Chương 94: Thay trời đổi đất
Chương 94: Thay trời đổi đấtChương 94: Thay trời đổi đất
A Ngôn.
Cái tên này đối với Từ Hàn mà nói không coi là quá lạ lãm.
Năm đó lúc gã vừa mới vào Đại Hạ, bên trong một màn hí kịch mà Ngụy tiên sinh luôn luôn bày sạp hát ở đầu đường kia, A Ngôn liền là nhân vật chính.
Huyền nhi nghe đến đây chợt ngẩng đầu, tròng mắt màu hổ phách trong có chút tò mò, nhưng sau một trận dò xét xem qua vị Yêu quân trước mặt, nó liền mất đi hứng thú, ngồi trở lại trong ngực Từ Hàn, híp mắt cảm thấy mỹ mãn mà ngủ, ngáy, không có chút tự giác nào của tồn tại thân là Yêu quân.
"Ngươi nói là thê tử của Ngụy tiên sinh?" Từ Hàn vào lúc này cũng hồi phục thần trí từ bên trong kinh ngạc khi nghe được cái tên kia, hắn quay qua nhìn Phi Liêm, trong miệng nói như thế.
Phi Liêm khẽ gật đầu, lại lần nữa lời nói: "Chính là. . "
Nhưng khi nói ra lời này, y dường như lại có chút chân chờ, qua một lúc sau mới lại lần nữa nói: "Câu Trần nói cho ta biết, lực lượng trong cơ thể nàng trong vạn năm ở ẩn trong Thập Vạn Đại Sơn đang bị xơi tái từng điểm từng điểm, sau khi ý thức được điểm này, nàng liền không lưu dư lực để Long khí trong cơ thể tản vào bên trong Thập Vạn Đại Sơn, như thế liền bảo đảm sau khi nàng chết, Yêu tộc bên trong Thập Vạn Đại Sơn sẽ không bởi vì Long khí tan hết mà trực tiếp chết đói giống như di dân Nam Hoang năm đó."
"Nhưng tựa như một cái vương triều đã không có Đế vương thống ngự thiên hạ, số mệnh rơi lả tả trong Thập Vạn Đại Sơn có khả năng bị người cướp đi bất cứ lúc nào, tăng thêm đại kiếp nạn đã sắp đến, vì ứng phó những thứ này, Câu Trần dùng lực lượng cuối cùng của nàng sinh hạ A Ngôn. . . Mà A Ngôn liên thành hi vọng cuối cùng để Yêu tộc phá kiếp."
Từ Hàn cưỡng chế một loạt suy nghĩ về Cổ ma bay lên trong lòng mình, bình tĩnh nói: "A Ngôn làm sao có thể cứu Yêu tộc?"
Ở trong chuyện xưa Ngụy tiên sinh nói về vị Hồ yêu kia, câu chữ đề cập đến cũng không nhiều, Từ Hàn mới đầu chỉ cho là Hồ yêu dưới cơ duyên xảo hợp ngộ nhập nhân gian, hiện tại nghe tới đấy hắn mới ý thức tới, dường như những thứ trùng hợp này cũng không phải là trùng hợp.
Trên mặt Phi Liêm lúc đó tuôn ra một vẻ xấu hổ hiếm thấy, y cũng không chính diện trả lời câu hỏi này của Từ Hàn, mà cúi đầu xuống thì thào nói: "Gã đúng là một người rất không tệ, chúng ta tính kế gã... May mắn cuối cùng gã coi như có một chết già."
Từ Hàn nghe đến đó, đâu còn có thể không rõ Phi Liêm đang nhắc đến chuyện gì, hắn lập tức biến sắc, ngữ điệu vào lúc đó cũng cao thêm vài phần, quát hỏi: "Ngươi nói là A Ngôn cùng Ngụy tiên sinh gặp nhau, từ đầu đến cuối cũng là âm mưu các ngươi tự tay an bài?"
"Tối đa cũng chính là biết thời biết thế mà thôi, A Ngôn cùng Ngụy Trường Minh gặp nhau đúng là do Câu Trần cố ý gây nên, nhưng chúng ta vô pháp can thiệp chuyện phát triển đằng sau, cũng ngăn cản không được, huống chi vì tộc nhân, chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác, điểm tính toán nho nhỏ này, chúng ta sao có thể không làm được?"
