Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 299 - Chương 51: Tân Triều

Chương 51: Tân Triều Chương 51: Tân TriềuChương 51: Tân Triều

Cố gia cùng Triệu gia đều là đại gia số một số hai Đại Chu.

Mà khác với Ân gia, hai nhà Cố Triệu cũng không phải thế gia thương nhân đơn giản, gia chủ Triệu gia Triệu Hành Chính chính là một trong Thái phó Cửu khanh, nắm giữ Ngự Mã cung đình và Mã Chính quốc gia. Mà gia chủ Cố gia Cố Tư Cẩm lại giữ chức vị Trì Túc Nội Sử của một trong Cửu khanh, nắm giữ tiền thuế ruộng và thu chỉ tài chính của Đại Chu. Hai người thân ở chức cao, lại quan hệ mật thiết với Chúc Hiền, ở trên triều đình có thể nói là nhân vật chức cao vọng trọng, cho dù là những Châu mục Phiên vương giống như thổ hoàng đế, nhìn thấy bọn họ đều phải khúm núm kêu lên một tiếng Cố đại nhân, Triệu đại nhân.

Ngày hôm nay.

Hai vị Triệu đại nhân và Cố đại nhân chạm tay có thể bỏng của Đại Chu này đang ngồi đối diện trong phòng riêng của tửu lâu tốt nhất Trường An - Quế Hoa Trai.

Triệu Hành Chính diện mạo hơn ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, cằm để râu dê dài ba tấc, tròng mắt hơi phồng lên, sống mũi cao thẳng.

Cố Tư Cẩm lớn hơn Triệu Hành Chính không ít, đã hơn bốn mươi tuổi, dáng người hơi mập, phần bụng nhô lên, cho dù thợ may giỏi nhất kinh thành cũng không che nổi thịt mỡ trong bụng vị đại nhân này.

" Ân gia lần này xem như đã hoàn toàn bị Từ Hàn kia bắt được nhược điểm, đoán chừng cũng đã đến đường cùng." Triệu Hành Chính híp mắt nhìn Cố Tư Cẩm bất động thanh sắc trước mắt, nói.

"Ân gia gió rít hạc khóc, dường như đã bắt đầu nghĩ đến chuyện mang cả tộc rời khỏi Trường An, muốn tránh thoát trận tai kiếp này, vị Phủ chủ đại nhân kia cũng không đơn giản, hôm qua đã có hai sòng bạc của Cố gia ta bị vị Từ đại nhân kia niêm phong." Cố Tư Cẩm đau đớn nói, phần râu bên miệng run rẩy, hiển nhiên đã hận vị Từ Hàn kia đến thấu xương.

Nói tới đây, lão còn không quên híp mắt nhìn về phía Triệu Hành Chính, giống như thăm dò hỏi: "Nói đến cũng kỳ quái, chúng ta đều đã giấu những chuyện mua bán này đến chỗ tối, sao vị Từ phủ chủ kia còn có thể tra được? Chẳng lẽ..."

"Hôm trước Triệu gia ta cũng có một chỗ tư điền che đậy lai lịch bất chính bị vị Từ đại nhân kia tịch thu. Tư điền này lúc trước vì không để rơi vào tay người khác, cho nên đã qua rất nhiều lần chuyển tay mới thu vào Triệu gia, Từ đại nhân kia lại liệt kê rõ ràng quá trình trong đó, tựa như hắn tự tay khống chế việc này." Chỉ là Cố Tư Cẩm còn chưa nói hết, đã bị vị Triệu Hành Chính kia cắt đứt lời.

Vị Thái phó đại nhân chưởng quản Mã Chính Đại Chu lúc đó trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Cố Tư Cẩm nói: "Chúc thủ tọa mấy ngày nay vội vàng tiếp đãi vị Tiên nhân sắp tới Trường An kia, mặc kệ cho vị Từ phủ chủ kia gây loạn. Ân gia đã là đứa con rơi đầu tiên, nếu Cố đại nhân còn muốn nghỉ thân nghi quỷ, vậy thì chờ đến lúc bị vị Từ phủ chủ thần thông quảng đại kia bắt được nhược điểm, bước theo gót Ân gia đi."

