Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế ( Dịch)

Chương 118 - Chương 1388 - Mặc Gia, Mặc Ngọc

Chương 1388 - Mặc gia, Mặc Ngọc Chương 1388 - Mặc gia, Mặc NgọcChương 1388 - Mặc gia, Mặc Ngọc

Rất ít người biết vị trí của Mặc gia.

Đối với Lục Trường Sinh mới đến đây thì càng không có khả năng biết được.

Nhưng theo tính cách của hệ thống, nếu đã đưa ra nhiệm vụ ở đây thì chắc chắn Mặc Ngọc cách nơi đây không xa.

Khi Lục Trường Sinh chuẩn bị thả hồn thần thức để dò xét hoàn cảnh xung quanh.

Bỗng có một nữ tử xuất hiện trong tâm mắt của hắn.

Nữ tử có dáng người cao ráo, dù mặc váy đen rộng rãi nhưng vẫn không che giấu được thân hình nóng bỏng bên dưới.

Gương mặt nàng vẫn còn chút ngây thơ, khác với Hồng Anh đầy hào khí hay Cửu Bạch Lộ thanh cao, nữ tử này thiên vê ngọt ngào đáng yêu.

Chỉ là trên lưng nàng có một khôi lỗi trông khá lớn, không phù hợp với hình tượng.

Nữ tử cũng nhìn thấy Lục Trường Sinh, không khỏi sửng sốt, nói:

"Ồ, ngươi là ai, sao lại ở đây?"

Lục Trường Sinh không nói gì.

Nữ tử đi đến trước mặt Lục Trường Sinh, đưa ngón tay lên môi, chăm chú quan sát Lục Trường Sinh, lúc thì cau mày, lúc thì nghi hoặc.

"Ngươi là người của Mặc gia sao?"

Lục Trường Sinh lắc đầu.

"Vậy thì ngươi không thể vào đây được." Nữ tử kinh ngạc nói.

Từ lời nói của nữ tử có thể xác định đây là địa bàn của Mặc gia.

"Vậy ngươi có biết Mặc gia ở đâu không?"

Lục Trường Sinh hỏi.

Nữ tử nghe xong nhìn Lục Trường Sinh với ánh mắt kỳ lạ:

"Đây là một trong những cứ điểm của Mặc gia, ngươi đã đến đây rồi sao có thể không biết được?"

Lục Trường Sinh biết cái quỷ gì chứ.

Hắn thấy nơi này thích hợp để bố trí tiết điểm không gian nên mới đến.

Hóa ra đã đến tận cửa nhà người ta rồi!

"Thôi bỏ đi."

Nữ tử phẩy tay, đột nhiên cười khúc khích:

"Vừa hay ta quên mang theo thị vệ, ngươi giả làm thị vệ của ta, ta đưa ngươi đến Mặc gia?"

Thị vệ?

Lục Trường Sinh sửng sốt. "Ngươi còn không biết ta là ai mà dám cho ta làm thị vệ?”

Nữ tử xòe tay, đi vòng qua Lục Trường Sinh về phía trước, vừa đi vừa nói:

"Ở Thiên Cơ đại lục không ai dám trêu chọc Mặc gia, hơn nữa cho dù muốn gây khó dễ cho Mặc gia cũng sẽ không đến một cứ điểm nhỏ bé như thế này."

Đúng vậy, nếu có thực lực để trêu chọc Mặc gia thì chắc chắn sẽ đến thẳng tổng bộ, đến cứ điểm có tác dụng gì đâu.

Nghe đến đây, Lục Trường Sinh liên đi theo nàng.

Hơn nữa với kinh nghiệm đọc đủ loại tiểu thuyết ở kiếp trước, Lục Trường Sinh chắc chắn nữ tử này chính là Mặc Ngọc.

Trước tiên phải xem phẩm hạnh của nàng như thế nào đã. ...

Đi theo sau Mặc Ngọc, vượt qua mấy trận pháp.

Để Mặc Ngọc không nghi ngờ thực lực của mình, Lục Trường Sinh còn cố tình đụng phải mấy trận pháp.

Giả vờ bị trói buộc, bị công kích.

Mặc Ngọc một lần nữa "cứu" Lục Trường Sinh ra, không khỏi trợn trắng mắt, chống nạnh nói:

"Cẩn thận một chút, bây giờ ngươi là thị vệ của ta, nếu để người khác nhìn thấy thì người mất mặt là ta chứ không phải ngươi."

"Huynh đệ, xem ra thực lực của ngươi không được tốt lắm, sau này nhớ đừng chạy lung tung, chạy lung tung trong Hỗn Độn Giới này sẽ gặp nguy hiểm đó."

Mặc Ngọc tốt bụng nhắc nhở: "Còn nữa, lúc đến Mặc gia ngươi đừng nói gì, cứ giả làm cao thủ. Lỡ như có chuyện ta sẽ bảo vệ ngươi!"

Lục Trường Sinh cười gật đầu.

Ừm, cũng khá nghĩa khí.

Mặc gia quả nhiên là thế lực số một Thiên Cơ đại lục, cho dù chỉ là một cứ điểm thì xung quanh cũng bố trí vô số trận pháp, ẩn núp cũng cực kỳ sâu.