"Chỉ là chúng ta thật không ngờ chính là, Ngụy Trường Minh cùng A Ngôn cuối cùng sẽ đi đến một bước kia, càng không nghĩ đến vì báo thù cho A Ngôn, Ngụy Trường Minh sẽ quả quyết cự tuyệt lời mời đến từ Chân tiên trên bầu trời như thế, không những thế khi gã biết được kế hoạch chúng ta, lại quyết nhiên thuận theo kế hoạch của chúng ta như cũ. . . Gã đối với A Ngôn, thực sự để cho ta không lời nào để nói." Từ Hàn nghe đến đây đại khái suy nghĩ minh bạch tiên căn hậu quả mọi chuyện, gã trâm con mắt nói: "Các ngươi làm như vậy là vì để cho Ngụy tiên sinh đối nghịch cùng Tiên nhân trên bầu trời, cuối cùng nghiêng về phía các ngươi, thế nhưng về sau thì sao? Vì cái gì trên lưng của ngài ấy còn đeo Thập Vạn Đại Sơn? Chuyện này lại có liên quan gì với kế hoạch của các ngươi?"
"Câu Trần tiên đoán được phương thiên địa này đã đến biên giới hủy diệt, liền cùng ta định ra kế hoạch này, chúng ta tìm được người trong Nhân tộc có khả năng nhất bằng vào đạo của mình chứng lấy Tiên đạo, dưới tính toán của chính mình để cho gã đối nghịch đám Chân tiên trên trời, rồi sau đó ta liền dẫn gã tới Đại Uyên sơn, nói cho gã chân tướng của sự tình, hơn nữa hao tổn đi hơn phân nửa tu vi chính mình chứa Thập Vạn Đại Sơn vào trong tiểu thế giới, tặng tới trong tay gã."
"Chỉ cân một ngày kia gã có thể tu thành Chân tiên, liền mang theo Thập Vạn Đại Sơn cùng nhau nhảy ra phương thế giới sắp nghiền nát này, đến lúc đó tộc nhân của chúng ta liên có thể trường tồn. Chỉ là gã cuối cùng vẫn thất bại, mặc dù may mắn được người giám thị nhận đi, giữ được một cái mạng, nhưng ngại ở quy tắc thiên địa, gã vẫn không thể được coi là thực sự nhảy ra phương thiên địa này, vì thế cũng không cách nào mang tộc nhân của ta rời khỏi đây."
"Mà bây giờ, cái này trọng trách đã rơi vào trên người của ngươi."
"Ta?" Từ Hàn nghe vậy cười khổ, hắn rút cuộc là cái thứ gì chính hắn đều nói không rõ, nếu vị Yêu quân này biết được hết thảy chỉ sợ cũng sẽ không ôm bất kỳ hy vọng gì đối với hắn.
"Ngươi xem, năm đó ta mặc dù không biết trên người của ngươi vậy mà cất giấu bí mật như thế, nhưng ta lại nhìn thấy Lục Ngô." Phi Liêm lúc này nhìn về phía Huyền nhi bên cạnh, trên mặt lộ ra một ý cười, nói: "Ta biết rõ nhất định là Thái Âm cung xảy ra biến cố, Lục Ngô mới có thể không tiếc hao tổn hơn phân nửa tu vi phân ra một đạo phân thân như vậy cùng ở bên cạnh ngươi."
"Lục Ngô lựa chọn ngươi, cho nên ta tin tưởng lựa chọn của nó, đáp ứng Thương Hải Lưu cho ngươi cánh tay phải."
"Con đường của Ngụy Trường Minh cũng không dễ đi, người trên trời thiết lập quá nhiều khuôn sáo cho gã, gã cuối cùng có lẽ cũng hiểu rõ bằng lực lượng của mình vô pháp du ngoạn cảnh giới Chân tiên, cho nên mới đưa Thập Vạn Đại Sơn vào trong tay ngươi, chịu mười trọng Thiên kiếp cho Kiếm Linh kia, mà cuối cùng Kiếm linh nọ cũng hy sinh chính mình gieo bản mệnh kiếm khí vào trong cơ thể ngươi."
