Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 782 - Chương 812: Lý Do Chính Đáng

Chương 812: Lý Do Chính Đáng Chương 812: Lý Do Chính ĐángChương 812: Lý Do Chính Đáng

Một câu nói đồng ý ở lại vì hắn đã chạm tới nội tâm của Simon, ánh mắt của hắn nháy mắt đã trở nên kiên định:

"Không, Holly tiên sinh, ta bằng lòng đi theo ngươi."

"§imon, đi theo ta sẽ khiến ngươi mất đi công việc đủ để mưu sinh, sẽ biến thành đào phạm của vương quốc Lucerne, có thể cả đường sẽ tràn đầy chông gai, cuối cùng thành hai bàn tay trắng, ngươi vẫn đồng ý đi theo ta sao?"

Ánh mắt Đỗ Cách nóng rực nhìn hắn:

"Bây giờ ta thậm chí không còn là một quý tộc nữa rồi."

Không khí đã tô đậm đến đây rồi, nhiệt huyết của Simon dâng trào, đã hoàn toàn mất đi lý trí, hắn nhìn Đỗ Cách, lớn tiếng nói:

"Đúng vậy, Holly tiên sinh, ta đồng ý đi theo ngươi, dù ngươi đã không phải là một quý tộc. Trong lòng ta, ngươi càng giống quý tộc hơn những quý tộc kia."

"Tốt lắm, Simon, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi."

Đỗ Cách cười:

"Ngươi yên tâm, tiếp theo ta sẽ dẫn ngươi đi du lịch thế giới càng rộng lớn hơn, đi trải nghiệm cuộc đời càng đặc sắc hơn. Nếu có thể, ta sẽ nghĩ cách để ngươi thức tỉnh Võ Hồn, hoặc là học ma pháp. Ta xin thề, hôm nay ngươi từ bỏ tất cả vì ta, sau này ta nhất định không rời không bỏ ngươi, dùng tính mạng bảo vệ phần hứa hẹn này của ngươi đối với ta,"

Có lẽ chưa từng được người ta coi trọng như vậy, có lẽ chưa từng trải qua quyết sách quan trọng như vậy, mặt của Simon đỏ bừng, ấp úng nói:

"Holly tiên sinh, cảm ơn ngươi, ta cũng bằng lòng trả giá tất cả vì ngươi, ta... giờ ta sẽ thả ngươi ra ngoài..."...

Mỗi khi trượng nghĩa làm thịt chó!

Nếu Simon mà đọc nhiều thêm hai quyển sách nữa và trở thành những quý tộc đấm đá nhau thì cũng sẽ không ngoan ngoãn bị mấy câu nói của hắn kích động.

Không!

Ta là một người chính trực.

Trong lòng Đỗ Cách vừa mới nhen nhóm suy nghĩ như vậy thì lập tức bị chính hắn đè lại.

Ở trong chiến trường này, từ khóa của hắn là chính trực.

Hắn nhất định phải nhớ kỹ rằng mình là một người chính trực, không thể thích làm gì thì làm ở trên chiến trường như lúc trước.

Làm bất cứ chuyện gì cũng đều phải coi trọng Tý do chính đáng'.

Vì thế.

Không phải ta làm hắn dao động, mà là ta quả quyết làm hắn dao động...

Hơn nữa, nhìn chung tất cả những trường mô phỏng và chiến trường dị tỉnh mà mình trải qua thì hắn cũng chưa từng làm việc xấu, hắn vẫn luôn là người chính trực mà!

Kẻ rác rưởi chính là tên Holly cặn bã kia!

Từ khóa chính trực đúng là được sinh ra dành riêng cho hắn, đó là điều chắc chắn rồi!...

Simon giúp Đỗ Cách mở cửa lao, rồi lại giúp hắn tháo xiềng xích trên người, sau đó vẫn luôn cung kính đứng ở phía sau Đỗ Cách tựa như một người hầu nhỏ.

Simon nhìn bóng lưng Holly ở phía trước, đột nhiên cảm thấy lưng của hắn càng ưỡn thằng hơn. Hơn nữa, dường như hắn loáng thoáng thấy một tầng vầng sáng ở trên người Holly.

Hẳn là do niềm tin mà mình tạo dựng nên!

Simon âm thầm than thở, dường như những đại nhân vật từ cổ chí kim kia đều tạo dựng niềm tin kiên định sau khi trải qua đau khổ, đến cuối cùng mới đi tới thành công.

Sự lựa chọn của hắn là đúng, tại sao cuộc đời hắn lại phải giới hạn ở trong một tòa ngục giam nho nhỏ này, làm một tên lính canh ngục chứ?

Hắn cần phải đi theo một người trí thức, mở mang kiến thức về thế giới rộng lớn hơn.

Holly nói đúng, tiềm lực của con người là vô hạn, cuộc đời của hắn phải trở nên đặc sắc hơn. ...

"Ryan tiên sinh, ngươi đồng ý theo ta rời khỏi ngục giam dơ bẩn này không?"

Đỗ Cách đứng trước cửa phòng giam của Ryan, nghiêm túc nói:

"Ngài là một người trí thức, không nên bị nhốt ở chỗ này."

Người trí thức?

Rõ ràng ngươi mới là người trí thức!

T chỉ là một tên con nhà võ thôi.

Ryan lẩm bẩm một tiếng rồi nhìn Đỗ Cách:

"Ngươi không hỏi ta phạm vào tội gì sao?"

"Biết sai mà sửa thì không gì tốt hơn."

Đỗ Cách cười cười:

"Thậm chí ta còn cho người như §ima Lynch một cơ hội, vì sao lại phải quan tâm ngươi phạm tội gì cơ chứ? Hình phạt giam ngục không phải là cái đích hướng tới, mà chỉ là một phương tiện để thực thi. Khi ngươi biết cái sai của mình, cũng đồng ý thay đổi thì không cần tiếp nhận sự trừng phạt thêm nữa."

"Lão tử không phạm sai lầm, là đám đồ vô lại kia xử oan ta."

Ryan phẫn nộ rít gào.

"Vậy thì càng không có vấn đề."

Đỗ Cách cười nói.

"Thậm chí người còn không nghe ta nói tại sao ta bị oan mà đã tin tưởng ta?"

Ryan cau mày.

"Ta tin tưởng một người tri thức, lại càng tin tưởng vào phán đoán của mình."

Đỗ Cách nói:

"Khi ngươi phí hết sức lực để ngăn ta chết thì ta đã nhận định ngươi là người tốt."

"Nín!"

Ryan mắng một tiếng:

"Nếu có một ngày ngươi nhận ra mình phán đoán sai thì sao?"

"Chỉ cần ngươi đi theo bên cạnh ta, luôn làm việc chính trực thì ngươi cũng là người tốt."

Đỗ Cách cười cười, tiếp tục nói: "Đương nhiên, nếu có một ngày ta nhận ra ngươi thực sự là kẻ ác thì ta sẽ đích thân tiễn ngươi lên đường, để bù đắp cho lỗi lầm của ta. Ryan tiên sinh, ta cũng không phải người bảo thủ."

Ta lại chưa từng thấy ai bảo thủ hơn ngươi.

Vì để giảm bớt tai vạ cho người khác mà không tiếc gánh bêu danh công tử bột nhiều năm như vậy.
Bình Luận (0)
Comment