Khi dùng một lệnh bài giống như vỏ cây dán lên một ảo trận, một ngôi làng nhỏ hiện ra trước mắt Lục Trường Sinh.

Cho dù ảo trận không được mở ra thì Lục Trường Sinh cũng có thể nhìn rõ toàn cảnh ngôi làng.

Lúc này, trước cửa ngôi làng có một lão giả đang đứng chống gậy, lão giả có đôi mắt hòa ái, sau lưng là một thanh niên mang vẻ mặt kiêu ngạo.

"Không ngờ lần này chủ gia lại phái tiểu thư đến tuần tra cứ điểm, không biết có chuyện quan trọng gì cân dặn dò không?”

Ánh mắt của thanh niên khi nhìn Mặc Ngọc tràn đầy nóng bỏng.

Mặc Ngọc khoát tay nói: "Không có chuyện gì quan trọng, chỉ đến xem tình hình chế tạo khôi lỗi thế nào thôi." Mô hình hoạt động của Mặc gia rất chặt chẽ.

Chủ gia chỉ tập trung vào việc chế tạo khôi lỗi cao cấp cho mình sử dụng.

Còn khôi lỗi trung cấp và hạ cấp để bán ra ngoài đổi lấy tài nguyên thì do các cứ điểm dưới quyền chế tạo.

Đây cũng là một nguồn cung cấp tiền tài quan trọng của Mặc gia, chiếm đến bảy phần sinh ý của Mặc gial

Cho nên chủ gia rất coi trọng việc này.

Hàng năm đều phái người đi tuần tra tình hình chế tạo khôi lỗi của các cứ điểm.

Cũng để phòng ngừa có người trong đó tham ô.

Sắc mặt của lão giả không có gì thay đổi, chỉ có thanh niên sau lưng lão giả hơi nhíu mày.

Mặc dù rất kín đáo nhưng Lục Trường Sinh vẫn nhận ra, chắc chắn là có chuyện.

"Được, vậy lão phu sẽ dẫn tiểu thư đi xem?" Lão giả cười nói.

Mặc Ngọc gật đầu, đưa tay ra: "Dẫn đường đi."

Nhìn Mặc Ngọc ởđi vào, Lục Trường Sinh cũng đi theo sau Mặc Ngọc.

Thanh niên kia thì chặn trước mặt Lục Trường Sinh, lạnh nhạt nói:

"Mặc gia là trọng địa, người không phải thành viên trực hệ không được vào."

Lục Trường Sinh không nói gì, chỉ lạnh nhạt nhìn hắn.

Thanh niên thấy ánh mắt bình thản của Lục Trường Sinh cũng hơi tức giận, định nói gì đó thì nghe thấy tiếng Mặc Ngọc.

"Hắn là hộ vệ của ta, làm sao, ngươi có ý kiến gì?"

Thanh niên vội vàng nói:

"Nhưng hắn cũng không phải người Mặc gia chúng ta, trong người không có huyết mạch Mặc gia, tiểu thư không thể phá vỡ quy củ được."

"Ta nói được là được, hay ngươi đến chủ gia cáo trạng ta đi!"

Mặc Ngọc tức giận nói.

Sắc mặt của thanh niên hơi chùng xuống, trong lòng thầm hận nhưng thân phận của Mặc Ngọc cao hơn nhiều, hắn không dám nói thêm nữa.

Lúc này, lão giả ra mặt hòa giải.

"Được rồi, tiểu thư đã nói không sao, vậy thì không sao, chuyện này không phải là bí mật gì cả.

Lão già vừa nói vừa tỉ mỉ đánh giá Lục Trường Sinh, dường như nhìn ra thực lực của Lục Trường Sinh nên hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Đương nhiên, thực lực mà lão giả nhìn ra cũng do Lục Trường Sinh cố ý khống chế khí tức của mình yếu hơn Mặc Ngọc.

Dưới sự dẫn dắt của lão giả, Mặc Ngọc và Lục Trường Sinh tiến vào một hang động.

Đi qua những bậc thang dài, tâm nhìn trước mắt đột nhiên rộng mởi Bên dưới có một hang động khác!

Một đám khôi lỗi đứng ở bên dưới, không biết có bao nhiêu.

Mà trong đám khôi lỗi không ngừng có người qua lại trong kiểm tra các bộ phận của chúng.

Lão giả cười nói:

"Theo yêu cầu của gia tộc, năm nay đã chế tạo ba nghìn khôi lỗi Thần Chủ cảnh, năm trăm khôi lỗi Thần Đế cảnh."

Mặc Ngọc gật đầu, nói: "Nhưng ta nhớ năm ngoái các ngươi đã xin gia tộc rất nhiêu nguyên liệu, theo số lượng nguyên liệu thì không chỉ chế tạo được có chừng này chứ?"

Nói đến đây, Mặc Ngọc nhìn lão già, mỉm cười.

Khuôn mặt hơi non nớt đó lại có vẻ già dặn như thể có thể nhìn thấu mọi thứ trong khoảnh khắc này.
Bình Luận (0)
Comment