Chương 70: Long Hổ đấu
Chương 70: Long Hổ đấuChương 70: Long Hổ đấu
Mọi người chung quanh hoàn toàn kinh ngạc, ngươi nhìn ta nhìn ngươi, hiển nhiên đều không rõ thiếu niên trước mắt bỗng nhiên nhảy ra này đến tột cùng là ai, vậy mà dám khiêu chiến với Xích Tiêu môn.
Tuy rằng đáy lòng bọn họ có oán khí đối với Xích Tiêu Môn mấy năm nay dần dần trở thành người đứng đầu ba môn, nhưng đại khái đều là dám giận không dám nói. Giờ phút này thấy thiếu niên cường ngạnh như thế, đáy lòng bội phục, càng nhiều hơn là lo lắng. Thậm chí trong lòng âm thầm nói thiếu niên này không biết sống chất.
"Để ta xem ngươi có thể miệng lưỡi trơn tru đến khi nào!" Lữ Hậu Đức đại khái cũng biết công phu miệng lưỡi của bản thân kém xa Từ Hàn, dứt khoát buông xuống một lời ác độc liền dẫn theo một đám đệ tử phía sau lướt qua đám người đi vê phía đài cao phủ Lý vương gia.
Mà vị lão nhân ghi chép nhân sĩ giang hồ đến báo danh vừa rồi còn làm một bộ dáng cao cao tại thượng kia, thấy đám người Lữ Hậu Đức tới lập tức thay đổi một bộ mặt nịnh nọt, lão đứng lên, cười ha hả nói cái gì đó với đám người Lữ Hậu Đức, khoảng cách quá xa nên Từ Hàn nghe không rõ ràng, nhưng đại khái đều là một ít lời lấy lòng như chờ đợi đã lâu, vẻ vang cho kẻ hèn này.
Người của Vương phủ này thấy Xích Tiêu môn cũng phải chắp tay khom lưng, có thể thấy được uy vọng của tông môn này ở Đại Hạ là như thế nào.
"Chó cậy gần nhà." Đợi đến khi đối phương đi xa, xác định y không nghe được lời mắng chửi của mình, Sở đại hiệp liên căm phẫn chửi rủa.
Làm bộ như vậy chọc cho đám người Từ Hàn liên tục cười khổ, nhưng vì rõ ràng tính tình của y, cho nên cũng không để ở trong lòng.
Người tham gia Long Môn hội quả thực quá nhiều, cho dù đám người Từ Hàn đã ở giữa đội ngũ đi tới bàn đăng ký cũng tiêu tốn suốt một canh giờ, sắc trời đã dân dân muộn, nhưng đội ngũ tựa như đuôi rồng phía sau bọn họ lại không thấy giảm chút nào, ngược lại có xu càng tụ càng nhiều.
Từ Hàn nhìn đội ngũ phía sau, đáy lòng ngoại trừ âm thâm cảm thán một phen lực hấp dẫn của đại hội Chấp Kiếm nhân đối với nhân sĩ giang hồ Đại Hạ ra, cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Lúc này chúng nhân trước người hắn đã thông qua vị lão nhân ở cửa phủ kia kiểm tra, lúc này liền đến phiên ba người Từ Hàn.
"Ninh Long." Ninh Trúc Mang dẫn đầu đi lên tự báo gia môn.
Đây đương nhiên không phải tên thật của y, Ninh Trúc Mang dù sao cũng từng đảm đương chức chưởng giáo Linh Lung các - tông môn đứng đầu Đại Chu, có lẽ đại đa số nhân sĩ giang hồ ở Đại Hạ đều chưa từng thấy qua chân dung của y, nhưng danh hào này bày lên khó tránh khỏi dẫn đến người có tâm chú ý, cho nên y dứt khoát liền dùng bút danh khác.
Bước đầu tiên báo ra tính danh, bước thứ hai chính là hỏi nguyên quán môn phái của đối phương, Long Môn hội dù sao cũng chỉ là tuyển chọn sơ bộ, thân thế trong sạch phải đợi đến sau khi qua Long Môn hội, do Long Ẩn tự mình đi xác minh.
Đến bước thứ ba thì đơn giản hơn, hiển thị Chân linh.
Chân linh đại khái là là sự vật tu sĩ luyện thể Thiên Thú cảnh, tu sĩ nội công Ly Trần cảnh mới có thể ngưng tụ ra, có thể gọi ra Chân linh đối với tu sĩ mà nói chính là cách biểu hiện thực lực tốt nhất. Đương nhiên cũng có ngoại lệ như Diệp Hồng Tiên, ở Thông U cảnh đã sớm có Chân linh sơ khai, nhưng chuyện này cũng không phải quá hiếm hoi, dù sao có thể làm được điểm này ở Thông U cảnh đại khái đều là thiên tài tuyệt thế, hay là yêu nghiệt, đương nhiên không thể dùng cảnh giới tâm thường để cân nhắc.
Cho nên biểu hiện Chân linh tự nhiên trở thành biện pháp đơn giản nhất cũng là hiệu quả nhất.
Đương nhiên đường không chỉ có một, nếu như không cách nào biểu hiện Chân linh, vậy cũng có thể lựa chọn đối địch một vị tu sĩ Thiên Thú cảnh ngưng tụ ra chân linh sơ khai trong phủ sớm đã an bài, chỉ cần có thể đánh bại người nọ, liền có thể thông qua. Mà loại biện pháp này lại được xưng là Long Hổ đấu!
Chỉ là trên đời đại năng Ly Trần cảnh đại khái đều có thể ngưng tụ Chân linh thành công, mà tu sĩ Thiên Thú cảnh nếu không cách nào làm được việc ngưng tụ Chân linh, như vậy chắc chắn cũng không đi rước họa vào người.
Ninh Trúc Mang rõ ràng quá trình này sau khi báo xong bút danh của mình, ấn bản thảo đã sớm chuẩn bị tốt trong lòng mình lưu loát nói ra, cuối cùng gọi ra Chân linh ở trong cơ thể mình, tu vi Đại Diễn cảnh khi đó triển lộ không sót một chút nào, đám người hơi sợ hãi than thở, vị lão giả Vương phủ tâm cao khí ngạo kia cũng nhịn không được nhìn y một cái.
Đại Hạ quả thật không ít đại năng Tiên Nhân, mọi người biết được liền có hơn hai mươi vị, nhưng với tư cách là một cảnh giới cuối cùng dưới Địa Tiên cảnh, tu sĩ Đại Diễn cảnh đối với đại đa số mọi người mà nói vẫn là tôn tại đáng kính sợ, nhất là loại tu sĩ Đại Diễn cảnh cũng không có tông môn chống lưng như Ninh Trúc Mang.
Càng là đối tượng để các môn các phái, thậm chí một ít Vương gia Quốc trụ lôi kéo.
Nhưng Ninh Trúc Mang cũng không thèm để ý việc này, sau khi báo danh thành công liền lui sang một bên, an tĩnh chờ đợi Từ Hàn cùng Yến Trảm hoàn thành việc này.
Yến Trảm ngược lại đi không đổi tên ngồi không đổi họ, gã cũng được coi là nhân vật phong vân gần đây trên giang hồ Đại Hạ, chỉ là Ma Thiên môn xưa nay bị dán nhãn tà đạo, bởi vậy mọi người đối với gã cũng tự biết tên, lại chưa thấy được diện mạo, giờ phút này nghe gã báo danh hào, lại không tránh khỏi dẫn tới chú ý một hồi, thế nhưng vị nam tử trung nên có vài phần ngưu tâm ngưu mã tâm mã với Sở Cừu Ly này lại không chút để ý, ngược lại còn nhiệt tình phất tay cùng mọi người, chọc cho Tuyết Ninh khẽ trách một hồi.
Yến Trảm đồng dạng thân là cường giả Đại Diễn cảnh, báo danh cũng cực kỳ thuận lợi.
Lúc này đến phiên Từ Hàn.
Hắn ngược lại cũng không có che dấu tên tuổi của mình, dù sao thời gian hắn là Phủ chủ Thiên Sách phủ quá ngắn, đối với Đại Hạ mà nói còn rất xa lạ, càng ít người thấy được chân dung của hắn, bởi vậy cũng không cần che dấu.
"Môn phái nào? Quê quán ở đâu?" Lão nhân chịu trách nhiệm sàng lọc và ghi chép sau khi nghe tên liền lên tiếng hỏi. Chỉ là trong giọng nói lại rõ ràng nhiều hơn một phần hương vị không kiên nhẫn so với lúc đối đãi mọi người trước đó.
"Không môn không phái, nhân sĩ Liêu châu." Từ Hàn lơ đễnh, trong miệng nói như vậy.
"Không môn không phái? Chính là lai lịch không rõ ràng." Lão nhân âm trâm nói, lần này vẻ đùa cợt cùng bất mãn trong ngữ điệu của lão càng không che giấu chút nào.
Từ Hàn nhíu nhíu mày, lý do của hắn không có quá nhiều khác biệt so với Ninh Trúc Mang lúc trước, nhưng lại làm cho lão già này bất mãn như thế, hắn có thể nghĩ đến nguyên nhân chính là lúc trước mình phát sinh xung đột cùng Xích Tiêu môn.
Có câu là Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi, Từ Hàn cũng không muốn phí quá nhiều miệng lưỡi cùng lão nhân này, dứt khoát không để ý tới lời nói của lão, an tĩnh chờ đợi bước tiếp theo bắt đầu. Lão nhân thấy lời khiêu khích của mình giống như bồ tát bùn xuống sông, không kích thích nổi một chút gợn sóng ở chỗ Từ Hàn, đối phương cũng không hề làm mình mất mặt.
"Chân linh." Lão hậm hực cúi đầu nói.
"Không có." Từ Hàn đáp lại cực kỳ đơn giản dứt khoát.
Cái gọi là Chân linh trong cơ thể hắn, đơn giản chính là hư ảnh Yêu thú do Yêu nguyên kích phát cùng hư ảnh Tu la do Huyết nguyên kích phát ra. Không nói đến hư ảnh Tu la kia bởi vì Hình Thiên kiếm bị đoạt mà sớm đã không cách nào thi triển, mà hư ảnh Yêu thú kia mặc dù đã bị hắn luyện hóa thành Chân linh, nhưng trong đó thực sự quá nhiều chỗ cổ quái, ít nhất không đến mức vạn bất đắc dĩ, Từ Hàn không muốn triển lộ ở trước mắt bao người, phòng ngừa người có tâm dò xét.
"Hừ, Chân linh cũng chưa ngưng kết lại dám chạy tới nơi này tìm chết, thật sự cho rằng đại hội Chấp Kiếm nhân là nơi người lớn làm trò hê sao?" Lão nhân kia nghe vậy lập tức giống như bắt được nhược điểm của Từ Hàn, lạnh lùng nói.
Nhưng Từ Hàn lại giống như không nghe thấy lời lão nói, vẫn như cũ vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở nơi đó.
"Còn không đi? Chẳng lẽ còn cần ta trợ giúp hay sao?" Lão nhân nói thêm.
Từ Hàn nghỉ hoặc nói: "Không phải còn có Long Hổ đấu sao?"
"Ngươi muốn Long Hổ đấu?" Lão nhân nghe nói vậy nhướng mày.
"Ừm”" Từ Hàn khẽ gật đầu, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ.
"Hừ, lão phu sống lâu như vậy, người nào cũng đã gặp qua, duy chỉ có người vội vàng muốn đầu thai như ngươi thì lại chưa từng thấy." Lão nhân nói, dứt khoát đứng lên.
"Đến đây đi, lão phu để cho ngươi thử Long Hổ đấu một lần!"