Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 666 - Chương 7: Giấu Trời Qua Biển.

Chương 7: Giấu trời qua biển. Chương 7: Giấu trời qua biển.Chương 7: Giấu trời qua biển.

Đại nạn trước mắt không lo được lo mất, hoặc là sắc mặt Từ Hàn lúc này quá mức nghiêm túc, thế cho nên Tiền phu nhân sững sờ tại chỗ một lúc lâu, sau đó liền thật sự run rẩy đưa tay cởi bỏ vạt áo bên hông của mình ra.

Đám người Phương Tử Ngư thấy thế đồng loạt đưa ánh mắt cổ quái nhìn Từ Hàn.

"Từ các chủ thấy sắc nảy lòng tham, không phải hành động quân tử!" Lý Định Hiền nhíu mày nói.

"Hồng Tiên không có ở đây, hắn đã hiện rõ nguyên hình?" Phương Tử Ngư tỏ vẻ nghi hoặc.

"Ừm, có vài phần phong thái của bổn đại hiệp năm đó." Sở Cừu Ly thoải mái cười to.

Từ Hàn thấy mọi người nghe vậy mới chợt tỉnh ngộ, hắn nhìn về phía Tiên phu nhân đang định tháo y phục xuống vội vàng nói: "Phu nhân có thể vào trong phòng..."

Tiên phu nhân kia nghe vậy, sắc mặt lập tức đỏ lên, bà vội vàng ngừng hai tay đang kéo quần áo, sau đó chạy như bay vào trong phòng.

Từ Hàn thấy thế lại cười khổ một trận, sau đó hắn lại nhìn sang cha con họ Tiền bên cạnh nói: "Mời hai vị cũng đi thay quần áo mới, cởi bỏ hai bộ quần áo này xuống."

Hai cha con này đương nhiên không chút nghi ngờ, cũng đồng loạt lui trở lại trong phòng.

Sau vài tiếng đổi y phục sột soạt, một nhà ba người Tiền chưởng quỹ xuất hiện trước mặt mọi người. Từ Hàn nhận lấy quần áo bọn họ đưa tới, sau đó dưới ánh mắt nghi hoặc của mọi người, hắn lại đi tới bên cạnh Lý Mạt Đỉnh, nói với đối phương: "Mượn danh bài của Vương gia một chút."

Cái gọi là danh bài chính là quan phương của Đại Hạ cấp cho triều đình giấy tờ ghi chép lại tuổi tác tính danh cùng với các loại tin tức của người trong cuộc, bất kể ở Hạ Trần Chu, làm giả vật như vậy cũng đều là trọng tội.

Nhưng đối với đám người Từ Hàn mà nói, chuyện như vậy đương nhiên không tính là khó khăn, dù sao sau lưng bọn họ cũng chính là triều đình Đại Hạ. Mà hắn hỏi danh bài Lý Mạt Đỉnh chính là sự vật triều đình Đại Hạ chế tạo cho bọn họ vì tiện cho chuyến đi này.

Tuy Lý Mạt Đỉnh kỳ quái với ý đồ của Từ Hàn, nhưng sau khi chần chờ vẫn đưa vật kia ra.

Sau đó Từ Hàn lại hỏi Phương Tử Ngư và Tô Mộ A, lấy danh bài của bọn họ, rồi đi tới trước mặt một nhà ba người Tiền chưởng quỹ, đưa ba cái danh bài này tới trước mặt bọn họ.

Sau đó hắn dặn dò: "Chúng ta còn có chuyện quan trọng bên người, không rảnh giúp ba vị thoát thân. Các ngươi nhớ cầm lấy ba cái danh bài này, cần phải nhớ kỹ tin tức trên đó, từ nay về sau đây sẽ là thân phận của ba vị."

Nói xong lời này, Từ Hàn lại móc một túi tiền từ trong ngực ra, nhìn dáng vẻ nặng trịch kia, có lẽ ngân lượng bên trong đó hẳn là xa xỉ.

Thấy Từ Hàn đưa vật này tới, vị Tiền chưởng quỹ kia lập tức lấy lại tinh thần, liên tục lắc đầu nói: "Các vị ân công đã có ân cứu mạng đối với một nhà ta, chúng ta vốn đã không thể báo đáp, làm sao có thể thu tiền tài của ân công được? Việc này không thể, không thể, tuyệt đối không thể."

Sắc mặt Từ Hàn trở nên nghiêm túc, nghiêm mặt giao túi tiền kia cho Tiên chưởng quỹ, nói: 'Lần này mặc dù các vị tránh được phiền toái, nhưng đứa bé nhà ngươi vẫn luôn sẽ rơi vào trong mắt những tặc nhân kia, muốn bảo vệ cả nhà thì các ngươi cần phải lưu lạc khắp nơi, nhiều tiền vẫn hơn đến lúc thiếu áo cơm không chỗ nương tựa. Đại trượng phu có thể co được giãn được, chỉ là mặt mũi sao có thể quan trọng hơn người nhà?”

Sắc mặt Tiên chưởng quỹ kia biến hóa, cuối cùng đưa tay nhận lấy túi tiên của Từ Hàn.