Cố Tư Cẩm cả người béo ngậy khi đó ngẩn người.

Đám nhà giàu thành Trường An này, sạp hàng càng lớn, dưới quây hàng càng có nhiều chuyện không thể lộ ra.

Tầng này chỉ giấu được nhất thời, chỉ cần vị Từ phủ chủ kia quyết tâm làm khó bọn họ, chỉ sợ ngày cả Thần tiên sống cũng không chịu nổi một mớ hỗn độn như vậy. Cố Tư Cẩm khi đó tròng mắt đảo một vòng, trên mặt lập tức lộ ra ý cười nông đậm. "Triệu huynh nói cái gì vậy, Từ Hàn kia không biết trời cao đất rộng như thế, hai nhà Triệu Cố ta đương nhiên cần phải nắm tay, tiến thối cùng nhau." Lão cười ha hả nói, còn không quên đứng lên rót cho Triệu Hành Chính một chén trà, trong miệng cũng lập tức hỏi: "Chẳng qua Từ Hàn kia dù sao cũng nắm Ký châu, Chúc thủ tọa bây giờ cũng không dám động đến hắn, chúng ta có thể làm gì được?"

"Không phải Chúc thủ tọa không dám động đến hắn, mà thời điểm còn chưa tới." Triệu Hành Chính híp mắt, cực kỳ tự nhiên hưởng thụ nước trà mà vị Trì Túc Nội Sử này rót cho mình, lắc đầu nói: "Quá trình gây dựng lại Thương Long quân còn chưa hoàn thành, nếu lúc này động Từ Hàn, vậy ai sẽ thủ Ký châu cùng Đại Hoàng thành? Nói cho cùng, Chúc thủ tọa cũng chỉ đang chờ một thời gian mà thôi. Mà việc chúng ta phải làm là chống đỡ qua khoảng thời gian này, đến lúc đó vị Từ phủ chủ kia không phải là con rối trong tay chúng ta hay sao?"

"Đạo lý thì là như thế, nhưng ngươi nhìn bộ dáng không chịu buông tha của gia hỏa Từ Hàn kia, ai có thể nói rõ, trước khi Thương Long quân được xây dựng lại, hắn sẽ chó điên muốn cắn chết bao nhiêu người?" Cố Tư Cẩm mặc dù trên bụng bồi đầy thịt mỡ, nhưng có thể ngồi ở vị trí thuộc một trong Cửu khanh là Trì Túc Nội Sử, trong đầu y cũng không chỉ có thịt mỡ mà thôi."Đối với Chúc thủ tọa mà nói, kẻ làm Thái phó như ngươi cũng tốt, người làm Trì Túc Nội Sử như ta cũng được, ai làm cũng không quan trọng, quan trọng là phải nghe lời, nếu chúng ta ngã xuống, đợi đến khi hắn xây dựng lại Thương Long quân, rất nhiều người ở đây đều có thể thay thế. Hiện tại hắn mặc kệ Từ Hàn, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình."

Cố Tư Cẩm rất nhanh liên hiểu rõ thế cục của hai nhà Cố Triệu hiện giờ.

Điểm này ngược lại làm cho Triệu Hành Chính xưa nay vẫn luôn khinh thường lão có chút kinh ngạc, thế nhưng y nhanh chóng đè dị sắc trên mặt xuống, trầm giọng nói: 'Mặc dù thủ tọa đại nhân vội vàng tiếp đãi vị Tiên nhân kia cùng gây dựng lại Thương Long quân, nhưng còn lâu mới vứt bỏ không để ý đến ngươi và ta, dù sao chúng ta cũng không phải Ân gia kia. Ta nghĩ tất cả đều phải có một đường, chẳng qua vị Từ phủ chủ kia hiển nhiên còn chưa đụng phải một đường kia, mà chúng ta hiển nhiên cũng không thể trơ mắt nhìn hắn làm như vậy. Làm thần tử cuối cùng phải phân ưu vì chủ nhân, chắc Cố đại nhân cũng hiểu được đạo lý này chứ?"