"Chúng ta hoặc bị động hoặc chủ động cũng đã tin tưởng ngươi, ngươi cũng chớ cần lại hoài nghi cái gì, buông tay đánh cược một lần là được." Phi Liêm nói đến chỗ này, nụ cười trên mặt càng lớn, ngược lại có phần có vài phần mùi vị trưởng bối cổ vũ vãn bối.
Từ Hàn trong lòng càng đắng chát, hắn không khỏi sinh ra một loại cảm giác áy náy vì đối phương nhờ vả mà mình không thể hoàn thành, vào lúc đó đang muốn nói cái gì đó.
Giọng nói của Phi Liêm lại vang lên lần nữa: "Ngươi biết vì cái gì ta biết rõ các ngươi tới Đại Uyên sơn, nhưng ngay từ đầu lại tránh mà không gặp sao?”
"Bởi vì ta biết rõ mục đích ngươi khi tới nơi này, ngươi muốn để ta cùng các ngươi chiến một trận với tướng vong Long kia, nhưng trên thực tế, bản ý của ta cũng không như vậy."
"Bọn chúng muốn tới giết ngươi đấy." Lúc này, Lưu Sanh bên cạnh một mực không có lên tiếng bỗng nhiên mở miệng nói, hiển nhiên gã cực kỳ hoang mang đối với chuyện này, từ ý nào đó bên trên mà nói, bọn họ là tới cứu vị Yêu quân này, vì sao nghe ngữ khí của đối phương, dường như y vẫn cực kỳ không vui đối với chuyện này.
"Đối với Yêu quân sống vài vạn năm mà nói, truyền thừa Yêu tộc quan trọng hơn nhiều so với tính mạng của ta, ta mặc dù sẽ chết, nhưng chỉ cần các ngươi không tham dự trong đó, hắn liền có thể sống sót, trên người hắn cõng nhiều kỳ ngộ cùng lực lượng như vậy, chỉ cần có thêm một ít thời gian liên du ngoạn cảnh giới Chân tiên, đến lúc đó liền dẫn đầu tộc nhân của ta nhảy ra phương thiên địa này."
"Đương nhiên đại giới làm như vậy là đám người kia lấy được Tinh huyết của ta nhất định sẽ tàn sát toàn bộ Nhân tộc hầu như không còn, thế nhưng xuất phát từ tư tâm, tại giữa Nhân tộc cùng Yêu tộc, ta chỉ biết lựa chọn tộc nhân của mình."
"Vậy vì sao ngươi lại đổi chủ ý?" Từ Hàn lại lân nữa đè xuống suy nghĩ lộn xộn trong lòng, trâm con mắt nói.
Phi Liêm vào lúc đó lại cười cười, y nhìn về phía Từ Hàn trên vai Huyền nhi, nói: "Năm đó Nhân tộc bởi vì tham lam mà làm lợi kiếm cho người khác, đẩy Yêu tộc vào tuyệt cảnh, cuối cùng rơi xuống tình cảnh ngày hôm nay."
"Lục Ngô mới vừa hô to gọi nhỏ với ta, ta đại khái đã minh bạch ý tứ trong lời nói của nó."
"Nhân yêu hai tộc vốn là cộng sinh tại phương thiên địa này, năm đó Nhân tộc phạm sai lâm, hôm nay Yêu tộc không thể tái phạm, dù sao mặc cho ngươi có thể sống tiếp được từ nơi này, cũng chưa chắc đã có thể tu thành Chân tiên như nguyện, huống chỉ lấy tính tình của ngươi, dường như cũng sẽ không buông tha mặc cho bằng hữu Nhân tộc của ngươi ở đây mà một mình rời đi."
"Ta cảm thấy phải nó nói rất có đạo lý, đã như vậy, chúng ta liền vì phương này thiên địa, tạm thời để xuống thù cũ, cũng để xuống tính toán. . “
"Cùng một chỗ thử một lần, có thể thay trời đổi đất được hay không."