Tàng Hạ

Tàng Hạ

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

400

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu
Giới thiệu: 

Năm 17 tuổi ấy, Hướng Noãn chuyển đến trường ở Thẩm thành, gặp lại người bạn thời ấu thơ Lạc Hạ sau 11 năm xa cách. Cô đã nhận ra anh từ ánh mắt đầu tiên rồi, còn anh thì đã sớm quên mất rằng mình đã quen cô.

Hướng Noãn của khi đó ngoan hiền và yên tĩnh lắm, không hề quá nổi bật hay đáng chú ý, mà Lạc Hạ lại giống như vầng thái dương rực rỡ chói mắt của ngày hè, được rất nhiều cô gái thầm thương trộm nhớ, Hướng Noãn cũng nằm trong số những cô gái ấy.

Chỉ tiếc rằng mãi đến khi hết lớp 12, cô và anh cũng vẫn là bạn học bình thường như trước mà thôi.

Trước ngày tốt nghiệp, Hướng Noãn lấy hết can đảm nhờ Lạc Hạ giúp cô viết vài dòng vào lưu bút của mình. Anh viết cho cô một câu chúc bình thường chẳng khác những gì anh viết cho những bạn học khác: “Tương lai xán lạn, tiền đồ như gấm.”

Trong mắt Lạc Hạ, Hướng Noãn chẳng có gì đặc biệt cả, cô cũng như những bạn nữ khác và chỉ là một góc nhỏ không quan trọng trong mùa hè năm ấy mà thôi.

Qua bao năm, Hướng Noãn gặp lại Lạc Hạ trong bệnh viện.

Anh của lúc này là một vị bác sĩ ngoại khoa, còn cô thì trở thành người bệnh của anh.

Hướng Noãn vốn nghĩ rằng anh vẫn sẽ là chàng thanh niên không lúc nào không nắm giữ thanh xuân của cô trong quá khứ, là chàng thanh niên sẽ quên đi cô một cách dễ dàng.

Thế mà lần này đây, Lạc Hạ lại đặt Hướng Noãn ở nơi sâu nhất của lòng mình.

“Hướng Noãn à, có thể cho anh một cơ hội không?”

Em từng vụng trộm trao cho anh rất nhiều cơ hội, chỉ là anh vờ như không nhìn thấy mà thôi.

– – – – – – –

Sau này, Lạc Hạ rốt cuộc cũng theo đuổi được Hướng Noãn rồi.

Một hôm nọ khi bên nhau, Lạc Hạ vô tình tìm thấy được lưu bút năm cấp 3 của Hướng Noãn trong phòng sách.

Anh tìm được trang giấy mà mình viết, mang bí mật phủ đầy tro bụi thời gian của Hướng Noãn ra ánh sáng. Mặt sau trang giấy “tương lai xán lạn, tiền đồ như gấm.” kia, là dòng chữ của người thiếunữ đem toàn bộ năm tháng thanh xuân để thầm yêu một người ———

“Em vụng trộm giấu đi từng tháng từng ngày, trong mùa hè ngập bóng hình anh.”

Ngày cầu hôn năm ấy, Lạc Hạ quỳ một bên gối, đầy trịnh trọng và nghiêm túc tỏ bày với Hướng Noãn: “Noãn Noãn, em có bằng lòng để anh trở thành mùa hè của riêng mình em chăng?”
Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận