Chương 251: Long khí cùng Tiên nhân
Chương 251: Long khí cùng Tiên nhânChương 251: Long khí cùng Tiên nhân
Đó là một vị nam nhân, nhìn dáng vẻ đã gần năm mươi tuổi, lông mày như núi xa, mũi thẳng môi cong, mặc một bộ áo dài màu xanh lam, tuy chất liệu quý báu nhưng cũng không có gì lạ.
Từ Hàn rất rõ ràng mình chưa từng gặp nam nhân này, nhưng hắn lại ngửi được một chút khác thường ở trên người gã.
Mà nói tiếp chuyện này phải quy công với Thiên Sách phủ.
Phương pháp Long Xà song sinh đã được được khắc lên người Từ Hàn, tuy cuối cùng có trợ giúp của người giám thị, để cho Từ Hàn thoát khỏi sự khống chế của công pháp này, tuy vậy lại có một số di chứng lưu lại—— hắn có cảm ứng cực kỳ nhạy bén đối với Long khí, gân như có thể coi là học được phương pháp Vọng Khí.
Mà Từ Hàn nhìn thấy một đạo hư ảnh Xích Long mơ hồ chiếm giữ ở sau lưng nam nhân này, hai con ngươi dữ tợn, Long uy mênh mông cuồn cuộn.
Có câu Long khí, cực vàng là xanh, cực xanh là đỏ, cực đỏ là tím.
Hư ảnh sau lưng này liên mơ hồ lộ ra một chút ánh tím, phóng mắt nhìn thiên hạ, người có thể có được Long khí to lớn như thế chỉ có một mà thôi, mà đối phương là ai, đương nhiên không cần nói cũng biết.
Chỉ có điều Từ Hàn nhìn ra căn nguyên của đối phương, đám người Diệp Hồng Tiên lại không rõ cho lắm. Bọn họ nhìn nam nhân mặc trường sam màu lam kia, lại nhìn sắc mặt ngưng trọng của Từ Hàn, trong mắt nổi lên vẻ nghi hoặc.
"Từ công tử, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Nam nhân kia như không cảm nhận được bởi vì gã đến, bâu không khí trên sân trở nên ngưng trọng hẳn. Gã cười ha hả chắp tay với Từ Hàn, thái độ vô cùng hòa ái.
Từ Hàn nghe vậy nhíu nhíu mày, cũng không vì thân phận của đối phương mà lộ ra nửa phần khiêm tốn, cũng không lộ ra chút ngạo mạn nào.
Hắn chỉ bước lên một bước, lập tức nói: "Các hạ đại giá quang lâm, không biết có chuyện gì?"
Nam nhân cũng không sinh ra chút không vui nào vì thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh của Từ Hàn, gã chỉ híp mắt đảo qua từng người một, sau đó mới nói: "Công tử xác định muốn để cho ta nói ở chỗ này?”
Từ Hàn sửng sốt, lập tức phục hồi tinh thần lại. Hắn khẽ gật đầu, nghiêng người, giơ tay chỉ về phía phòng: "Mời."
Nam nhân kia thấy thế mỉm cười, cũng không nói nhiều, cất bước đi vào biệt viện sau lưng Từ Hàn.
Ngay lúc đó, Từ Hàn cũng đưa cho mọi người một ánh mắt an tâm chớ vội, sau đó đi theo nam nhân kia vào trong. ...
Đi vào tiểu viện của Từ Hàn, cũng không đợi chủ nhân chào hỏi, nam nhân liền tùy ý tìm một ghế gỗ ngồi xuống. Tiêu Nhiêm cao lớn vạm vỡ cũng muốn đi theo nam nhân tìm chỗ ngồi. Thế nhưng dáng vẻ cả người y lại quá mức mập mạp, trong tiểu viện của Từ Hàn lại không có chỗ ngồi "chế riêng" cho y. Sau khi trải qua một phen thử nghiệm, Tiêu các chủ không thành công nhét mông mình vào ghế, xấu hổ cười cười. Y đưa mắt đánh giá xung quanh, cuối cùng ánh mắt chợt sáng ngời khi rơi vào chiếc giường gỗ trong phòng Từ Hàn.
Y vẻ mặt đắc ý đi tới, đặt mông ngồi ở trên giường gỗ.
Kẽo kẹt. Kẽo kẹt.
Kẽo kẹtI
Lập tức giường gỗ kia tựa như chịu đựng không nổi, bắt đầu không ngừng gào thét, cho dù mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ uốn lượn, mắt thấy sắp bị xé nứt ra. Cũng may Tiêu các chủ lúc đó cũng có cảnh giác, y vội vàng đứng lên. Nhìn giường gỗ bị mình ép tới biến dạng, lại nhìn ánh mắt của Từ Hàn và nam nhân kia, Tiêu Nhiêm cho dù da mặt dày đến mức nào cũng không khỏi ngượng ngùng.
Y đỏ mặt xấu hổ cười, nói: "Đứng tốt rồi, tốt rồi."
Nam nhân thu hồi ánh mắt mình rơi ở trên người Tiêu Nhiêm, nhìn về phía Từ Hàn vừa ngồi xuống, cười hỏi: "Từ phủ chủ thấy được đồ vật phía sau lưng ta?"