Lời này nói ra, sắc mặt vị Cố đại nhân kia hơi đổi, những từ ngữ trau chuốt như thần tử, chủ nhân, bất kể từ góc độ nào để hình dung quan hệ giữa bọn họ cùng Chúc Hiền đều có vẻ có chút không hợp lý, thậm chí không khỏi có chút đi quá giới hạn.

"Cẩn thận lời nói a, Triệu đại nhân." Lão nhẹ giọng nhắc nhở, dù sao hôm nay Từ Hàn kia giống như điên cắn chặt những quan to hiển quý ở Trường An như bọn họ không buông, nếu lời vọng ngôn như vậy truyền ra ngoài, xử lý không tốt sẽ gây ra tai họa lớn.

"Ha ha." Nhưng Triệu Hành Chính xưa nay cẩn thận lại cười nhạt một tiếng, y liếc nhìn vị Cố đại nhân vẻ mặt khẩn trương kia một cái, thản nhiên nói: "Cố đại nhân có biết Chúc thủ tọa gióng trống khua chiêng mời vị Tiên nhân kia vào kinh là làm gì hay không?”

"Hả?" Cố Tư Cẩm dường như ngửi được mùi vị khác biệt từ thái độ kỳ quái của Triệu Hành Chính, lão tiến người lại gân, vẻ mặt cung kính nói: "Kính xin Triệu đại nhân giải thích nghi hoặc."

Ý cười trên mặt Triệu Hành Chính càng sâu, y chậm rãi móc ra một thứ gì đó từ trong ngực đưa đến trong tay Cố Tư Cẩm.

"Nghe đồn đây là quẻ tượng vị Tiên nhân kia hao tổn trăm cay nghìn đắng mới cầu được ở Thái Âm cung.

Cố Tư Cẩm sửng sốt, lão tiếp nhận vật kia, đã thấy đó chỉ là một tờ giấy, lão lập tức mở ra đọc kỹ, đợi đến khi thấy rõ chữ viết trên tờ giấy kia, sắc mặt vị Trì Túc Nội Sử cũng coi như chìm nổi nhiều năm ở Đại Chu biến đổi, bàn tay cầm tờ giấy kia càng run lên, khiến cho nó rơi xuống đất.

Triệu Hành Chính dường như đã sớm dự liệu được phản ứng như vậy của Cố Tư Cẩm, vẻ mặt y vẫn lạnh nhạt như trước, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Cố Tư Cẩm đã đầu đầy mồ hôi, nói: "Đại Chu sắp đổi trời rồi."

"Cố đại nhân, rốt cuộc ngài muốn dừng lại ở vị trí Cửu khanh của Đại Chu, hay là muốn tiến thêm một bước, làm Vương hầu khai quốc của tân triều, cần phải suy nghĩ rõ ràng a."

Sắc mặt Cố Tư Cẩm sau khi nghe được lời này biến ảo một trận, cuối cùng hạ quyết tâm, lão nhìn về phía Triệu Hành Chính, chắp tay nói: "Kính xin Triệu đại nhân chỉ giáo."

Triệu Hành Chính thấy thế, sắc mặt lập ra lộ ra một nụ cười vui vẻ đầy ý vị sâu xa.

"Muốn làm vương hầu, chúng ta phải làm ra dáng vương hầu, thay Thánh thượng trị cho vị Từ phủ chủ kia một trận.

Y nói xong như vậy, ý cười trên mặt càng sâu hơn vài phần, thoáng mang theo một chút hương vị dữ tơn.

Giống như sói dữ trong rừng ngửi được con mồi béo mập, hai tròng mắt phiếm nổi hồng, miệng lộ ra răng nanh.
Bình Luận (0)
Comment