Chương 1393: Người thay thế.
Chương 1393: Người thay thế.Chương 1393: Người thay thế.
"Hỗn Độn giới rất rộng lớn, thế lực phân bố rắc rối phức tạp, tự nhiên các thế lực học viện cũng nhiều như lông trâu."
"Chỉ tính riêng ở Thiên Cơ đại lục thôi mà cũng có đến vài trăm thế lực học viện rồi."
"Mà Hỗn Linh học viện chính là một trong số những học viện dẫn đầu xuất sắc nhất."
Trên quảng trường, Đàm Tông Chiếu đang đứng cạnh bốn người Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc, Thạch Sinh và Phương Khung, giải thích nói: "Sự kiện giao lưu học viện trong lục giới, các học viện trong Hỗn Độn giới đều xuất chiến, mỗi một đại lục đều sẽ chọn ra một học viện làm đại diện."
"Muốn tranh giành danh ngạch này, trước tiên cần phải vượt qua vòng sàng lọc, đánh bại được toàn bộ học viên của các thế lực học viện ở Thiên Cơ đại lục."
Tiểu Hắc nhíu mày nói: "Không phải nói Thiên Cơ đại lục có hơn trăm học viện sao? Nếu đánh bại tất cả thì có phải quá mất thời gian rôi không?"
Phong Diệp bất đắc dĩ nói: "Thật ra ta muốn khiêu chiến với từng người một, nhưng mà các học viện khác cũng cho rằng điều đó quá lãng phí thời gian, cho nên bọn họ đã chia Thiên Cơ đại lục ra thành bốn khu vực, mỗi khu vực tương ứng với đông tây nam bắc.
Mỗi một khu vực sẽ chọn ra một người chiến thắng trước, sau đó người chiến thắng của bốn khu vực sẽ tiếp tục tiến hành tỉ thí với nhau, từ đó quyết định người chiến thắng cuối cùng."
"Mà Hỗn Linh học viện của chúng ta thuộc về phía bắc."
Lão giả đang đứng giữa phó viện trưởng và các vị trưởng lão kia chính là viện trưởng của Hỗn Linh học viện - Triệu Cẩm Sơn.
Trong khoảnh khắc viện trưởng xuất hiện, bất kể là ai thì cũng đều tạm thời ngừng nói chuyện, trong ánh mắt lộ ra sự sùng kính, ngẩng đầu nhìn về phía lão giả này.
Cho dù là ở Hỗn Linh học viện hay là ở ngoại giới, thì Triệu Cẩm Sơn vẫn có uy vọng to lớn.
Không chỉ có được thực lực cường đại, mà còn là một trong những nhân vật đứng trên đỉnh cao của Thiên Cơ đại lục.
Đặc biệt, Triệu Cẩm Sơn có vô số đệ tử.
Rất nhiều người mặc dù đã rời khỏi Hỗn Linh học viện, nhưng bọn họ có người đã khai tông lập phái ở bên ngoài, có người đã trở thành cường giả một phương.
Thậm chí ngay cả thiên tử của Cửu Long thần triều cũng từng hướng về phía Triệu Cẩm Sơn xin thỉnh giáo.
Có thể nói là danh tiếng trải rộng khắp thiên hại
Dựa vào nhân mạch và bối phận của Triệu Cẩm Sơn, địa vị của Hỗn Linh học viện tại Thiên Cơ đại lục cũng là theo đó mà nước lên thì thuyền lên.
Lúc này, Triệu Cẩm Sơn nở một nụ cười mà ai nhìn vào cũng cảm thấy thoải mái thân thiện, tươi cười vẫy tay với mọi người và nói: 'Lần giao lưu học viện này vẫn như thường lệ, gôm mười học viên chính thức và bốn học viên thay thế. Điêu kiện được chọn đều là từ các vị trưởng lão và phó viện trưởng đề cử."
"Đầu tiên là các học viên chính thức sẽ tham gia giao lưu, bao gồm: Cổ Thánh, Tần Trì, Đàm Tông Chiếu, Phong Diệp, Tư Đình Dũ, Lăng Vũ, Hình Vệ, Tằng Hoán, Tề Mạt và Hạng Thuật."
