Chương 206: Di tính
Chương 206: Di tínhChương 206: Di tính
Vật màu đen này như một ngôi sao, từ trong tay Từ Hàn toát ra.
Quỷ Cốc Tử nghe vậy nghiêng đầu nhìn về phía hắn, hai tròng mắt y nheo lại, nhưng cũng không thèm để ý thứ trong tay Từ Hàn nắm rốt cuộc là cái gì —— y có tư cách để tự tin như vậy.
Giờ phút này y đã thu nạp tất cả lực lượng Đế quân trong thiên địa, y có thể cảm giác được khí cơ trong cơ thể mình đã gắn liền cùng vùng thiên địa này, ý niệm y vừa động liền có thể khu sử bất cứ lực lượng nào trong vạn vực tinh không, hiện tại trên bất cứ ý nghĩa nào y đều đã không thể địch nổi, bởi vậy y đương nhiên có tư cách bỏ qua chuyện Từ Hàn lúc này có loại thẻ đánh bạc nào.
"Thế sự vô thường, dù đa mưu túc kế, dưới thiên mệnh sở định đều không làm nên chuyện gì.' Quỷ Cốc Tử trâm trọng nói, khí thế quanh thân cuồn cuộn, như giang hải lãng triều, như mưa to trút xuống, kéo dài không dứt. Y rất hưởng thụ loại nghịch chuyển đột nhiên đến như vậy, cũng rất ít khi có được đại thế, giống như trước kia giải quyết xong tất cả tai họa ngầm, y thấy hiện giờ mình không thể nào thua được, y đương nhiên phải hưởng thụ thành quả thắng lợi sau khi mưu tính mấy chục vạn năm có được một phen.
"Sau đó thì sao?" Nhưng ngay lúc đó một âm thanh rất không đúng lúc vang lên, cắt ngang buổi diễn thuyết thao thao bất tuyệt mà y sắp bắt đầu.
Trong khe mắt nheo lại của Quỷ Cốc Tử lóe ra hàn mang. Y trầm giọng nói: "Sau đó? Đương nhiên là ta sẽ lên ngôi Thần vị, từ đó trở đi vạn vực tinh không sẽ do ta làm chúa tể. Mà thế giới này của các ngươi kể cả tất cả mọi người trong đó đều sẽ trở thành tế phẩm mở đầu kỷ nguyên này, cùng ta chứng kiến kỷ nguyên mới bắt đầu."
Hai con ngươi Quỷ Cốc Tử đen kịt, lực lượng Đế quân cuồn cuộn trong cơ thể y, cỗ lực lượng kia làm cho y trở nên vô cùng cường đại, người giám thị suýt nữa bức y vào tử cảnh kia, giờ phút này cũng chưa chắc có thể qua được một chiêu ở trong tay y. Nhưng đồng thời y không biết chính là, cỗ lực lượng kia cũng đang ăn mòn tâm trí của y, cảm xúc giết chóc, hủy diệt không ngừng lan tràn trong lòng, làm cho lý trí thân là Cốc chủ Quỷ Cốc Tử của y từng bước từng bước bị xâm thực hầu như không còn.
"Nghe nói Quỷ Cốc Tử nhất mạch là một nhóm người thông minh nhất trong vạn vực tinh không, tinh thông tính toán, có thể thôi diễn trên dưới thiên địa vạn năm, cho dù là tôn tại mạnh như Đế quân cũng từng ăn đầy bụi đất dưới tính toán của Quỷ Cốc Tử, nhưng hôm nay ta lại thấy, Quỷ Cốc Tử nhất mạch cũng chỉ thường thôi, cũng giống như người bình thường, là kẻ ngu bị mê chướng che mắt không biết tử kỳ sắp tới."
Từ Hàn thở dài một tiếng, miệng nói ra có phần tiếc hận, giả bộ như vậy khiến người không biết rõ nội tình sẽ cho rằng hắn là người quen cũ với Quỷ Cốc Tử, hiện tại nói ra lời này là thật sự tiếc nuối cho đối phương.
