Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 115 - Chương 1385 - Thu Hoạch Khá Phong Phú!

Chương 1385 - Thu hoạch khá phong phú! Chương 1385 - Thu hoạch khá phong phú!Chương 1385 - Thu hoạch khá phong phú!

Rõ ràng hiện tại là Mặc Lăng đã nắm chắc thu hết bảo vật ở nơi này.

Hơn nữa với thực lực của Mặc gia, chẳng sợ những tông môn gia tộc đứng sau đám người này.

Tất cả những người có mặt đều lộ vẻ không cam lòng, kể cả thiên kiêu từ các thế lực hàng đầu như Hoang Quân.

Thế lực của họ được gọi là thế lực hàng đầu, có thể ngang dọc ở Thiên Cơ đại lục, nhưng nếu gặp phải thế lực như Mặc gia thì lại khác.

Mặc gia là tôn tại vượt trên tất cả các thế lực ở Thiên Cơ đại lục!

Dù nội tình trăm vạn năm hay thực lực khủng bố có thể một người thành quân đều khiến các thế lực khác phải e dè.

Mặc Lăng thu hồi ánh mắt quay sang nhìn mấy người Diệp Thu Bạch, nhìn thấy tiên khí trên người họ vẫn còn tràn đầy, liền cười nói:

"Xem ra các vị xem đã sớm nhìn ra manh mối."

Tiểu Hắc đã hồi phục thương thế, nhìn Mặc Lăng, nhàn nhạt nói:

"Bọn họ sợ ngươi nhưng chúng ta không sợ."

Những người còn lại cũng hơi kinh ngạc.

Dù mấy người Tiểu Hắc là học viên của Hỗn Linh học viện cũng không thể sánh được với Mặc gia thực lực hùng hậu!

Hắn lấy đâu ra sự tự tin như vậy? Hay đơn thuần là quá ngu ngốc?

Nhưng bọn họ không ngờ rằng, Mặc Lăng không hề tức giận, ngược lại còn cười khẽ một tiếng.

"Sẽ không đâu, những bảo vật này tự nhiên có phần của các ngươi, chỉ cần các ngươi thấy hữu dụng, cứ tùy ý lấy là được."

Hả?

Dễ nói chuyện như vậy sao?

Hoang Quân không phục nói: "Vậy chúng ta cũng giúp đỡ, nếu không có tiên khí của chúng ta truyền vào khôi lỗi, làm sao ngươi có thể dùng khôi lỗi đó đánh bại Tử Tiêu Thân vương?"

Mặc Lăng lạnh nhạt liếc nhìn Hoang Quân, trong mắt không mang theo chút tình cảm nào.

Hoang Quân giật mình, ánh mắt né tránh không dám nói thêm gì nữa.

Tiểu Hắc và những người khác cũng có chút khó hiểu, không biết tại sao Mặc Lăng lại đối xử khác biệt với họ.

Lúc này Mặc Lăng truyền âm:

"Các ngươi là bằng hữu của Cửu Huyền, tự nhiên cũng là bằng hữu của Mặc Lăng ta, đương nhiên không giống với những người khác."

Thái tử lúc này cũng cười nói: "Còn nhớ nhiệm vụ đầu tiên các ngươi tiếp nhận không, trong quá trình hộ tống ta đã sử dụng khôi lỗi, khôi lỗi đó do Mặc Lăng huynh tặng cho ta."

"Vừa rồi Mặc Lăng huynh đã nhắc nhở ta đừng truyền quá nhiều tiên khí vào khôi lỗi, chỉ cần làm cho có là được.

Ta vốn muốn nhắc nhở các ngươi, nhưng thấy các ngươi đã nhận ra nên không nói nữa."

"Nhưng các vị hãy giữ bí mật, không nên để lộ giao tình giữa ta với Mặc Lăng huynh”"

Diệp Thu Bạch và những người khác nhìn nhau, Mục Phù Sinh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hóa ra hai người này là bằng hữu!

May mà không phải kẻ thù, nếu không thì Mục Phù Sinh hắn phải thổ huyết mất.

Mới đến Hỗn Độn giới một thời gian ngắn mà đã chọc vào thế lực mạnh nhất Thiên Cơ đại lục, như vậy sau này e rằng lại phải kẹp đuôi chạy trốn khắp nơi.

Ít nhất ở giai đoạn hiện tại bọn họ không thể chống lại Mặc gia.

Lúc này, Mặc Lăng cũng không truyền âm nữa, mà lớn tiếng nói:

"Được rồi các vị, tự mình lựa chọn đi."

Nhìn thấy Diệp Thu Bạch cùng những người khác đi đến bên đống bảo vật kia bắt đầu lựa chọn, đám người Hoang Quân đều đỏ cả mắt.

Bận rộn lâu như vậy, còn trải qua mấy lần nguy cơ sống chết.

Kết quả cuối cùng lại chẳng thu được gì.

Còn phải trơ mắt nhìn mấy người kia lựa chọn bảo vật lấp lánh như đi phường thị mua sắm vậy...

Hoang Quân cắn răng đứng dậy, chắp tay với Mặc Lăng rồi nói: "Xin cáo từ."

Nhưng Mặc Lăng lại không để ý.

Hoang Quân thấy vậy càng nghiến răng nghiến lợi mạnh hơn, liếc nhìn Mặc Lăng bằng ánh mắt đầy thù hận, nhanh chóng rời khỏi lăng mộ.