Trong đó, Tần Trì chính là đệ tử thân truyền của viện trưởng, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Cho dù là như thế, thì thực lực cũng chỉ đứng hàng thứ hai trong số các học viên của học viện.
Khi mọi người nghe thấy hai chữ "Cổ Thánh" này thì đồng tử đều không khỏi co rụt lại.
Sắc mặt của Đàm Tông Chiếu ngưng trọng nói: "Không ngờ là hắn ta đã trở lại."
Người có thực lực đứng đầu trong số các học viên, không thể bàn cãi!
Cũng là chủ nhân của tiểu viện chữ Thiên số một lúc trước Ngọc Thành ở. Lúc ấy, có rất nhiều trưởng lão, thậm chí là cả viện trưởng muốn thu hắn làm đệ tử, nhưng Cổ Thánh đã từ chối tất cả và sau đó đi ra ngoài rèn luyện.
Hắn đã đi rèn luyện nhiều năm, không ngờ rằng sẽ trở về để tham gia học viện giao lưu!
Gương mặt của Tần Trì đang đứng phía sau viện trưởng Triệu Cẩm Sơn cũng lộ ra một cỗ chiến ý!
Danh tiếng của Cổ Thánh, tại Hỗn Linh học viện có thể nói là không ai không biết.
Nhưng mà đối với bốn người Mục Phù Sinh mà nói thì vẫn là có hơi xa lạ.
Đàm Tông Chiếu cũng biết việc đó nên đứng bên giải thích: "Cổ Thánh là một vị thần nhân, lúc ấy hắn đã dùng thực lực của mình để đè ép cho các đệ tử thân truyền trong học viện không thể ngóc đầu lên được, đã phá vỡ vô số kỷ lục và cũng đã sáng lập ra vô số kỷ lục mới."
"Mặc dù từ chối các vị trưởng lão và viện trưởng, nhưng mà hắn cũng không tham gia vào thế lực khác. Khi đó toàn bộ các thế lực đứng đầu trên Thiên Cơ đại lục đều đưa ra lời mời với Cổ Thánh, nhưng tất cả đã bị từ chối."
Tiểu Hắc nhếch miệng cười nói: "Vậy xem ra hắn rất mạnh, không biết có cơ hội để đánh một trận với hắn không."
Phong Diệp ở một bên cười khổ: "Với thực lực hiện tại của ngươi thì còn chưa làm đối thủ của Cổ Thánh được đâu. Trên phương diện thực chiến, Cổ Thánh cũng một tên quái vật, đồng dạng là thiên chi kiêu tử có được năng lực vượt cấp khiêu chiến."
"Nhưng mà hắn đâu rồi? Sao ta không thấy?" Thạch Sinh nhìn một vòng khắp nơi, cũng không tìm thấy người nào có tính cách phù hợp như trong lời Phong Diệp nói.
Đàm Tông Chiếu cười nói: "Tính tình của Cổ Thánh rất quái gở, có lẽ đến khi nào trận giao lưu sắp sửa chính thức bắt đầu thì hắn mới xuất hiện."
Sau khi tuyên bố các học viên tham gia chính thức xong, những học viên không được chọn còn lại đều nhìn Triệu Cẩm Sơn với ánh mắt trông mong.
Phàm là người có thể tham gia giao lưu học viên, cho dù có là người thay thế thì cũng đã đủ để khiến cho thanh danh nổi tiếng trên khắp Thiên Cơ đại lục này!
Đồng thời còn có thể nhận được phần thưởng phong phú và cơ hội rèn luyện tuyệt hảo. Đó đều là những mục tiêu mà bọn họ theo đuổi.
Có ai không hy vọng thanh danh của mình càng thêm vang dội? Mục đích của tu luyện chẳng phải là vì muốn trường sinh, vì muốn quyền lực, tài phú, vì muốn cho tên tuổi của bản thân vang vọng khắp thiên hạ này hay sao?
À, đối với Mục Phù Sinh thì không.
Còn có Lục Trường Sinh cũng không luôn...
Lúc này, Triệu Cẩm Sơn cười nói: "Tiếp theo là danh sách học viên thay thế: Tiểu Hắc, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh, Phương Khung.”
