Tàng Phong (Dịch Full)

Chương 861 - Chương 201: Về Nhà

Chương 201: Về nhà Chương 201: Về nhàChương 201: Về nhà

Thế giới.

Hai chữ ngắn ngủn thốt ra, thanh âm không lớn lại truyền tới trong tai mỗi người.

Một luồng lực lượng khó có thể nói rõ lại thật sự tồn tại trong nháy mắt lấy thân hình Từ Hàn làm trung tâm đột nhiên rung động rồi thoát ra.

Âm!

Tốc độ lan ra kia cực nhanh, dù là Đế quân trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, bị dư âm của lực lượng kia chấn động.

Khi đó trong đầu Đế quân vang lên một tiếng nổ vang, gã thầm nghĩ không ổn, đang định vận dụng lực lượng quanh thân để chống đỡ, nhưng luồng lực lượng dao động kia vẫn không tạo thành bất cứ thương tổn nào đối với gã, chỉ tiếp tục lướt qua thân thể gã lao về phương xa vô tận. Đế quân cau mày, gã không hiểu đây rốt cuộc là pháp môn gì, có uy lực ra sao.

Gã điều động lực lượng quanh thân tới cực hạn, lại tạm thời ẩn giấu không phát, chỉ bình tĩnh nhìn Từ Hàn.

Mấy đạo đao xoa kiếm kích từ mâm tròn màu đen sau lưng hắn tuôn ra vẫn dừng lại trước người Từ Hàn một tấc, tất cả dường như không có gì thay đổi, nhưng khóe miệng Từ Hàn nhấch lên nụ cười đầy vẻ trêu tức lại khiến cảm giác bất an trong lòng Đế quân càng ngày càng nghiêm trọng.

"Từ Hàn, đến lúc này rồi ngươi còn cố làm ra vẻ huyền bí nữa sao?" Đế quân trâm giọng nói, nhưng sau đó lại bí mật thúc giục lực lượng trong cơ thể mình, ý đồ vận dụng những đao xoa kiếm kích kia phá tan lá chắn của Từ Hàn, nhanh chóng chụp lấy tính mạng hắn.

Nhưng chẳng biết tại sao, tất cả lực lượng cuồng bạo mà hắn liều mạng thúc giục ra, gia trì thêm vào trên những đao xoa kiếm kích kia vốn sinh ra uy năng hủy thiên diệt địa, nhưng toàn bộ lại như trâu đất xuống biển, kích không nổi nửa điểm sóng gió. Những đao xoa kiếm kích kia vẫn như lâm vào thời gian đình trệ, dừng lại ở nơi đó, không thể tiến lên mảy may chút nào.

Đế quân trong lòng hoảng sợ, gã không hiểu chỉ Từ Hàn chỉ một thành Đế quân sao có thể nhẹ nhàng chống đỡ được một đòn tấn công toàn lực của mình.

Mà đối mặt với câu hỏi của Đế quân, Từ Hàn lại không lên tiếng, chỉ thấy ngón tay hắn vươn ra điểm vào mũi thương kia khi đó nhẹ nhàng điểm một cái, đao xoa kiếm kích đầy trời kia tựa như hình chiếu trong nước, đều tán đi trong tâng tâng gợn sóng.

Đây là thần thông gì?!

Đế quân thấy tất cả điều này có thể nói là kinh hãi vạn phần, gã tung hoành vạn vực tinh không vạn năm, thế giới bị gã hủy diệt cũng khó mà đếm được, cho dù là người giám thị suýt nữa khiến gã lâm vào tử cảnh kia cũng chưa từng biểu lộ ra tu vi đáng sợ như vậy. Gã không nghĩ ra, Từ Hàn trước đó vài ngày vì đối kháng một vị sứ đồ Quỷ Cốc Tử mà không thể không mượn lực lượng của gã, bị gã phụ thân, làm sao trong thời gian ngắn ngủi không đến một năm này, lại có tu vi quỷ dị đáng sợ như vậy dưới mí mắt hắn.