Những người khác thấy vậy, cũng chỉ có thể không cam lòng, tức giận lần lượt rời đi.

Đợi đến khi mọi người rời đi hết, Diệp Thu Bạch cùng những người khác cũng đã chọn xong những thứ mình cần.

Diệp Thu Bạch chọn mười một thanh kiếm, mười một thanh kiếm này đều ở Tổ Cảnh đỉnh phong, vừa vặn thích hợp cho vào Canh Kim Kiếm Hạp.

Đến lúc đó, uy lực của Canh Kim Kiếm Hạp cũng sẽ tăng lên rất nhiều, chỉ là yêu cầu kiểm soát của Diệp Thu Bạch cũng sẽ trở nên cực kỳ cao.

Cộng thêm Vân Thương Kiếm và Kiếm Cốt trước đó, lần vào lăng mộ này, có thể nói Diệp Thu Bạch thu hoạch rất lớn.

Thạch Sinh thì chọn hai bảo vật, một là Tinh Thần Chiến Giáp, một là Tinh Thần Ngọc Bội.

Dù sao bảo vật liên quan đến tinh thần chi lực cũng quá hiếm, được hai món đã không tệ rồi.

Tinh Thần Chiến Giáp là cấp Tổ Cảnh đỉnh phong, chỉ cần rót tinh thần chi lực vào là có thể kích hoạt, không chỉ có thể tăng cường tốc độ, sức mạnh của Thạch Sinh mà còn có thể tăng cường tinh thần chỉ lực!

Còn Tinh Thần Ngọc Bội thì là bảo vật cấp Bán Thần, ngày thường dùng tinh thần chi lực để ôn dưỡng, nếu như có công kích bất ngờ nào nhắm vào Thạch Sinh nó sẽ tự động giải phóng tinh thần chi quang.

Có thể chống đỡ một đòn toàn lực của cường giả cấp Bán Thần!

Chỉ là sau khi sử dụng một lần thì cân phải nạp năng lượng, ít nhất phải mất chín ngày mới có thể nạp xong.

Công dụng thứ hai, khi Thạch Sinh dùng tinh thần chỉ lực để ôn dưỡng ngọc bội, Tinh Thần Ngọc Bội cũng sẽ phản bổ, gia tăng tốc độ tu luyện của Thạch Sinh!

Công dụng thứ ba chính là có thể giải phóng tinh thần ảo cảnh, thực lực của nó sẽ tăng lên theo phẩm chất tinh thần chi lực và cảnh giới của Thạch Sinh. Với thực lực Thần Đế đỉnh phong và Hỗn Độn Tinh Thần Lục hiện tại, Thạch Sinh có thể triệu hồi viên tinh thân cấp bậc Tổ Cảnh sơ kỳ!

Chỉ là hạn mức cao nhất của tinh thần là ở cấp Bán Thần, nhưng đối với Thạch Sinh hiện tại đã đủ dùng rồi.

Tiểu Hắc lấy hai viên đan dược và một cái bình tỏa ra hàn khí vô tận, bên trong đựng một đóa băng hoa.

Qua lời giải thích của Mặc Lăng, băng hoa trong bình được ngưng tụ từ Băng chi căn nguyên, đối với người tu luyện thuộc tính băng mà nói, đây là thần vật khó cầu!

Tiểu Hắc liền lấy nó đi.

Dù sao thì tâng thứ hai của Vạn Cổ Ma Thể là thuộc tính băng, có lẽ có thể thông qua đóa băng hoa này tăng cường Vạn Cổ Ma Thể.

Mục Phù Sinh thì lấy một đống thiên tài địa bảo thuộc tính lôi.

Trong đó cũng bao gồm một Hỗn Nguyên thạch dùng để tu luyện.

Thứ này chính là đồ tốt, càng nhiều càng tốt!

Phương Khung thì lấy mấy quyển trục trận pháp cấp Bán Thần và mười mấy quyển trục Tổ Cảnh đỉnh phong.

Hắn có thể hấp thụ trận pháp chỉ linh trong đó mà tu luyện.

Thấy mọi người đều đã lấy xong rồi lại nhìn đống bảo vật vẫn không vơi chút nào.

Mặc Lăng cười nói: "Chẳng trách Cửu Huyền lại coi trọng các ngươi như vậy, không tham lam không nóng vội.'

Diệp Thu Bạch cười nói: "Tham nhiều không dùng hết, lấy những thứ hữu dụng với mình là được."

Nếu là Hoang Quân và những người khác, e rằng sẽ dọn sạch mọi thứ ở đây...

Mặc dù dọn hết cũng không có gì sai cả.

Nhưng tham lam chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh. Đối với người tu đạo mà nói, tâm cảnh là một trong những yếu tố quan trọng.

"Được, nếu các vị cần giúp đỡ gì đó cứ việc tìm ta."

Mặc Lăng vừa nói vừa lấy ra một thứ giống như vỏ cây.

Trông giống như gỗ mụ nhưng bóp thế nào cũng không nát!

"Đây là tín vật của Mặc gia ta, có tín vật này mới có thể được Mặc gia công nhận."

"Các vị, gặp lại sau."

Mặc Lăng nói xong liền rời khỏi nơi này.

Còn đống bảo vật kia hắn cũng không động tới, chỉ mang theo tàn hồn của Tử Tiêu Thân VƯƠng...
Bình Luận (0)
Comment