Đương nhiên Quỷ Cốc Tử tuyệt đối không bị Từ Hàn thuận miệng nói bậy làm động tâm. Y lên tiếng cười nói: "Kẻ sắp chết lại còn muốn dùng lời nói thấp kém lừa gạt ta? Ngươi xem lão phu hôm nay, người giám thị đều không làm gì được lão phu, có kẻ nào trong thiên địa này giết được ta chứ?"
Từ Hàn vuốt ve vật màu đen trong tay, nhẹ giọng nói: 'Lẽ nào ngươi nhanh như vậy đã quên mất Đế quân chết như thế nào sao?"
Quỷ Cốc Tử nghe vậy sững sờ, y nghiêng đầu nhìn về phía cỗ thi thể màu đen đã hóa thành nước đặc trên mặt đất kia, đầu lông mày phát lạnh, trong lòng cũng không khỏi nhảy dựng.
Vấn đề này của Từ Hàn khiến cho Quỷ Cốc Tử đang đắm chìm trong lực lượng cường đại lập tức bình tĩnh trở lại, vì sao Đế quân lại từ bỏ chống cự, truyền toàn bộ lực lượng của Đế quân vào trong cơ thể Quỷ Cốc Tử? Đơn giản là hy vọng chiến thắng mà gã không nhìn thấy được. Từ Hàn có bộ thân thể này cùng với linh phách ban đầu của nó, cả hai kết hợp lại một chỗ, ban đầu nó sinh ra chính là vì thu lại phần lực lượng vạn vực tinh không cho ra kia. Linh phách bị trục xuất nọ thoát khỏi sự giám thị của Quỷ Cốc Tử, chia thành tốp nhỏ theo thời gian "vô tình nhập cư trái phép" đến phiến thế giới này, Từ Hàn và linh phách kia lại liên thủ, đã có được lực lượng hoàn toàn khắc chế sức mạnh của Đế quân. Sau khi kết hợp thân thể với linh phách, khí cơ nối liền nhận lấy ý chí bên trong vạn vực tỉnh không kia đã đạt tới trình độ sánh ngang với lực lượng Đế quân xưa nay chưa từng có, lực lượng Đế quân vốn không cách nào tổn thương được bọn họ, nhưng bọn họ lại có thể không ngừng hấp thu lực lượng của Đế quân, đưa trả lại cho vạn vực tinh không, mà đây cũng là nguyên nhân chân chính khiến thân thể Từ Hàn được sinh ra.
Khi đó Đế quân đã nhìn ra Quỷ Cốc Tử sẽ lập tức bị người giám thị đánh bại, mà gã cũng không cách nào chiến thắng Từ Hàn, nếu tiếp tục kéo dài song phương đều không thoát khỏi kết cục bại vong, suy đi nghĩ lại nhiều lần, sau đó gã mới lựa chọn cách làm quyết tuyệt như thế để giam cầm tên Quỷ Cốc Tử này trong mấy chục vạn năm, nhưng mục đích của gã chỉ là trả thù vạn vực tinh không phản bội mình.
Quỷ Cốc Tử nghĩ tới đây lập tức rùng mình một cái, y thu được toàn bộ lực lượng Đế quân, tuy có thể đánh tan người giám thị nhưng Từ Hàn vẫn là một cái hào rộng khó có thể vượt qua đứng trước mặt y.
Nhưng rất nhanh y cũng phản ứng lại, cười lạnh nói: "Ta không giết được ngươi không có nghĩa là ta không giết được bọn họ."
"Chẳng lẽ ngươi và linh hồn vị này vốn nên biến mất trong dòng lũ thời gian có thể giết chết ta sao? Đợi đến khi ta hủy diệt bọn chúng và thế giới này, ta vẫn là Thần trong vạn vực tinh không, còn các ngươi thì sao? Chẳng qua ta tặng cho các ngươi một tấm kim bài miễn tử trong vạn vực tinh không, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn ta làm tất cả, không bảo vệ được bất cứ kẻ nào!"
Quỷ Cốc Tử đương nhiên vô cùng thông miinh, rất nhanh liên hiểu được. Tình cảnh của y và Đế quân giờ phút này hoàn toàn khác nhau. Khi đó Đế quân không có lựa chọn, nhưng y lại có. Không giết được Từ Hàn, chỉ khiến trong vạn vực tinh không xuất hiện một con giòi bọ mà thôi. Mà y vẫn có thể thống trị thế giới này như nguyện.
