Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 292 - Chương 44: Cẩn Thận Tai Họa

Chương 44: Cẩn thận tai họa Chương 44: Cẩn thận tai họaChương 44: Cẩn thận tai họa

Kiếm phong của Từ Hàn cực kỳ lăng liệt, kiếm ý màu vàng nhạt quấn quanh thân kiếm màu đỏ tươi, giống như mãng xà phun độc tín, trong nháy mắt đã giết tới trước người Cổ Đạo Tả.

Cổ Đạo Tả khi đó trong lòng nhảy dựng lên, cũng không dám có một chút vô lễ.

Ngay từ đầu bọn họ cường thế cướp đoạt nhân chứng vật chứng trong vụ án nữ thi Túy Tiên lâu, Từ Hàn này lại chỉ nói ra vài câu, đã lôi kéo thanh thế của dân chúng vây xem, làm cho tình thế trong nháy mắt nghịch chuyển. Hơn nữa lúc trước tiếp xúc ở cửa thành Trường An, y đã ý thức được tính toán của thiếu niên nhìn như tâm thường này là như thế nào. Nếu hắn dám tiếp nhận trận tỷ thí này, chắc hẳn cũng có chỗ dựa vào.

Chuyến đi này bọn họ đã mất lòng dân, nếu lại không đoạt lại được nhân chứng vật chứng, như vậy trở vê làm sao bàn giao?

Nghĩ tới đây, Cổ Đạo Tả lập tức đề cao một trăm phần trăm tinh thần, trường đao trong tay vung lên, trực tiếp nghênh đón Từ Hàn giết tới.

Phanh!

Đao kiếm gặp nhau giữa không trung, lập tức phát ra một hồi tiếng nổ cao vút ở trước Thiên Sách phủ.

Chân nguyên cuồng bạo cùng đao ý từ trong cơ thể Cổ Đạo Tả tuôn ra, đè ép về phía Từ Hàn.

Mà Từ Hàn đương nhiên không cam lòng yếu thế, kiếm ý màu vàng nhạt cũng bị điên cuồng phóng thích, mơ hồ lại mang theo một thanh âm rồng ngâm khe khẽ.

Cùng lúc đó, cơ bắp dưới quần áo hắn phồng lên cao cao, lực lượng huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn, giống như kiếm ý quấn quanh cả người, nghênh đón đao phong của Cổ Đạo Tả.

Vị lão nhân trong đám người vốn đã chuẩn bị xoay người rời đi kia lúc đó đột nhiên dừng chân, lão cực kỳ khó tin đưa mắt nhìn lại, đã thấy kiếm ý màu vàng nhạt cuồn cuộn quanh người thiếu niên kia, vẻ kinh hãi nồng đậm lập tức bò lên đuôi lông mày lão ta, lão giống như bị đông cứng tại chỗ, đột nhiên không thể động đậy. ....

Kiếm ý của Từ Hàn và lực đạo thân thể hợp lại cùng một chỗ phát ra lực lượng quả thực làm cho Cổ Đạo Tả kinh hồn bạt vía một trận, y lúc này cuối cùng hiểu được vì sao Từ Hàn có thể chiến thắng vị Chúc đại công tử kia, lấy tuổi của hắn, đã có được tu vi như vậy, quả thực làm cho người ta kinh hồn.

Nhưng dù sao y còn không có đạt tới cấp độ Thiên Thú cảnh, mặc dù tu vi không tầm thường, nhưng vẫn không cách nào chống lại Cổ Đạo Tả được.

Âm ầm!

Ngay sau khi hai người giằng co khoảng chừng ba năm hơi thở, một tiếng nổ tung vang vọng, thân thể Từ Hàn khi đó lui về mấy trượng, chật vật đụng vào trên cửa phủ Thiên Sách phủ, lúc này khó khăn lắm mới có thể ổn định thân hình.

Tuy đạt được chiến quả như vậy, thế nhưng vẻ mặt Cổ Đạo Tả lại có chút ngưng trọng.

Cũng không phải thủ đoạn mà Từ Hàn sử dụng vô cùng khó lường, mà do lần giao thủ vừa rồi, tuy rằng lực lượng của Từ Hàn thực sự làm cho y khiếp sợ, nhưng lực lượng kia lại còn lâu mới đủ để chống lại cường giả Thiên Thú cảnh.

Nhưng Từ Hàn lại thản nhiên tiếp nhận lần đánh cuộc này, chẳng lẽ vị Từ phủ chủ này thật sự chính là một tên ngốc không biết trời cao đất rộng? Cổ Đạo Tả đã nếm qua mấy lần thiệt thòi trên tay Từ Hàn đương nhiên không muốn tin tưởng chuyện như vậy.

Không biết từ khi nào, khi đối mặt với vị Từ phủ chủ này, y có chút cẩn thận, thậm chí như đi trên băng mỏng, thế cho nên khi trận thắng này đến quá dễ dàng, y vậy mà lại có chút khiếp đảm.

Mà ngay lúc y nghĩ đến những chuyện này, vị Từ phủ chủ kia hiển nhiên đã ổn định thân hình của mình tiếp tục nhào tới.

Trong lòng Cổ Đạo Tả nhảy dựng lên, lần thứ hai dùng toàn lực đối kháng, nhưng vẫn không quá mấy hơi thở như trước, Từ Hàn liền khó có thể chống đỡ được lực lượng bàng bạc quanh thân vị Cổ thống lĩnh này, lần thứ hai lùi ngược về sau. ...