Trong lòng Đế quân tràn ngập nghi hoặc, nhưng cũng biết giờ phút này không phải là thời cơ tốt để tìm hiểu căn nguyên. Gã lại thôi động mâm tròn màu đen sau lưng lần nữa, mâm tròn cực lớn nặng nề quay tròn, khí tức càng thêm cuồng bạo từ phía sau trào ra. Gã phải nhanh chóng giải quyết Từ Hàn, dù sao Quỷ Cốc Tử dường như đã không còn là đối thủ của người giám thị kia, tuy lập trường giữa gã và Quỷ Cốc Tử cũng không giống nhau, nhưng giờ phút này môi hở răng lạnh, điều bọn chúng cần làm đó là hợp binh với nhau, giết Từ Hàn và người giám thị mới có thể tìm được con đường sống.

Đợi đãi

Nghĩ đến đây, Đế quân như ý thức được điều gì đó, chợt trong lòng giật mình, gã nghiêng mắt nhìn vê bên cạnh bản thân, lúc này mới phát hiện mọi thứ chung quanh đều trống rỗng, ngoại trừ gã và Từ Hàn rốt cuộc không tìm được tung tích của bất kỳ kẻ nào.

"Thế nào, Từ mỗ để lại cho Đế quân thế giới này, ngươi có thỏa mãn không?" Vẻ kinh hãi trên mặt Đế quân khiến cho Từ Hàn trong nháy mắt liền hiểu ra đối phương đã phát hiện dị dạng như vậy. Mặt hắn mang theo ý cười, mũi chân điểm nhẹ trên không trung một cái, thân thể lấy tốc độ nhanh đến kinh ngạc chợt lóe lên, đi tới trước mặt Đế quân, khóe miệng cùng trong mắt đều mang theo ý cười, nhìn chăm chú vào đối phương, miệng thận trọng hỏi.

"Ảo cảnh?" Sắc mặt Đế quân âm trầm như thể chảy ra nước, gã lạnh giọng hỏi.

Đấn lúc này gã mới tỉnh ngộ lại, vừa rồi bản thân lực lượng dao động đẩy ra từ trong cơ thể Từ Hàn vốn không phải vì muốn đánh tan gã mà là kéo gã vào ảo cảnh này. Lúc trước Đế quân và Từ Hàn ở trong cùng một bộ thân thể đã lĩnh giáo được bản lĩnh của hắn ở phương diện này. Hôm nay lại trúng kế, Đế quân không khỏi cảm thấy phẫn nộ trong lòng. Nhưng đồng thời cũng âm thầm thi triển thủ đoạn của bản thân, ý đồ lao ra khỏi ảo cảnh này, nhưng cho dù gã cố gắng thế nào cũng không thể làm nên chuyện gì.

"Đế quân đánh giá cao Từ mỗ rồi, trong huyễn cảnh mà ngươi tặng cho ta, ta có thể kéo ngươi vào trong chủ yếu là dựa vào lỗ hổng tâm thần của ngươi khi đó, nhưng tình huống vừa rồi như vậy. Đế quân đang toàn thân đề phòng, ngươi cho rằng Từ mỗ có thể có bản lĩnh có thể giả mù sa mưa cùng ngươi và Quỷ Cốc Tử trong thời gian lâu như vậy sao?" Từ Hàn dường như nhìn thấu tâm tư Đế quân, hắn chậm rãi hỏi, mỗi chữ trong lời nói đều chọc thẳng tâm thần đối phương.

Mà nói chỗ này, hắn còn cố ý dừng lại một chút, ánh mắt có chút hưng phấn rơi vào trên mặt Đế quân, đánh giá đối phương từ trên xuống dưới, tựa như đang thưởng thức một cảnh sắc ngàn năm khó gặp vậy.

"Huống hồ Đế quân cứ xem kỹ đi, chỗ nào trong thế giới này giống ảo cảnh chứ?"

Giọng nói của Từ Hàn lại vang lên, sắc mặt Đế quân đột nhiên biến đổi.

Gã giống như đang nghĩ tới điều gì, hai đầu lông mày hiện ra vẻ không thể tin được.

Gã căn bản vô tâm để ý tới lời nói của Từ Hàn, mà ngẩng đầu nhìn về phía thiên ngoại, ba ngôi sao sáng ngời chiếu rọi khi đó làm hai mắt Đế quân đau nhức. Gã có chút hoảng hốt, đương nhiên trên đời này sẽ không có ngôi sao nào sáng ngời như vậy, đó là... ba mặt trời.

