, nhìn mặt sông mà mờ mịt không biết làm sao.