"Còn một điều nữa, nếu các vị thật sự bất hạnh bị kẻ xấu bắt được, liên thử báo ra tên của Quỷ Bồ Đê, nhưng nếu bọn chúng hỏi kỹ, ngươi đừng để ý đến. Gặp được vị Quỷ Bồ Đề kia, cứ nói các ngươi là bằng hữu của Từ Hàn, có lẽ sẽ giữ được tính mạng, nhưng phương pháp này không nhất định hữu hiệu, vì vậy nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không nên thử." Từ Hàn lại nói tiếp: "Giờ phút này ta đoán vị đại nhân mà các ngươi nói đang trên đường đến, cũng không nên chậm trễ, tranh thủ thời gian thu dọn đồ đạc từ cửa sau đi."

Tiên chưởng quỹ nhớ kỹ những gì Từ Hàn nói, lập tức liên tục gật đầu nói: "Tốt, tốt, tốt!"

Dứt lời y liền muốn dẫn theo vợ con rời đi, nhưng bước chân vừa phóng ra lại cảm thấy không ổn, vội vàng xoay người bổ nhào xuống quỳ gối trước đám người Từ Hàn.

Đùng! Đùng! Đùng!

Sau khi dập đầu liên tục ba cái mới coi như thôi.

"Hậu ân lần này, Tiền mỗ không biết lấy gì báo đáp, nếu có kiếp sau, kết cỏ ngậm vành báo đáp."

Nói xong, y mới lần nữa mang theo vợ con rời đi.....

Đợi đến khi người của ba nhà họ Tiền rời đi, Mông Lương liền đi đến bên cạnh Từ Hàn, vẻ mặt ngưng trọng hỏi: "Hành động lần này của sư đệ có chút không ổn."

"Chúng ta để mặc cho ba người bọn họ rời đi, đứa con trai của quân nhân họ Lỗ này đã là Thánh binh có lẽ địa vị không thấp, nếu biết phụ thân mình chết ở chỗ này, thêm nữa cả nhà Tiền thị mất tích ly kỳ, chỉ sợ sẽ phái người điều tra, cho dù có mệnh bài kia làm chứng, đây cũng là chuyện giấy không gói được lửa..."

"Không có gì không ổn, sư huynh yên tâm đi, đệ đang muốn gặp gỡ cái gọi là Thánh binh kia một lần. Huống hồ..." Từ Hàn cười nói, rồi cất bước đi tới bên cạnh bộ thi thể gây yếu mà hắn tiêu tốn nhiều thời gian nhất, hắn đưa mắt nhìn Mông Lương, cười nói: "Huống hồ không phải người Tiền gia đều bị chúng ta giết cả sao?"

Từ Hàn vừa dứt lời, mọi người xung quanh vẫn còn chưa rõ ràng cho lắm, nhưng trong tay hắn chợt hiện ra một thanh trường kiếm trắng như tuyết.

Lập tức thân kiếm chấn động, trường kiếm kia với tốc độ nhanh đến kinh người đâm về phía khuôn mặt và dưới eo cỗ thi thể kia.

Phốc!

Nương theo một trận âm thanh khẽ vang, hai chỗ thi thể kia lập tức huyết nhục mơ hồ, căn bản khó có thể thấy rõ bộ dáng ban đầu.

Mọi người thấy thế đáy lòng phát lạnh, nhưng bọn họ còn chưa kịp phục hồi tinh thần, Từ Hàn đã đi tới bên cạnh Lý Định Hiền, cười ha hả nói: "Làm phiền tiểu vương gia thay y phục cho vị Tiên phu nhân này.'...

Phượng Hà trấn mấy ngày gần đây có chuyện lớn phát sinh.

Phụ thân trưởng trấn Lỗ đại nhân cùng với thi thể một nhà Tiền thị bị kẻ xấu treo ở bên ngoài khách sạn Tiền gia.

Thánh binh thân là trưởng trấn dẫn theo thủ binh trong trấn đi dò xét việc này, không ngờ tặc nhân kia lại giết hại luôn hơn trăm tên tinh binh cùng với Thánh binh đại nhân, sau đó một tay hỏa thiêu khách sạn Tiền gia, đợi đến khi thế lửa nhỏ đi, người trong trấn đến nhặt xác thì đại đa số thi thể đã bị đốt thành than cốc, căn bản rất khó phân biệt được thân phận.

Sau đó Thái thú từ Cổ Miên thành gần đó chạy đến hỏi thăm tình hình cụ thể, bách tính trong trấn đại khái không biết được rốt cuộc phát sinh chuyện gì, chỉ loáng thoáng dường như là cừu nhân Tiền gia trả thù, giết ba người Tiền gia, dù sao trong mấy thi thể bị treo ngoài phòng kia, thi thể ba người mặc quần áo chưởng quầy cùng với nữ nhân và hài đồng là dễ dàng nhận ra nhất.

Mặc dù bởi vì bị lửa lớn đốt qua, phần lớn thi thể đã khó có thể phân biệt, nhưng đã có lời của những dân chúng này làm căn cứ chính xác, Thái thú đến từ Cổ Miên thành rất nhanh liền hạ nắp hòm quan tài kết luận như vậy.

Về phần truy xét hung thủ sao...

Hiện tại trên tay của gã còn rất nhiều chuyện quan trọng hơn phải làm, đương nhiên không rảnh để bận tâm. Điều duy nhất cần làm chính là lại phái một vị Thánh binh tới đây đảm nhiệm chức trưởng trấn...
Bình Luận (0)
Comment