Mọi người đều khẽ thở dài, nhưng mà cũng tâm phục khẩu phục.
Bằng vào những chuyện mà đám Tiểu Hắc làm được trong mấy ngày nay, cho dù là đánh vỡ tháp Luyện Thiên hay ghi tên lên Tinh Thạch Sơn, đi vào lăng mộ thân vương thì đều đã thể hiện ra thực lực khiến người khác phải thán phục.
Nhưng có một người duy nhất mà bọn họ không thể hiểu được, đó là Mục Phù Sinh.
Gần như tất cả mọi người đều nhìn vê phía Mục Phù Sinh, hắn không được vào bảng xếp hạng ở Bạo Lôi Hải, thậm chí còn đứng ở vị trí ngoài cùng, vì sao lại chọn hắn làm người thay thế? Chẳng lẽ vì thấy quan hệ thân thiết giữa hắn và đám Tiểu Hắc, Thạch Sinh bọn họ nên mới chọn hắn vào để họ được đi cùng nhau sao?
Đám người Mục Phù Sinh cũng không ngờ rằng mình sẽ được chọn.
Còn Mục Phù Sinh ngó lơ mọi ánh mắt đang chú ý vào mình.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Sao bọn họ lại thành người thay thế rồi?
Huống hồ không phải bọn họ đã sớm nói với đại trưởng lão...
À không phải, bây giờ phải gọi là phó viện trưởng mới đúng.
Không phải nói đến lúc đó, bọn họ sẽ đại biểu cho Thanh Tiêu học viện tham chiến hay sao?
Mục Phù Sinh không khỏi nhìn về phía Đàm Tông Chiếu.
Đàm Tông Chiếu lại cười nói: "Người thay thế nghĩa là đến lúc đó có thể thay thế được. Ý của sư tôn là bây giờ các ngươi tham gia với tư cách là người thay thế, sau này mới có thể tiện để an bài càng nhiều tài nguyên cho các ngươi hơn."
"Hơn nữa, không phải Thạch Huynh muốn đi vào Tinh Tháp sao? Mặc dù hiện giờ không có ai nói ra, nhưng đến khi các ngươi đại biểu cho Thanh Tiêu học viện tham chiến thì nhất định sẽ bị người khác khua môi múa mép bàn tán."
"Bây giờ các ngươi tham gia với tư cách là người thay thế, ngày sau nếu Hỗn Linh học viện và Thanh Tiêu học viện có quan hệ hợp tác gì thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến danh tiếng của học viện, danh dự của sư tôn và của chính các ngươi."
Nói cách khác, thay thế chỉ là tạm thời.
Đây là vì chuẩn bị cho tương lai. Nếu không, nghĩ đến chuyện đám Tiểu Hắc hưởng dụng tài nguyên của Hỗn Linh học viện, sau này lại đại biểu cho học viện khác dự thi thì chẳng phải là phản bội sao?
Đến lúc đó, danh dự của đại trưởng lão đã đặc biệt cho phép bọn họ gia nhập học viện, cùng với Đàm Tông Chiếu, thậm chí là toàn bộ học viện đều sẽ bị tổn hại.
Mục Phù Sinh bừng tỉnh.
Không nghĩ đến còn suy xét kỹ như vậy.
Cuối cùng, Triệu Cẩm Sơn tuyên bố ba ngày sau sẽ khởi hành, rồi cùng phó viện trưởng và các vị trưởng lão rời khỏi nơi này.
Đàm Tông Chiếu nhìn về phía Thạch Sinh, cười nói: "Thạch huynh, ngươi đi theo ta đi, sư tôn bảo ta dẫn ngươi qua."
Thạch Sinh gật đầu.
Còn Mục Phù Sinh thì lại trở về tiểu viện chữ Thiên số một cùng với Tiểu Hắc và Phương Khung, trong ánh mắt bất mãn của tất cả mọi người.
Khi bọn họ đến bên ngoài tiểu viện chữ Thiên số một, Mục Phù Sinh kéo Tiểu Hắc và Phương Khung lại, đồng thời lấy phù triện ra, sắc mặt ngưng trọng nhìn vào trong viện.