Chuyện quỷ dị như vậy nếu để ở trong mắt người khác, nhất định sẽ cảm thấy mình đã say khướt mãi không tỉnh, hoặc đang ở trong giấc mộng. Nhưng khi Đế quân thấy rõ sự vật kia, trên mặt trong nháy mắt lại nổi lên một vẻ phẫn nộ nồng đậm, gần như ngưng tụ thành thực chất —— loại phẫn nộ hận không thể xé Từ Hàn thành mảnh nhỏ, đốt thành tro tàn, lại trút xuống hư không.

"Ngươi! Ngươi đang tìm chết!" Đế quân nheo mắt lại, đè thấp thanh âm nói như thế. Trong đôi mắt gã dấy lên ngọn lửa màu đen, gân xanh xung quanh hốc mắt nổi lên, cực kỳ giống như ác long bị người chạm vào vảy ngược, sát cơ dữ tợn giống như sóng lớn từ trong cơ thể gã dâng trào ra.

Cho dù là trước đó bị Quỷ Cốc Tử vây ở sâu trong thế giới mấy chục vạn năm, cho dù dưới tình huống bị các loại mưu kế của Từ Hàn buộc phải thỏa hiệp, gã cũng chưa bao giờ lộ ra vẻ mặt như vậy.

Gã đột nhiên tung người nhảy ra, hắc khí ngập trời theo sát phía sau, một quyên vung ra đã có hắc khí đầy trời cuốn theo quyền phong, không cần thúc giục liền biến thành Hắc Long, thét dài đánh về phía Từ Hàn. Nhưng đối mặt với sát chiêu như vậy, Từ Hàn chỉ cười nhạt một tiếng, đứng yên bất động tại chỗ. Mãi tới khi quyền phong đánh tới, hắn mới hơi nghiêng đầu, động tác hơi bất cẩn lại vừa đúng lúc né được một quyền của Đế quân.

Đế quân nhướng mày, gã ý thức được một chút chuyện không tâm thường, một quyên này của gã mang theo uy lực cường đại cỡ nào? Há có thể như võ giả bình thường, tránh được nắm đấm có thể bình yên vô sự ư?

Đặt ở ngày thường, Đế quân nhất định sẽ lập tức nghiên cứu kỹ càng trong đó, nhưng giờ phút này hiển nhiên phẫn nộ trong lòng trào ra đã ăn mòn tâm tính của vị Thần chích sống không biết bao nhiêu năm tháng này. Gã chỉ cảm thấy càng thêm phẫn nộ, vì thế lại vung ra một quyền hạo nhiên, nhưng vẫn giống như lúc trước, một quyền mang theo uy năng vô tận này vẫn bị Từ Hàn bất động thanh sắc tránh đi.

Đế quân vẫn không tìm ra nguyên do trong đó, ngược lại càng thêm điên cuồng huy quyền, trong nháy mắt mấy chục quyên như bạo vũ lê hoa trút ra, cuối cùng ngay cả góc áo của Từ Hàn cũng không chạm đến được.

Đại khái là vung ra mấy chục quyền phong khiến cơn giận trong lòng Đế quân tan đi một ít. Gã cũng dần ý thức được sự tình không đúng, dứt khoát thu lại thế công của mình, đứng sang một bên. Khóe mắt ẩn chứa sát ý nhìn Từ Hàn, tâm thần lại đột nhiên lay động đi tới mỗi ngóc ngách của thế giới này, gã muốn hiểu rõ rốt cuộc Từ Hàn đã dùng biện pháp gì khiến thế công của mình trở nên yếu ớt như vậy, nhất định là có chút liên quan tới chuyện giả tạo do hắn tạo ra.

Từ Hàn nhìn ra tâm tư của gã, nhưng hắn có vẻ không lo lắng bị đối phương tìm được cái gọi là "sơ hở'.

Ngược lại lần nữa tiến lên, đi tới chỗ cách Đế quân chỉ có mấy trượng rồi đứng vững thân thể. Hắn cũng không lập tức ra tay với đối phương, ngược lại vẻ mặt tươi cười hỏi.

"Nhiều năm chưa từng gặp nhau, Đế quân thật sự sẽ luôn đứng yên như vậy sao?"

"Thật sự không đi xem... thế giới Đế quân sinh ra hiện tại là bộ dáng gì ư?"
Bình Luận (0)
Comment