Chương 747: Tiền Hậu Giáp Kích
Chương 747: Tiền Hậu Giáp KíchChương 747: Tiền Hậu Giáp Kích
Thành Lâm Dương.
Lạc Sương ngồi ở vị trí chính, mọi người tụ tập xung quanh.
Tào Lâm nhìn bản đồ, dùng gậy trong tay chỉ vào một vị trí trên đó:
"Công chúa, đế sư, đại quân ba mươi vạn người của Lâm Khánh đang dừng ở đường núi để chỉnh đốn, dự tính năm ngày sau có thể đến thành Lâm Dương, mạt tướng cho rằng Lâm Khánh sẽ chia binh thành ba đường, hai đường chia ra tấn công Lâm Giang, Giang Bắc, quân chủ lực thì tấn công Lâm Dương. Một khi chúng ta chia binh, nhất định sẽ không thể tập trung lại được. Cho dù chúng ta có tập trung binh ở một chỗ thì cũng không có đủ lực lượng ngăn cản đại quân ba mươi vạn người của Lâm Khánh. Dù sao chúng ta phải chia ra ít nhất là năm vạn binh sĩ đến bảo vệ Đông Lĩnh quan, đề phòng người của Thanh Vũ quốc nhân cơ hội tấn công, hình thành thế tiền hậu giáp kích với Lâm Khánh..."
"Tào tướng quân quen thuộc Sùng Minh quốc, có biết trong đội quân của Lâm Khánh có mấy vị Tông Sư?"
Lạc Sương hỏi.
Dưới sự dạy bảo nghiêm khắc của Đỗ Cách, nàng đã không còn vẻ ngây thơ như trước nữa, mà có thêm phong thái nữ vương, ít nhất ở trước mặt người ngoài là như vậy. Còn lúc ở riêng với Đỗ Cách, nàng sẽ cố ý mắc một vài sai lầm nhỏ để Đỗ Cách rèn luyện thuộc tính của hắn.
Ngày ấy sau khi Hoàng Phủ Nguyệt trở về từ Lâm Giang, nói cho nàng Đỗ Cách chưa thức tỉnh kỹ năng, nàng liền cực kỳ để ý đến chuyện này, liên tục phạm đủ loại lỗi sai để Đỗ Cách dùng Đả Vương Tiên đánh nàng thêm mấy lần.
Thậm chí nàng còn ám chỉ Đỗ Cách rất nhiều lần, đế sư có thể sử dụng thủy hình với nàng giống Hoàng Phủ Nguyệt. Nhưng Đỗ Cách trung thành với chức trách của mình lại thờ ơ, dùng Đả Vương Tiên dạy dỗ công chúa đã là quá lắm rồi, nếu thật sự tiếp xúc da thịt với công chúa sẽ thật sự là phạm thượng, sớm muộn gì cũng sẽ mất hết thuộc tính trung thành. Cho nên đối mặt với công chúa chủ động dâng mình, hắn cũng chỉ có thể nói một câu xin công chúa tự trọng.
Nhưng mà mấy ngày gần đây, lúc Đỗ Cách dùng Đả Vương Tiên đánh công chúa, công chúa sẽ không tự chủ được phát ra vài âm thanh kỳ quái, khiến hắn nghỉ ngờ rất có thể công chúa đã sinh ra một vài đam mê đặc biệt dưới sự hun đúc của hắn.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Đỗ Cách cực kỳ nghỉ ngờ một ngày nào đó Đả Vương Tiên thật sự tiến hóa thành vật phẩm diễn sinh, nói không chừng sẽ sinh ra công dụng kỳ quái gì đó mất!
"Ba đến bốn vị."
Tào Lâm suy nghĩ một lát, nói:
"Tông Sư đều có bản lĩnh một đấu một vạn, cho nên sau khi biết được trong quân đội của đối phương có Tông Sư, triều đình đều sẽ chiêu mộ Tông Sư bên ngoài đi theo để đối phó với Tông Sư của đối phương. Chỉ cần có thể ngăn cản Tông Sư của đối phương, còn lại sẽ là binh đánh với binh, tướng đánh với tướng. Bên phía chúng ta có ba Tông Sư là ta, quốc sư và đế sư, cho nên trong đội quân của Lâm Khánh cũng phải có ít nhất từ ba đến bốn vị Tông Sư."
"Ba mươi vạn với tám vạn, đối phương cũng có Tông Sư..."
Lạc Sương nhíu mày lại, nhìn về phía Đỗ Cách:
"Sư phụ, ngài có thượng sách gì ngăn địch không?”
"Nếu đã không đánh được chính diện, vậy thì hãy chơi du kích chiến với hắn!"
Đỗ Cách lướt ngón tay qua mấy con sông lớn của Sùng Minh quốc, nói:
"Ba mươi vạn người sẽ không thể chạy nhanh bằng ba vạn người đi! Lúc trước Tào Lâm tướng quân đã từng dẫn ba vạn người hành quân gấp, chúng ta có thể thực hiện lại chiến thuật của Tào tướng quân, lợi dụng đường thủy tung hoành xen kẽ để tập kích quấy rối tất cả thành trấn quan trọng của của Sùng Minh quốc, khiến Lâm Khánh mệt mỏi, hoặc là chia binh phòng ngự, hoặc là đuổi theo chúng ta chạy tới chạy lui, nói không chừng đại quân ba mươi vạn người của hắn sẽ tự sụp đổ thì sao. Huống chỉ không phải Đại Sở quốc cũng xuất binh ư? Cho dù Sở quốc đến để nhằm vào chúng ta, nhưng Sùng Minh Đế cũng không thể đê yên cho ba trăm ngàn người của Sở quốc đi lại trong Sùng Minh quốc chứ!"
Sau khi trở thành Tông Sư, Đỗ Cách đã không thể ổn định được tính cách táo bạo của mình nữa, sao hắn lại phải bị động chờ người khác tới tiến công chứ, từ trước đến nay đều là hắn đánh người khác.
"Kế sách của đế sư quả thật không tệ."
Tào Lâm nhìn Đỗ Cách một chút, nói:
"Nhưng nếu như chúng ta áp dụng chiến thuật tỉnh binh du kích, Lâm Khánh chỉ cần đoạt lại thành Lâm Dương và ba cửa ải, chúng ta sẽ thành giặc cỏ thực thụ, một ngày nào đó sẽ bị người ta xâm chiếm từng bước một. Dù sao chúng ta cố tổng cộng mười ba vạn thuộc hạ, có tối đa ba vạn người có thể chạy đường dài nhanh nhất, mười vạn người còn lại nếu không có Tông Sư giúp đỡ sẽ không thể giữ được ba cửa ải và thành Lâm Dương."
Đỗ Cách nhìn về phía Vệ Đình Giang.
Vệ Đình Giang lắc đầu:
"Không có Tông Sư giúp đỡ, chỉ dựa vào một mình ta đúng là không thể thủ được. Hơn nữa bản ý của tứ công chúa là tranh đoạt thiên hạ, đánh một địa bàn lại để mất một địa bàn khác sẽ mãi mãi không có khả năng thành công được."