Mọi người ở bên nghe được những lời này sắc mặt cũng đều đại biến, bọn họ đều là người thông minh, ở trong lòng hơi tính toán một phen liền cũng biết những lời Quỷ Cốc Tử nói cũng không có chút khoa trương nào. Mà kết quả như vậy cũng thực sự làm cho đáy lòng mọi người phát điên, dù sao ngay mấy chục hơi thở trước, bọn họ từng chạm đến hy vọng thắng lợi, mà giờ phút này lại mai một trong nháy mắt bởi vì quyết định của Đế quân.
Nhưng Từ Hàn lại không có chút sợ hãi nào, hắn nhìn về phía "Ngôi sao" màu đen lóe lên càng thêm lợi hại, thậm chí mơ hồ có chút nóng nảy trên tay mình, trên mặt lộ ra vẻ mất hết hứng thú: "Các hạ vẫn không hiểu a”"
"Thứ Đế quân muốn trả thù chính là vạn vực tinh không, nhưng điều khiến hắn tới bước ngày hôm nay không phải chỉ là vạn vực tinh không, mà là người giám thị, là Mười chín, đương nhiên còn có Cốc chủ ngươi. Hơn nữa Cốc chủ đã nhốt Đế quân mười vạn năm qua, chắc hẳn cũng rõ ràng việc này không có chút thể diện gì. Thử hỏi nếu Đế quân thật sự có thể hận, người hận nhất ngoài Cốc chủ ra còn có thể là ai nữa?"
"Cốc chủ thật sự cho là Đế quân cứ như vậy nhường cơ hội thống nhất tinh không cho ngươi ư?”
Từ Hàn liên tiếp hỏi ra vấn đề, mỗi câu đều như một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào đau đớn của Quỷ Cốc Tử. Với sự thông minh của y tất nhiên rất nhanh đã nhận ra điều đó, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nhưng trong miệng lại dường như không muốn thừa nhận trong lòng mình giờ phút này đang sợ hãi: "Hừ, những điều này đều là do ngươi suy đoán, hắn đã hóa thành một vũng nước đặc, không lẽ còn có thể kéo ta theo vào sao?”
Từ Hàn thở dài, không nhiều lời, ngay lúc đó bàn tay nắm lấy vật màu đen to bằng hạt mưa chậm rãi buông ra. Vật màu đen vốn sớm nóng nảy bất an kia lập tức như con thú rời lồng, bay khỏi tay Từ Hàn, phóng thẳng về phía Quỷ Cốc Tử.
Hai con ngươi của Quỷ Cốc Tử nhíu chặt, khí thế dâng trào quanh người, nghiễm nhiên trở thành tư thế như lâm đại địch. Y nhìn chằm chằm vào đồ vật màu đen đang bay tới kia, muốn thấy rõ căn nguyên của nó nhưng lại phát hiện thứ đó không phải vật gì mà là một cỗ lực lượng Đế quân cực kỳ nhỏ bé.
Quỷ Cốc Tử ngẩn người, lúc này mới trầm tinh thần xuống cảm ứng tỉ mỉ, mới phát hiện, lực lượng Đế quân trong cơ thể mình đã gân như đầy đủ, nhưng có lẽ do khả năng thôn phệ của lực lượng Đế quân này xuất hiện quá mức đột ngột, thế cho nên y không phát hiện được, khoảng cách mười thành Đế quân hoàn mỹ, y còn kém một chút cuối cùng. Mà một điểm này chính là giọt mưa nhỏ màu đen đang bắn về phía y.
Theo lý mà nói, thu hoạch hoàn toàn lực lượng của Đế quân, Quỷ Cốc Tử liền có thể như nguyện trở thành Thần linh mới, đây là một chuyện tốt đến không thể tốt hơn. Nhưng lúc Từ Hàn tự mình đưa ra chút lực lượng Đế quân cuối cùng này, đáy lòng Quỷ Cốc Tử lại nổi lên bất an nồng đậm.