Vì thế chuyện kế tiếp phát sinh trước mắt mọi người chính là một cảnh tượng như vậy.

Từ Hàn nhiều lần ra sức xông tới, nhưng vẫn luôn luôn bị đánh lui trở về.

Không quá một trăm lần đối chiến, vị thiếu Phủ chủ Thiên Sách phủ này vậy mà đã bị thương cả người.

Bộ dáng như vậy rơi vào trong mắt dân chúng, đương nhiên sẽ cảm thấy vị Phủ chủ đại nhân này vì cầu được một cái công đạo thay mọi người, đã không tiếc tính mạng, trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người nhìn về phía Từ Hàn cũng trở nên biến hóa rất nhiều.

Trương Động Ninh cũng nhìn thấu điểm này, lão ta nhíu nhíu mày, thúc giục: "Cổ thống lĩnh tốc chiến tốc thắng."

Cổ Đạo Tả nghe vậy cũng cảm thụ được ánh mắt bất thường của dân chúng chung quanh, trong lòng trâm xuống, khẽ gật đầu.

Y rốt cục thu hồi chân chờ trong đáy lòng, trường đao trong tay đột nhiên rung động. Một cỗ khí thế bàng bạc bốc lên, y đánh lui Từ Hàn giết tới một lần nữa, sau đó mũi chân điểm xuống đất, lấy thế mãnh hổ xuống núi đuổi kịp thân hình Từ Hàn lui ra, muốn cho đối phương một kích cuối cùng.

Tình cảnh như vậy rơi vào trong mắt dân chúng, bọn họ đồng loạt phát ra một tiếng kinh hô, âm thầm lo lắng không biết Từ Hàn có thể bị đánh bại dưới một đao này hay không.

Mà Từ Hàn ngoan cường lại vượt qua dự liệu của mọi người, giờ phút này mặc dù quần áo hắn rất lộn xộn, dưới những chỗ rách rưới kia cũng không thiếu vết thương máu chảy đầm đìa, nhưng trên thực tế so với tu vi thân thể Tử Tiêu cảnh của hắn mà nói, những vết thương ngoài da nhìn qua cực kỳ giật mình này kỳ thật hoàn toàn không gây nên thương tổn quá lớn.

Thân hình của hắn còn đang nhanh chóng lùi vê, nhưng đao của Cổ Đạo Tả đã rơi vào đỉnh đầu hắn, Từ Hàn khi đó vung trường kiếm nghiêng người, khó khăn lắm mới tránh được lưỡi đao gào thét mà đến.

Một đao của Cổ Đạo Tả tuy không thành, nhưng mặt đất do phiến đá lát thành lại đột nhiên bị phá vỡ dưới một đao này, hóa thành bột mịn.

Cổ Đạo Tả một kích không trúng cũng không nản lòng, y hét lớn một tiếng, trường đao trong tay vừa chuyển, lưỡi đao ngay lúc đó hất ngược lên, lấy thế quét ngang chém về phía thắt lưng Từ Hàn.

Thân thể Từ Hàn khi đó chưa tiêu tan dư lực sau khi đối chiến với Cổ Đạo Tả vừa rồi, mắt thấy lưỡi đao đã đến sát thân thể, hắn cắn răng một cái, vung mạnh cánh tay phải bọc vải trắng kia ra, vậy mà muốn dùng huyết nhục thân thể đi ngăn cản lưỡi đao gào thét mà đến.

Đến lúc này, Cổ Đạo Tả ngược lại nhìn thật rõ ràng, vị Từ phủ chủ đã đi đến tình trạng này, có thể nói sơn cùng thủy tận, đã không còn đường khác. Lúc trước trong lòng có một chút lo lắng cũng tản đi, y thu một chút lực đạo, dù sao nếu mình chặt đứt cánh tay của Từ Hàn ở trước mắt bao người như vậy, khó tránh khỏi dẫn đến mang tội, nhưng lực đạo của một đao này vẫn đủ để cho Từ Hàn bại.

Kendgl

Chỉ là khi lưỡi đao va chạm với cánh tay phải của Từ Hàn, lại vang lên một tiếng kim thiết giao nhau. Thật giống như thứ mà đao của y chém phải không phải là huyết nhục thân thể, mà là một bộ áo giáp kiên cố vậy. Đồng thời cánh tay cầm đao của Cổ Đạo Tả cũng bị lực phản chấn từ thân đao truyền đến rung động có chút tê dại.

Ngay trong nháy mắt y ngây người, sắc mặt Từ Hàn biến đổi, hắn ổn định thân hình, kiếm phong rung động, lần thứ hai chỉ vê phía Cổ Đạo Tả. Kiếm ý màu vàng nhạt tuôn ra, hóa thành một con giao long quấn quanh kiếm phong của hắn.

Cổ Đạo Tả mặc dù khiếp sợ Từ Hàn đã đến tình trạng này thế nhưng còn có tâm tư phản kháng, nhưng kiếm ý này đương nhiên lại không đến mức có thể giết được y, chỉ thấy tay cầm đao của y vung mạnh lên, trường đao kia đã hung hăng đụng vào kiếm phong của Từ Hàn.
Bình Luận (0)
Comment