Hai chữ "Phủ chủ" vừa mới thốt ra, thân hình Từ Hàn đã chấn động.
Nhưng hắn rất nhanh liên hồi phục lại, đã sớm nghe nói Tiêu Nhiêm có quan hệ không cạn với triều đình Đại Hạ, nếu Tiêu Nhiêm đã đoán được việc này thì chắc chắn cũng không giấu được vị nam nhân trước mắt.
Hắn dứt khoát gật đầu, trả lời: "Thấy được"
"Xem ra tin tức Phủ chủ Thiên Sách phủ bị gieo phương pháp Long Xà song sinh cũng không sai." Nam nhân kia khẽ gật đầu, hiển nhiên không hề xa lạ gì với phương pháp Long Xà song sinh này.
"Sao nào? Đế vương trong thiên hạ đều thích thuật pháp như vậy ư?" Từ Hàn trầm giọng hỏi, hiển nhiên cực kỳ chán ghét với phương pháp này.
"Chỉ là có nghe qua một chút." Nam nhân kia cười cười, cũng ngoảnh mặt làm ngơ với giọng nói đầy bất thiện của Từ Hàn.
Có câu là đưa tay không đánh người mặt cười, lấy thân phận nam nhân, nói chuyện với Từ Hàn như vậy thì có thể xem là có chút khách khí. Đương nhiên Từ Hàn cũng không phải loại người không biết nặng nhẹ, hắn cũng không tiếp tục dây dưa trên chủ đề này nữa, mà đổi đề tài: 'Bệ hạ hàng ngày trăm công ngàn việc, lại hạ tôn quý đến hàn xá của ta. Có lẽ không phải vì muốn nói chuyện phiếm với Từ mỗ chứ, hay là chúng ta cứ đi thẳng vào vấn đề đi."
Nam nhân... hoặc có thể nói là vị quân vương Lý Du Lâm của Đại Hạ kia nghe vậy sững sờ, cũng không phải là do bất mãn vì Từ Hàn bất mãn, chỉ là gã đã không nhớ được trừ Tiêu Nhiêm ra, đã bao nhiêu năm không nghe người ta nói chuyện cùng mình như vậy.
Nhưng gã rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, sắc mặt lập tức trâm xuống, vẻ vui mừng trong ánh mắt nhìn về phía Từ Hàn thu liễm lại: "Từ công tử là một diệu nhân, nếu công tử đã có thể trông thấy một con Chân long đỏ rất gần tím ở sau lưng tại hạ, vậy tại hạ cũng không hư dữ ủy xà với công tử nữa."
"Xin rửa tai lắng nghe." Từ Hàn cười nói.
"Nếu công tử đã bị gieo phương pháp Long Xà song sinh, chắc hẳn cũng rõ Long khí có ý nghĩa gì đối với một vương triều. Vậy lấy tâm mắt Từ công tử, cho rằng sau lưng Chân long phía sau lưng ta so với vị quốc quân Đại Chu kia thế nào?"
Từ Hàn nghe vậy, chân mày nhăn lại, nhưng hắn vẫn trả lời đúng sự thật: Quốc vận của Đại Chu không thể so với Đại Hạ, tất nhiên Long tượng do Long khí biến thành cũng không thể so với bệ hạ. Theo ta thấy, Long khí trên người Khả Khanh cũng chỉ có màu đỏ thẫm, còn lâu mới có thể sánh cùng ngài."
Từ Hàn cho rằng Lý Du Lâm nói đến việc này chẳng qua là muốn nói rõ quốc lực của Đại Hạ gã hưng thịnh như thế nào, Đại Chu gầy yếu ra sao, để cho Từ Hàn làm việc cho gã mà thôi. Dù sao chuyện trong nhà Đế vương đơn giản chính là tranh quyền đoạt lợi, Từ Hàn mặc dù không có hảo cảm đối với Đại Chu, nhưng quả thực không thích trong triều đình lục đục với nhau, cũng không có tâm tư tham gia vào việc này. Bởi vậy sau khi dứt lời, trong đầu hắn liền nghĩ làm thế nào để từ chối lời mời của vị Lý Du Lâm này.
Nhưng sự thật lại chứng minh, Từ Hàn lúc này đã lấy tâm của tiểu nhân do lòng quân tử.
Chỉ thấy khi nghe được lời nói của hắn, trên mặt Lý Du Lâm lộ ra nụ cười đắng chát. Gã nhìn Từ Hàn nói: "Vậy nếu tại hạ nói cho Từ công tử biết, bảy ngày trước, Long khí này còn là màu tím đấy?"
Từ Hàn nghe được lời này lập tức chấn động, con ngươi lộ vẻ hoảng sợ.
Long khí! Đây chính là đại biểu vận mệnh quốc gia của một vương triều, nó sẽ bởi vì những chuyện đã xảy ra trong nước mà tăng trưởng hoặc tiêu vong, nhưng trừ khi phát sinh những chuyện đủ để dao động đến quốc vận, Long khí mới phát sinh biến hóa lớn trong thời gian ngắn như thế.
Mà bảy ngày trước...
Nếu Từ Hàn nhớ không lầm, chính là ngày La Mặc đăng lâm Tiên cảnh.......