Đây là một chuyện rất không có đạo lý, Từ Hàn hẳn là rất rõ ràng. Một khi Quỷ Cốc Tử thật sự trở thành tân Thần, thì tất cả những gì y vừa mới nói, với tính tình của Quỷ Cốc Tử nhất định sẽ được thực hiện, về tình về lý... việc Từ Hàn phải làm lúc này là thừa dịp y còn chưa kịp phát hiện, cất giấu cực kỳ chặt chẽ một điểm lực lượng Đế quân cuối cùng, ít nhất trước khi đối phương chưa tấn cấp Thần cảnh, mặc dù có chút khó khăn nhưng Quỷ Cốc Tử tuyệt đối không phải là không thể chiến thắng, nhưng một khi làm như hiện tại, vậy thì không thể nào vấn hồi được.
Mà cũng chính bởi vì hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự tình, Quỷ Cốc Tử vừa rồi lại nổi lên vẻ do dự chần chừ hiếm thấy.
Nhưng đáng tiếc quy tắc của vạn vực tinh không có hạn, Quỷ Cốc Tử giờ phút này chính là danh chính ngôn thuận kế thừa tất cả lực lượng của Đế quân, bất luận quy tắc tinh không, hay là bản thân lực lượng Đế quân lúc này đều hấp dẫn lẫn nhau, dù là trong lòng Cốc chủ Quỷ Cốc Tử có nghi hoặc, vẫn không cách nào ngăn cản lực lượng Đế quân tràn vào thân thể mình.
Âm!
Ngay lúc vật màu đen hình giọt nước kia chạy vào mi tâm Quỷ Cốc Tử, giữa thiên địa liền vang lên một tiếng nổ vang.
Thân thể Quỷ Cốc Tử chấn động, trong nháy mắt đó y triệt để mở ra liên hệ với vạn vực tinh không. Trí tuệ vô biên, sức mạnh vô biên, tuổi thọ vĩnh hằng đang dâng trào trong cơ thể hắn. Một cảm giác sung sướng khó có thể hình dung truyền khắp từng khối cơ bắp, từng lỗ chân lông trên người y.
Phù!
Y thở hắt ra một hơi, vào lúc đó hai tròng mắt tối đen lại nông đậm thêm một phần.
Y không có chút khó chịu nào, chỉ có một cỗ lực lượng cường đại chưa bao giờ có, lại chỉ phất tay đã có thể hủy diệt thiên địa du tẩu trong toàn cơ thể. Thậm chí y không nhịn được xúc động muốn nhìn một cảnh tượng tuyệt vời khi thế giới bị hủy diệt.
Nhưng y vẫn tạm thời đè xuống xung động này, quay đầu nhìn về phía Từ Hàn: "Cái này tính là gì? Cầu xin ta tha mạng đầu hàng, hay là muốn mua cho bằng hữu của mình một cái chết thống khoái?"
Trong luồng lực lượng cường đại đến mức ngay cả Quỷ Cốc Tử cũng không thể tưởng tượng nổi bao vây lấy, đáy lòng y sớm đã buông bỏ nỗi lo lắng lúc trước, thậm chí còn mơ hồ âm thầm vui vẻ vì sự sợ hãi trong lòng mình lúc nãy. Từ Hàn có biện pháp nào đây? Chẳng qua chỉ là nói chuyện giật gân mà thôi, giờ phút này điều y cần phải làm thật tốt chính là dùng phương thức tàn nhẫn nhất trả lại tất cả cho đối phương.
Nhưng đối mặt với sự đùa cợt không chút che giấu của Quỷ Cốc Tử, Từ Hàn lại cười nhạt một tiếng, hắn híp mắt hỏi ngược lại: "Ta nghe nói Cốc chủ say mê Đế quân đã lâu, đối với mọi thứ về Đế quân, có rất nhiều điều tại hạ cũng được nghe từ Cốc chủ đấy, vậy hẳn Cốc chủ sẽ biết càng nhiều hơn so với tại hạ."
"Thí dụ như Đế quân đến tột cùng là trổ hết tài năng từ trong chúng sinh... như thế nào"
"Lại thí dụ như rốt cuộc thứ được bao bọc trong lực lượng Đế quân này là gì?"